NƯỚC MẮT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời mưa, đó là nước mắt của thiên nhiên của tạo hóa, khj nước mắt con rơi rơi, 1 njềm đau chơj vơi, nước mắt con bắt đầu chảy khj trời đã chìm vào trong đêm tối ngày buồn cuối tháng 9, quên lối, niềm vui, niềm hạnh phúc miên man của cả nhà. Con sinh ra mọi người cười trong cơn đau của má, cuộc đời 1 sinh linh bé nhỏ bắt đầu từ đó và nụ cười của cha.

Nước mắt con bắt đầu chảy khj con vấp ngã chuyệnh choạng bước đi đầu đời, đứa trẻ lon ton nhưng con có thể hiểu rằng vì sao con khóc, cố với món quà từ tay của má. NƯỚC MẮT. Khj con không được đi chơi, khi con vòi vĩnh không được ba chjều vì rằng ba đang nghỉ ngơi, lúc đó con được 3,4 tuổi. Lên 5 con khóc khj con không nghe lời má, con trốn đi chơi. Đi học, con khóc vì ăn sáng chậm làm muộn gjờ làm của má, con khóc vì mải chơi, bị điểm kém vì thua đứa bạn vì con làm buồn ánh mắt của cha.

16 tuổi con khóc, con nghĩ đến ngày mai con có 1 tương lai thật buồn nhưng rồi cuộc sống vẫn thế và mọi người cũng vẫn thế. Phụ bạc ngay sau khj đã tuôn lời thề. Khj 16, con khóc vì ngày mai con lên 17 rồi ai cho con nũng nịu và con khóc, nước mắt tuôn chảy nhiều hơn khj cha làm mẹ buồn, con khóc, 18 năm dưới bàn tay của mẹ đã cùng thời gjan trôi nhẹ khj cầm tờ gjấy nhập học ở nơi Hà Nội xa xôi. Con buồn, nhưng vì khoảng cách xa thôi. 19 tuổi con lại khóc, lần đầu tiên con khóc rất nhiều vì 1 người con gái, ai cho con chút hj vọng xa xôi.

Những ngày ta đã xa nhau và thời gjan qua anh đã khóc quá nhjều, liệu em đã khóc hết mình như ngày xưa. Nhanh lắm 20, 21, rồi lại 22 và anh sẽ lớn hơn và anh sẽ không khóc nữa.

HỐI HẬN

Những ngày chung sống bên nhau phải chăng với em là điều hối hận.

VÌ AI?

Ai hjểu nỗi đau khj khóc vì 1 người thân?

ANH SAI.

Ai hjểu nỗi đau thất bại trong tình yêu, ai hjểu ánh mắt của 1 hình nhân?

DON'T CRY.

Ai hjểu nỗi đau bằng xương bằng thịt khj nghĩa và tình được mang lên bàn cân.

Ai hjểu nỗi buồn của sự lẻ loi trống vắng. Dừng lại hay đj tiếp, phải chăng anh đang phân vân.

Rồi 1 ngày khj đã cạn khô nước mắt thì đời người cũng lặng lẽ ra đi. Cuộc sống chẳng còn gì cả, nước mắt rơi rơi còn lại mỗi bờ mi. Nhảy xuống kia và liệu hồn gặp nước có còn hay vụt tắt, lià xác và lờ đi. Bỏ lại tất cả mọi người, bố mẹ vẫn ở nhà chờ.............con về.

Hãy yêu và trân trọng cuộc sống này, phiá trước đã vậy thì cứ nhắm mắt mà bước đi. Hãy ở lại và sống thật tốt nhé. Bye.

30_09_1992

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tim