Chương 74 : Hầu Hạ (updeta phần 3+4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Quyển một : Cung đình ám đấu

Chương 74 : Hầu hạ ( phần 1+2)

Edit : Ha_leo97

Beta : Hà Tiên Cư (pehalovely)

Ánh mắt Mộ Dung ôn hòa nhìn ta, " Ta là ông chủ của tửu lâuThụy Hòa, nên đến đây tuần tra một chút."

"Ừm." ta gật đầu một cái, Bảo Bảo ở một bên kéo kéo ống tay áo của Dực. Khuôn mặt nhỏ nhắn nở ra nụ cười mê người ," Mộ Dung thúc thúc, Bảo Bảo lại gặp ngươi rồi !"

Mộ Dung cúi người xuống, ôm thân thể nho nhỏ của Bảo Bảo ôm vào trong lòng. "Đúng vậy, thúc thúc lại được gặp Bảo Bảo rồi." ánh mắt Mộ Dung nhìn Bảo Bảo đầy sủng nịnh, hắn thơm vào khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập của Bảo Bảo, lực đạo ôm Bảo Bảo bất tri bất giác trở nên rất chặt.

Bảo Bảo nhíu mày nhỏ. Cái miệng nhỏ nhắn chu lại không hài lòng, tiếng nói non nớt mất hứng kêu lên :"Ngươi ôm chặt làm đau Bảo Bảo rồi !" 

Mộ Dung xấu hổ cười cười  mà nói ,"Xin lỗi, Bảo Bảo, thúc thúc không khống chế được nên....."

"Không sao. Sau này thúc thúc mời ta ăn bánh hoa mai ơ trong tửu lâu này là được rồi !" Bảo Bảo một bộ thần sắc rất tốt thương lượng  , miệng mỉm cười thực sự ngây thơ và đáng yêu !

Mộ Dung Dực nhịn không được lại thơm lên khuân mặt nhỏ nhắn của Bảo Bảo, " Không chỉ cho Bảo Bảo ăn bánh hoa mai miễn phí ở tửu lâu này, thúc thúc tặng gian tửu lâu này cho con, ngoài ra, mọi thứ của thúc thúc, chỉ có Bảo Bảo có thể kế thừa."

Bảo Bảo kinh ngạc mà mở to con mắt sáng tròn, " Vì sao ?"

"Bởi vì ..." ngươi là con trai ruột của ta. Mộ Dung Dực hé bạc môi ra, lặng lẽ hạ mắt, "Bởi vì thúc thúc thích Bảo Bảo."

" Không được a, thúc thúc đừng thích Bảo Bảo! " Vẻ mặt của Bảo Bảo lo nghĩ, tiếng nói tre con la lên "Thúc thúc không nên thích Bảo Bảo !"

Cái lỗ tai của ta vẫn kéo dài ra, để nghe rõ xem Mộ Dung Dực đang muốn nói gì với Bảo Bảo, ta nghe được mà buồn cười, người khác đều muốn có người thích mình, cũng chỉ có con trai đáng yêu của ta bảo hắn đừng thích nó, ha hả.

Mộ Dung suy nghĩ mà hiếu kì hoi :" Vì sao Thúc thúc không được thích Bảo Bảo?"

Bảo Bảo vươn tay nhỏ bé sờ soạng khuôn mặt béo mập của chính mình một chút," Mụ mụ nói, thích Bảo Bảo mới có thể thơm Bảo Bảo, thúc thúc thích Bảo Bảo, thì luôn muốn thơm Bảo Bảo ..."

Thì ra con takhoong muốn Mộ Dung Dực thơm hắn? Nụ cười tên khóe môi của ta càng mở lớn ra, ánh mắt Mộ Dung Dực nhìn Bảo Bảo càng ngày càng sủng nịch.

Lúc này, mắt sắc chưởng quỹ của  tửu lâu Thụy Hòa phát hiện Mộ Dung Dực đứng ở bên canh cửa, chưởng quỹ dáng tươi cười đi tới trước mặt Mộ Dung Dực, "Thiếu gia, người tới rồi ."

Chương 74 : Hầu Hạ (phần 2)

Edit : Ha_leo97

Beta : Hà Tiên Cư (pehalovely)

 Mộ Dung gật nhẹ đầu , hắn chỉ vào Bảo Bảo đang ở trong lòng hắn, rồi chỉ vào ta, " Mẹ con họ là của ta ... bằng hữu." ( cái này muốn giữ nguyên a, vì từ "của ta " nói trước, nói thế rất dễ gây hỉu nhầm a . Ai thích thì  "Mẹ con họ là ... bằng hữu của ta.")

Chưởng quỹ vội vàng gật đầu," Đã biết, thiếu gia."

"Đưỡ rồi , ngươi đi vào đi."

"Vâng, thiếu gia ." Chưởng quỹ liền tiến vào trong tửu lâu.

Ánh mắt của Mộ Dung Dực  ôn hòa vô hại có chút suy nghĩ mà nhìn phương hướng Nam Cung Phi Vân vừa rời đi, ta liếc nhìn Mộ Dung Dực. Nhàn nhạt hỏi "Đang suy nghĩ gì vậy?"

" Ta đang suy nghĩ, Nam Cung Nam Cung này tuyệt không phải nhân vật tầm thường, nếu có thể mời hắn tợ giúp ta một tay, " đường" của chúng ta, sẽ thuân lợi rất nhiều." Trong mắt Mộ Dung Dực không còn vẻ thâm trầm, mà lại thản nhiên cười ta," Bề ngoài Nam Cung Phi Vân Kia như thần tiên hạ phàm. Nên tính khí cũng nhẹ như nước. Muốn mời hắn đến tương trợ, sợ rằng có điểm khó, à  , phải nói là căn bản không có khả năng mới đúng."

Mộ Dung Dực yên lặng nhìn Bảo Bảo." Vừa rồi ta ở một bên quan sát. Thấy Nam Cung Phi Vân rất thích Bảo Bảo, nếu Bảo Bảo nói ra ... "

" Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ !" Ta một tay lấy Bảo Bảo từ trong lòng của Mộ Dung Dực, "Dực, người lớn đấu tranh, sao phải kéo hài tử vào? Ngươi hẳn là người yêu quý Bảo Bảo nhất thế gian này. Không phải sao?"

Mộ Dung Dực tự cho mình đúng là cha của Bảo Bảo, ta lại không biết cha của Bảo Bảo là ai ... ... ít nhất ... Mộ Dung Dực cho rằng Bảo Bảo là con của hắn, như vậy, sẽ không lợi dụng Bảo Bảo nữa.

Mộ Dung Dực sửng sốt, trong mắt hắn hiện lên một tia xấu hổ, ánh mắt hắn nhìn Bảo Bảo thành thương hại, ta tự tiếu phi tiếu(cười như không cười) nhìn Mộ Dung Dực, nhưng đôi mắt chăm chú tràn đầy yêu thương. Lúc này Mộ Dung Dực. Tựa như mang cả thế giới cho Bảo Bảo.

Ở trong lòng Ta âm thầm lắc đầu, Mộ Dung Dực này, thật đúng là quá yêu Bảo Bảo rồi, xong rồi xong rồi, khó trách ta nằm mơ thaasya sc mộng, mơ thấy Mộ Dung Dực phát hiện Bảo Bảokhông phải là con ruột của hắn thì thẹn quá thành giận muốn băm chết ta.

Khoan đã, Mộ Dung Dực vừa nói, hắn ở một bên quan sát !

Nói như vậy, căn bản Mộ Dung Dực không phải đến đây kiểm tra sản nghiệp. Mà là từ Kỳ vương phủ đi ra, dường như hắn vẫn đi theo dõi ta. Lúc trước khi Lam Mộng Điềm tới Mộng cư, Mộ Dung Dực nói đã đi trước rồi, xem ra hắn đi, lại theo (dõi) ta từ nxy cho tới giờ.

Không đợi Mộ Dung Dực mở miệng, ta tự  ôm Bảo Bảo phương hướng của Kỳ vương phủ mà đi.

" Mụ mụ, vì sao trên thế gian này Mộ Dung thúc thúc là người yêu thương ta nhất? Không phải Mụ mụ là người yêu thương ta nhất sao?" Bảo Bảo ở trong lòng không giải thích được mà hỏi ta.

Ta vừa đi vừa thuận miệng quay về phía Bảo Bảo nói : "Bởi vì Mộ Dung thúc thúc thích ngươi nha, thích nhạt hơn yêu, yêu là sâu đậm hơn thích, mụ mụ muốn Mộ Dung thúc thúc càng yêu ngươi hơn, cho nên mới nói như vậy."

Chương 74 : Hầu Hạ (phần 3+4)

Edit : Ha_leo97

Cục cưng cái hiểu cái không nhueng vẫn nói,“Vâng!”

Đi một đoạn đường, ta điểm huyệt cục cưng trong ngực, rẽ vào một chỗ, ta ôm cục cưng vây lại thuốc tránh thai lúc trước mua, cũng không lâu lắm, Mộ Dung Dực tiêu sái đi vào tiệm thuốc, không lâu lại đi ra.

Quả nhiên, Mộ Dung Dực một mực theo dõi ta!

Mộ Dung Dực  đi ra tiệm thuốc, trong tay không có gì, nhất định là đến hỏi ta mua dược gì, ta tin tưởng Mộ Dung Dực thông minh, ra tay xa xỉ, lão bản tiệm thuốc nhất định sẽ nói cho hắn biết ta mua thuốc tránh thai, nói như vậy, Mộ Dung Dực biết ta cùng hiên viên Dận Kỳ ăn nằm cùng giường.

Nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Dực từ trong tiệm đi ra,trên khuôn mặt tuấn tú thần sắc phức tạp, chắc hẳn hắn tinh tường ta cùng Hiên Viên Dận Kỳ đã ân ái, khổ sở trong lòng a.

Đáy lòng ta cũng cảm xúc phức tạp, Mộ Dung Dực là người thâm trầm gian hoạt, ta theo Mã Kim Thoa trong trí nhớ, cân nhắc minh bạch Mộ Dung Dực đối với nữ nhân rất khinh thường, hắn lợi dụng cảm tình, làm mất đi sẽ không cho cảm giác hứa hẹn, hắn nói đã yêu ta, chính là thật sự yêu ta, hắn yêu ta, hiện tại lại theo dõi ta, là vì bảo vệ ta, hay là hiếu kỳ ta xuất phủ làm cái gì? Hay hoặc là, Mộ Dung Dực cũng không phải hoàn toàn tin tưởng ta?

Nam Cung Phi Vân điểm huyệt đạo nha hoàn theo dõi ta tay áo nhi, có thể Nam Cung Phi Vân không nghĩ tới, đi theo phía sau còn có một Mộ Dung Dực a, như Nam Cung Phi Vân biết rõ, hắn nhất định sẽ nghĩ cách vứt bỏ Mộ Dung Dực , bởi vì Nam Cung Phi Vân nói qua, hắn không thích người đi theo phía sau.

Mộ Dung Dực âm thầm quan sát ta cùng với Nam Cung Phi Vân mà không bị phát hiện, cũng không có nghĩa là võ công của Mộ Dung Dực cao hơn Nam Cung  Phi Vân, chỉ cần võ công đạt tới cảnh giới nhất định, che dấu tốt, dấu diếm chân ngựa, cho dù là theo dõi một người võ công so với chính mình người tốt hơn, cũng khó làm cho bị phát hiện, huống chi, võ công của Mộ Dung Dực không nhất định so với ta cùng Nam Cung Phi Vân thấp, lúc trước Mộ Dung Dực theo dõi chúng ta không có bị phát hiện, rất bình thường.

Ta cùng với Hiên Viên Thiên Hạo tại ngàn hạc viên hoan ái , Mộ Dung Dực tránh ở trên xà nhà bị Hiên Viên Thiên Hạo phát hiện, là vì Mộ Dung Dực lúc ấy tâm thần không ổn, lộ chân tướng, bằng không, Hiên Viên Thiên Hạo căn bản sẽ không phát hiện Mộ Dung Dực.

Mộ Dung Dực thực hay là không chỗ không tại, thâm trầm đến làm cho người phát lạnh nột.

Ta hiện tại điểm huyệt đạo cục cưng, là vì cục cưng không biết võ công, ta sợ Mộ Dung Dực phát hiện lúc này đổi thành ta đang âm thầm quan sát hắn. Ta lại thuận tay giải huyệt đạo cục cưng, ôm cục cưng trở về kỳ vương phủ.

Suy tư đến nha hoàn theo dõi ta- Tụ nhi, Tụ nhi lúc trước bị Mộ Dung Dực điểm huyệt, tỉnh lại thì nàng còn không biết chuyện gì xảy ra, ta nói nàng mệt mỏi ngủ , nàng vẻ mặt tin tưởng, xem ra, cũng là trang , tay áo nhi đi theo sau ta tiến độ linh xảo, ta có thể xác nhận tay áo nhi biết võ công, lại như thế nào lại không biết mình bị người điểm qua huyệt đạo?

Là ai làm cho Tụ nhi theo dõi ta? Mộ Dung Dực tự mình đi theo ta phía sau, tin tưởng không cần phải thêm Tụ nhi, Mộ Dung Dực hiềm nghi có thể bài trừ.

Người sau lưng Tụ nhi là Hiên Viên Dận Kỳ sao? hay là thị thiếp nào của Hiên Viên Dận Kỳ? Ta nghĩ, ta có biện pháp khiến người nọ lộ mặt.

Kỳ vương phủ, lâm mộng cư.

Ta cố ý nha hoàn Tụ nhi ôm cục cưng tại lâm mộng cư trong nội viện tử chơi, ta có khiến cho Tụ nhi chú ý, lén lén lút lút mang theo bao dược đi đến  phòng bếp.

Nha hoàn Tụ nhi quả thật rất nhanh giao cho nha hoàn khác chiếu cố cục cưng, chính cô ta thì lặng lẽ đi theo ta, ta tại phòng bếp sắc thuốc , tận lực nói thầm câu ‘Mắc tiểu’ muốn lên nhà xí, Tụ nhi tránh ở ngoài   phòng bếp thấy rời đi, liền lặng lẽ đi đến thuốc tiên hỏa lò bên cạnh, nàng xem xem dược, vốn nghĩ xoay người rời đi, nhìn thấy vị thuốc, tựa hồ cảm thấy không đúng, không phải dược dưỡng nhan bình thường.

Tụ nhi lập tức từ trong lòng móc ra một khối khăn thêu, cầm lấy thìa bên cạnh, lấy một ít thuốc của ta vào khăn thêu gói kỹ, lại điềm nhiên như không rời đi phòng bếp . đi vào sân tiếp tục cùng cục cưng chơi.

Mà ta, sau khi Tụ nhi rời đi, lại trở lại phòng bếp đổ dược vừa rồi , đổi thành thuốc tránh thai chính thức, tiếp tụcdùng.

Tụ nhi lấy đi bổ khí dưỡng nhan dược bình thường, chỉ là thay đổi cách điều chế thông thường, mùi đặc biệt, dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm. Mặc kệ làm cho ai biết ta ăn là bổ khí dưỡng nhan dược, cũng sẽ không mượn cớ.

Vào đêm sau, tất cả mọi người đang ngủ, đêm dài người tĩnh hết sức, nha hoàn Tụ nhi có động tác, thân ảnh nàng linh xảo nhảy ra tường vây kỳ vương phủ, chuyển qua mấy cái đường cái, đứng ở một cái hắc ám trong ngõ nhỏ.

Ta lặng lẽ đi theo sau lưng Tụ nhi,  trong ngõ nhỏ đã sớm có một bóng đen đang đợi tay áo nhi.

Trong ngõ nhỏ rất đen, ta xem không rõ Tụ nhi chắp đầu với ai, vì vậy, ta đơn giản nhảy lên ngõ nhỏ nóc nhà bên cạnh, nhìn xem hướng đi trong ngõ nhỏ.

Cùng Tụ nhi chắp đầu người, ta ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ ra, là hắn! Một cái nam nhân ta rất nhiều ngày chưa từng gặp mặt -- đương kim Thái Tử Hiên Viên Thiên Hạo!

Ta cho rằng người sau lưng Tụ nhi là liên hệ Kỳ trong vương phủ thế. Hiên Viên Dận Kỳ ta cũng hoài nghi qua, chính là không có hoài nghi đến Thái Tử.

Thái Tử phái Tụ nhi theo dõi ta, thật đúng là ‘Tín nhiệm’ ta a. Ta tự giễu câu dẫn khóe môi, thật ngoài ý muốn, ta còn là nín hơi ngưng thần, ghé vào trên nóc nhà, mục quang xuống phía dưới, cẩn cẩn nhìn chằm chằm vào động thái trong ngõ tối.

Tụ nhi kính cẩn hướng Hiên Viên Thiên Hạo khom mình hành lễ,“Tham kiến thái tử điện hạ!”

“Miễn lễ.”

“Tạ điện hạ.”

“ Tụ nhi, bản điện hạ bảo ngươi chú ý cử động Mã Hàm, ngươi ở ngoài kỳ vương phủ lưu lại ám hiệu, ý bảo có chỗ phát hiện, ngươi phát hiện cái gì?

“Bẩm điện hạ, trước thư phòng kỳ vương phủ có tiểu tặc, nô tỳ hoài nghi tặc tử là mã hàm cô nương.” Tụ nhi kính cẩn nói,“Tuy nhiên nô tỳ không thấy Mã Hàm cô nương lẻn vào thư phòng kỳ vương phủ, chính là, ngày hôm sau, mã hàm cô nương ngủ mê cả một ngày.”

“Ân, bổn vương cũng nghe nói kỳ vương phủ ẩn vào tặc tử, tặc tử còn bị kỳ vương phủ hộ vệ gây thương tích, bản điện hạ dự đoán đúng là mã hàm.”

Ta quệt quệt khóe môi, ngươi đoán rất đúng, đúng là ta.

Hiên Viên Thiên Hạo mày cau lại,“Như thế xem ra, mã hàm đối điện hạ coi như là trung tâm.”

“Nô tỳ cũng cho rằng như vậy.” Tụ nhi từ trong lòng ngực móc ra chất dược trong khăn thêu đưa tới trước mặt Hiên Viên Thiên Hạo,“Điện hạ, đây là mã hàm cô nương sắc lúc giữa trưa tại trong phòng bếp , nô tỳ thừa dịp mã hàm cô nương không sẵn sàng, vụng trộm lấy  được ít dược, cũng không biết là cái dược gì...... Nô nô lúc trước theo dõi mã hàm cô nương , nàng đi tiệm bán thuốc mua thuốc, nô tỳ về sau hỏi tiệm thuốc chưởng quầy, tiệm thuốc chưởng quầy nói mã hàm cô nương mua chính là bổ khí dưỡng thần dược, chính là nghe thấy vị thuốc này, nô tỳ cảm thấy không giống, kính xin điện hạ định đoạt.”

Hiên Viên Thiên Hạo tiếp nhận dược trong khăn thêu,“được rồi, bản điện lần tới sẽ gọi đại phu tới phân biệt .”

Phân biệtthì phân biệt a, bất quá là dưỡng thần dược bình thường, ngươi biết cũng không sao, sớm biết người sau lưng Tụ nhi là ngươi, ta cho ngươi biết rõ ta ăn là thuốc tránh thai cũng không sao, ta trong lòng hừ lạnh.

“Thái Tử......” Tay áo hơi nhỏ tâm cẩn thận nhìn Hiên Viên Thiên Hạo liếc, muốn nói lại thôi, Hiên Viên Thiên Hạo khí phách tuấn con mắt không kiên nhẫn rùng mình,“Có lời gì nói mau.”

“Vâng, Thái Tử.” Tụ nhi có chút run rẩy nói nói,“ Tụ nhi vô năng, hôm nay ban ngày mã hàm cô nương đi tiệm thuốc mua thuốc sau, đụng phải một người chân cà thọt, trên má trái có hai đạo vết sẹo, nam nhân có khí chất nhẹ giống như thần tiên hạ phàm, mã hàm cô nương tựa hồ nhận thức nam nhân kia, nam nhân kia tự xưng gọi Nam Cung Phi Vân, nô tỳ vốn định đi theo phía sau bọn họ, nhìn bọn họ làm gì, nhưng nô tỳ bị bỏ lại phía sau vì bị điểm huyệt. Hơn nữa, huyệt đạo nô tỳ tự động giải khai.”

Hiên Viên Thiên Hạo con ngươi khí phách nhắm lại, hắn nghĩ nghĩ,“Theo bản điện hạ biết, mã hàm cũng không có võ công, ngươi bị người điểm huyệt, đoán chừng là bên người mã hàm nam nhân kia gây nên. Nam Cung Phi Vân? Phóng nhãn hoàng thất, thậm chí giang hồ, bản điện hạ chưa từng nghe nói một người lại cà thọt trên mặt lại mang sẹo, lại khí chất phi phàm, người nam nhân này, bản điện hạ hội hảo hảo điều tra thêm. Ngươi trước trở lại kỳ vương phủ a, có tin tức lại hướng bản điện lần tới báo.”

“Thị, thái tử điện hạ.” Tụ nhi hành lễ, xoay người lại hướng kỳ vương phủ phương hướng đi.

Tụ nhi đi rồi, thân ảnh Hiên Viên Thiên Hạo cũng đi một phương hướng khác, bốn phía yên tĩnh một mảnh, màu ngân bạch nguyệt quang chiếu vào trên người Hiên Viên Thiên Hạo, ta tại nóc nhà nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao lớn Hiên Viên Thiên Hạo, trên người Hiên Viên Thiên Hạo khí chất hoàng gia tôn quý mười phần , dáng người hắn cao lớn là làm cho người ta một loại cảm giác áp bách vô hình, nghĩ đến ta từng bị hắn khóa như mãnh hổ đặt ở dưới, tư vị, thật là rất đã ghiền !

Ta mục quang bao hàm hứng thú liếc Hạo bóng lưng Hiên Viên Thiên, thi triển khinh công, theo nóc phòng lặng yên rơi xuống, không nghĩ tới, tại lúc rơi xuống đất giẫm phải một khối hòn đá nhỏ, âm thanh rất nhỏ.

“Ai!” Hiên Viên Thiên Hạo nguyên đã đi xa thình lình xoay người.

Lòng ta đầu cả kinh, đã biết ta có võ công chỉ có Mộ Dung Dực cùng Hiên Viên Dận Kỳ, ta là không có biện pháp, về phần Hiên Viên Thiên Hạo, hắn cũng không biết ta có võ công, ta không muốn làm cho hắn biết rõ, cũng không muốn làm cho hắn phát hiện ta đã biết hắn phái Tụ nhi lẫn vào lâm mộng ván âm thầm theo dõi ta.

Khá tốt, Hiên Viên Thiên Hạo phát hiện động tĩnh, lại nhìn không tới ta, bởi vì ta theo nóc phòng rơi xuống đất vị trí tại chỗ rẽ ngõ nhỏ.

Hiên Viên Thiên Hạo đuổi tới vị trí ta rơi, ta đã sớm thi triển khinh công lại nhảy chuyển mấy vòng.

Hiên Viên Thiên Hạo khí phách mười phần con ngươi cẩn thận nhìn quanh hạ bốn phía, trên đường yên tĩnh tiêu điều cái gì cũng không có, con ngươi khí phách nhắm lại, lần nữa mở ra đi về phương hướng hướng ngàn hạc viên.

Bóng đêm thật sâu, bầu trời đêm như mực đen kịt, tối nay không một ngôi sao, chân trời trăng sáng tựa hồ biết rõ đêm nay có việc phát sinh, Nguyệt nhi thỉnh thoảng ẩn đến sau tầng mây, ngày xưa sáng tỏ chói lọi cũng có vẻ cùng ảm đạm.

Tại trung tâm kỳ vương phủ lãnh hương, cửa sổ trong sương phòng mở rộng ra, dưới ánh nến, lụa mỏng màu xanh nhạt trên giường bay bay theo gió thỉnh thoảng thổi vào trong phòng,nhẹ nhàng phiêu diêu , Triệu Y Nhi cởi bỏ quần áo Hiên Viên Dận Kỳ, trong miệng ôn nhu lẩm bẩm ngữ, “Vương gia, ngài gần đây rất ít ngủ lại khuê phòng Y Nhi, Y Nhi không oán, nguyện đêm nay, hảo hảo hầu hạ ngài......”

 p/s : Ta đang bận nên chưa beta lại được , nhưng vẫn mún post lên đây để cho các nàng đọc "tạm" ha . Bao giờ rảnh ta sẽ beta lại 2 phần này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro