tg 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mã Cát từ trên núi đốn củi trở về, liền thấy một cô nương đứng trước cửa nhà .a nha bị bắt phải trở về.

Nhược nhược nhìn qua mã cát, than Hình cao lớn, nhưng không phải loại cơ bắp dữ tợn, khuôn mặt bị bôi đến đen một mảnh.

"nhược nhược" mã cát bướt đến, nhưng trên người có không ít vết bẩn nên không dám đến gần nàng .

Nhược nhược chú ý đến, nhưng cũng không để tâm.

"ngươi biết ta sao? "trong nguyên tác thật sự không có Tình tiết được gã đi nầy.

"biết "mã cát có chút gấp nói "ta đã từng gặp qua nàng ".

Nhược nhược không hề nhớ đã gặp qua hắn, cô xuyên đến cũng chỉ mới nữa ,, cơ thể và Thân phận nầy lại là ảo chuyện gặp dược trước khi xuyên là không thể.

...

"nàng có mệt không "mã cát đem củi đi cất , rửa sạch bản Thân mới dám đến gần nhược nhược ân cần hỏi.

Nhược nhược vào phòng lúc Sao lại tiếp tục ghi chép như ngày thường.

"không mệt "

mã cát thấy nàng đang tập trung ghi chép cũng không phiền nàng, đứng một bên nhìn.

"nàng biết y thuật Sao? " mã cát cũng là một thư sinh nên nhìn liền biết, chỉ là không hiểu tên thuốc.

"ừ "

Mã Cát nhìn chằm chằm nàng mắt đang rũ xuống long mi dài tạo thành một bóng nhỏ,như cánh bướm mà chớp động lên xuống vô cùng xinh đẹp.

"thật giống " mã cát vô ý thốt miệng nói.

Nhược nhược nghe được mắt phượng dài nhìn qua hỏi "giống? "

sợ nàng hiểu lầm, liền áp úng giải thích "ta ta từng mơ thấy nàng rất nhiều lần, trong mơ nàng cũng viết chữ "

Nhược nhược nghe xong liền nheo nheo mắt"nếu ta không giống trong mơ thì sao "Vậy ngươi cũng sẽ cưới?

"không thể nào,hiện tại rất giống nàng chẳng phải sao " Mã Cát híp mắt cười tủm tỉm .

Nhược nhược nhìn hắn sau khi tẩy rửa lớp bùn đất, lộ ra khuôn mặt tuấn mĩ sắc sảo, nhưng giữa ấn đường ưu ấm vốn là người chịu khổ, Quá khứ Của hắn...

Ta có thể nhìn thấy Quá khứ Của người khác .nhược nhược trầm mặt hồi lâu nhẹ nói "đời người ngắn ngủi, ngươi nên tận hưởng một chút "

Mã cát nghe xong ngây người nhìn nàng, tựa như suy nghĩ về chuyện gì .

Lúc nhìn ra bên ngoài, trời cũng đã bắt đầu tối mã cát ra ngoài một lúc Sao mang vào ít thức ăn đặt trên bàn.

Mã cát nhìn nhược nhược bên ánh nến hồng, nữ tử khuôn mặt xinh đẹp như tinh linh, khung cảnh nầy giống như trong những giấc mơ vậy "nương tử nàng ăn đi " mã cát tự nhiên nói ra.

Bút trên tay nhược nhược cứng đờ "ngươi gọi ta là gì? "

Mã cát nhớ ra mình không phải dang mơ, nàng hiện tại chính là thật.

"a làm nàng sợ sao, nếu nàng không thích ta sẽ không gọi "

"tùy ngươi "nhược nhược nhìn ra bên ngoài, rồi đến bàn dùng cơm.

Nàng như vậy là đồng ý rồi.

Mã cát cười nhẹ .

"một tháng nữa kinh thành mở khoa thi, ta dự định sẽ tham gia, nương tử nàng thấy sao " lúc trước hắn tuy học, nhưng chưa hề tham gia thi nhưng giờ đã có thê tử cũng phải phấn đấu.

"được ta đi cùng ngươi "

Mã cát nghe nàng muốn đi cùng có chút ngạc nhiên, nhưng lại cảm thấy  vui mừng hắn luôn để ý việc nàng được gả đến sợ nàng cảm thấy uất ức.

"nương tử chúng ta thành than đi " mã cát bỏng nhiên đứng lên nói.

Hum

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro