Nắng hạ đã rớt núiVe sầu kêu sau lùm cỏ lauTiếng kêu ai oán tựa mây ngànTrăng tà áng hạ đã lên caoNgộ nghễ tình thương và thù hậnĐâu ai mang mác nỗi sầu bi
Có nỡ tha thứ cõi lòng Si tình si mê ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro