Chương 92: Hấp thụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến Diệp gia, Diệp lão phu nhân đương nhiên giận tím mặt, ở cái tuổi này cái gì cũng có, quan tâm nhất có chỉ mặt mũi, lập tức, Diệp lão phu nhân khiển trách Triệu Uyển Nghi một trận. 

Đồng thời, Diệp lão phu nhân hạ lệnh cấm túc Triệu Uyển Nghi đến khai giảng, khoảng thời gian này, Triệu Uyển Nghi phải đàng hoàng ở lại Diệp gia, nơi nào cũng không cho đi.

Triệu Uyển Nghi thành thật nhận lỗi, dĩ nhiên đối với sự việc thật sự xảy ra không đề cập tới một chữ.

 Băng Ly cũng vui vẻ tránh được nhiều phiền phức, đương nhiên, dù sao đây cũng là chuyện vu khống, cho dù Triệu Uyển Nghi có nói ra, Băng Ly đương nhiên sẽ không thừa nhận bất cứ điều gì.

Buổi tối Văn Thiên gọi điện thoại tới, hóa ra, Văn Thiên đã dàn xếp tất cả mọi việc ở thành phố Tây Giang, một lần nữa bỏ ra nhiều tiền thuê một cửa hàng ba tầng, đặt tên là Trân Bảo Trai, cửa hàng nằm ở phố đồ cổ náo nhiệt nhất thành phố Tây Giang. 

Trước đây, Văn Thiên đã từng làm ăn ở nơi này, nhưng vì sinh ý nên mới không thể trở lại thành phố Tây Giang. 

Hôm nay, Trân Bảo Trai chính thức khai trương, cố ý mời Băng Ly tham gia nghi thức mở cửa tiệm.

Băng Ly suy nghĩ một chút, cửa hàng của Văn Thiên nằm ở nơi phồn hoa nhất thành phố Tây Giang, khoảng cách từ Hạ gia đến đó cũng không phải rất xa, nên cô đồng ý.

Buổi tối hôm đó, Băng Ly trốn ở trong phòng, gọi ra tháp Trấn Hồn, ngay khi thụ linh trăm năm đi nào bên trong tháp Trấn Hồn, Băng Ly liền hiểu rõ, ở một nơi linh khí mỏng manh như thế này, thụ linh trăm năm lại không phải loại tầm thường, hiệu quả của nó chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều so với lúc cô hấp thu huyết ngọc và tinh hoa của cương thi, cùng linh lực được lọc ra từ mấy con quỷ mà Băng Ly may mắn bắt gặp và thu vào bên trong tháp Trấn Hồn, vận may của cô thật không sai.

Lúc trước cô hấp thu tinh khí của cương thi, và 4 con quỷ chặn đường trước đây không lâu kia, lần này hấp thu thụ linh trăm năm, có thể sẽ tu luyện tới cảnh giới tầng thứ tư của thông linh.

Tâm Băng Ly hơi động, một tay dán vào tháp Trấn Hồn, không ngừng truyền linh khí vào bên trong tháp Trấn Hồn, thụ linh trăm năm bắt đầu không ngừng bị luyện hóa, trong miệng của nó phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhưng Băng Ly lại làm như vẻ ko có gì xảy ra, mắt điếc tai ngơ. . . . . .

Qua một hồi lâu, tiếng kêu thê thảm đã dần dần nhỏ xuống, cuối cùng, gần như không nghe thấy thanh âm gì nữa, toàn bộ thụ linh hóa thành một luồng tinh hoa màu xanh nhạt trôi nổi ở bên trong tháp Trấn Hồn. . . . . .

Tâm Băng Ly lại động một lần nữa, đoàn tinh hoa này nhẹ nhàng đi ra, bay đến trước mặt Băng Ly.

Băng Ly nhắm nghiền  hai mắt lại, hai tay bấm quyết, không ngừng hấp thu đoàn tinh hoa, đoàn tinh hoa chảy vào kinh kỳ bát mạch, biến đổi thành linh khí thuần túy, dồn vào trong đan điền. . . . . .

Khoảng chừng ba, bốn tiếng trôi qua, Băng Ly liền thở phào một cái, chậm rãi mở mắt ra, thụ linh trăm năm coi như đã hoàn toàn hấp thu xong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro