Chương 01 phần 1: Hắn là người đàn ông của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn là người đàn ông của tôi (1)

"Kiều ca, thì ra là anh cũng ở nơi đây."

Tô Tiểu Mạt từ một chỗ ngồi cao đứng lên, giống như Hồ Điệp bình thường chạy vội tới chỗ ngồi của một người khác, nhào đến ngực của một người đàn ông.

 Thanh âm của cô vừa thanh thúy, lại mang mấy phần vui mừng, còn mang theo vài phần vô tội, âm thanh ở một góc yên tĩnh trong quán cà phê vang lên, mắt của rất nhiều người cũng nhìn vào họ.

 Người đàn ông một thân mặc Tây phục, dung mạo tuấn tú, đeo một cái kính mạ vàng, giờ phút này đang cúi đầu nhìn thiếu nữ trong ngực hắn.

 Mà đối diện với bọn họ là một nữ nhân, dung mạo có thể gọi là thanh tú, nhưng khí chất đoan trang ưu nhã, cùng nam tử ngược lại rất xứng đôi.

 "Đây là em của anh?" Trầm mặc chốc lát, nữ nhân đối diện lên tiếng.

 Nam nhân kia còn chưa mở miệng, đầu Tô Tiểu Mạt từ trong ngực của hắn lộ ra, ánh mắt vô tội nhìn về phía nữ nhân đôi diện, tay lại tràn đầy tham muốn giữ lấy  eo hắn, "Tôi không phải là em gái của anh ấy, anh ấy là người đàn ông của tôi, là cha của con tôi, dì tìm Kiều ca có chuyện gì sao?"

 "Kiều ca, em mấy ngày gần đây rất biết điều, Bảo Bảo cũng rất ngoan, tại sao anh vẫn không tới thăm mẹ con em?" Sau một khắc, nàng lại một mặt khéo léo ngẩng đầu lên nhìn về phía nam nhân đó, bộ mặt vô tội làm cho người người thương tiếc.

 "Nhìn hắn dáng dấp rất nhã nhặn , không nghĩ tới hắn là loại người ấy." Những người bên cạnh bàn luận xôn xao.

Bắt cá hai tay, lừa gạt thiếu nữ vị thành niên, tình huống dưới sự quan sát của những người đó vào lúc này định tội cho nam nhân hai tội danh trên.

 Tô Tiểu Mạt mười tám tuổi, nhưng vóc người bé nhỏ, gương mặt tinh xảo giống con nít, cho nên trong mắt người ngoài thoạt nhìn là một thiếu nữ mười bốn, mười lăm tuổi.

 Nghe đến mấy lời này, Tô Tiểu Mạt lại vùi đầu cô vào trong ngực của nam nhân, nơi người khác không thấy được, khóe môi hơi nhếch lên, trong đôi mắt tràn đầy giảo hoạt.

 Kiều Thiếu Bạch người này không ngờ rằng vẫn giữ được dáng vẻ lịch sự .

 Phi, người trước lịch sự, người sau cầm thú, hắn chính là mặt người dạ thú.

 Dám lừa gạt cô  - bỏ chạy tới cùng nữ nhân khác gặp mặt, nàng không để cho hắn khó chịu nàng cũng không tên là Tô Tiểu Mạt.

 "Nhị thiếu, này ——"  Âm thanh cô gái vang lên, rồi lại bị một thanh âm dịu dàng cắt đứt, "Lam tiểu thư, lần sau chúng ta sẽ bàn sau có được không?"

 Cũng trong lúc đó, một cái tay rơi vào tô Tiểu Mạt trên sợi tóc, êm ái  vuốt ve.

 Cô gái liếc mắt nhìn nam nhân dịu dàng ưu nhã đối diện, muốn nói điều gì, nhưng thấy nụ cười của hắn, nàng vẫn đứng lên, gật đầu về phía hắn sau đó xoay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro