Chương 86 : Gợn sóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 086 gợn sóng 

Edit : Ha_leo97

“Thôi, các ngươi tất cả đứng lên a.” Hiên Viên Thiên Hạo đại thủ vung lên,“Người không biết không tội.”

“Tạ điện hạ khoan dung độ lượng!” Nhiếp hồng cùng một đám kỳ vương phủ thị vệ đều đứng người lên.

Con ngươi Hiên Viên Thiên Hạo liếc mắt ta liếc,“Đây không phải mã hàm sao? sáng sớm này muốn cùng hộ vệ của  bản điện hạ hoàng đệ đi đâu?”

“Trở lại thái tử điện hạ, là trở lại kỳ vương phủ......” Nhiếp hồng lúng túng đáp lời, Hiên Viên Thiên Hạo không vui quát khẽ một tiếng,“Bản điện hạ cùng mã hàm nói chuyện, ngươi thị vệ mà dám xen vào sao?”

Nhiếp hồng vội vàng cúi đầu xuống,“Thuộc hạ không dám...”

Ta cười hướng Hiên Viên Thiên Hạo nói,“Thái tử điện hạ, ta chỗ cũng không muốn đi, đã muốn mang theo cục cưng trở lại ngàn hạc viên cung của thái tử điện hạ tạm nghỉ, không biết thái tử điện hạ có thể hoan nghênh?”

“Mỹ nhân yêu cầu, bản điện hạ rất hoan nghênh!” Hiên Viên Thiên Hạo cười nhạt một tiếng,“Đi thôi, lên kiệu, theo bản điện lần tới ngàn hạc viên.”

“Vậy cung kính không bằng tuân mệnh .” Ta khóe môi mỉm cười, ôm cục cưng đã muốn bước vào kiệu của Hiên Viên Thiên Hạo, nhiếp hồng thân thủ ngăn lại ta, cả thị vệ sau lưng nhiếp hồng cũng rút ra bội đao tùy thân.

Hiên Viên Thiên Hạo quét mắt qua, hắn phẫn nộ, đôi mắt giận dữ,“Nhiếp hộ vệ, bản điện hạ thỉnh khách trở lại ngàn hạc viên tạm nghỉ, bọn ngươi cũng dám ngăn trở?”

“Điện hạ, thuộc hạ phụng mệnh kỳ vương hộ tống Mã cô nương cùng cục cưng trở lại kỳ vương phủ, thỉnh điện hạ đừng khó xử thuộc hạ!” Nhiếp hồng ngữ khí có chút cường chống đỡ.

“Kỳ vương là Tam Hoàng đệ, việc này, bản điện hạ tự nhiên hội hướng Tam Hoàng đệ nói rõ, nếu Tam Hoàng đệ hỏi ngươi, ngươi có thể đổ lên trên người bản điện hạ.” ngữ khí Hiên Viên Thiên Hạo không để cho người xen vào.

“Chính là......” Nhiếp hồng còn muốn nói điều gì, Hiên Viên Thiên Hạo nhướng mày,“Bản điện hạ đều nói hết thảy gánh trách, các ngươi còn dài dòng cái gì!”

Hiên Viên Thiên Hạo hướng ta, ta vượt qua nhiếp hồng, ôm cục cưng ngồi vào trong kiệu Hiên Viên Thiên Hạo, Hiên Viên Thiên Hạo cũng sau đó đi vào ngồi.

Màn kiệu chậm rãi buông, kiệu phu giơ lên cỗ kiệu dần dần biến mất tại bọn nhiếp hồng trong tầm mắt, nhiếp hồng cùng thị vệ khác không dám ngăn trở cỗ kiệu Thái Tử, bọn họ nhìn thoáng qua, lập tức đi trước kỳ vương phủ.

Kỳ vương phủ một chỗ yên lặng trong sân, nhiếp hồng cùng mấy tên thị vệ quỳ một gối xuống , cách vài bước là Viên Dận Kỳ một thân tôn quý đang đứng.

Con mắt Hiên Viên Dận Kỳ quang đông lạnh nhìn qua bọn thị vệ, tiếng nói hắn trầm thấp mang chút từ tính lãnh vang lên,“Các ngươi nhiều người như vậy lại  để cho Thái Tử đem người mang đi ?”

Lời nói lạnh lẽo khiến cho bọn thị vệ câm như hến, nhiếp hồng giọng run mở miệng,“Vương gia, Thái Tử quyền cao chức trọng, hắn còn nói hết thảy trách nhiệm hắn chịu trách nhiệm......”

“Vô liêm sỉ!” Hiên Viên Dận Kỳ yêu dị âm hàn trong mắt bay lên nộ mũi nhọn,“Các ngươi không đem người mang về , hết thảy đổ lên trên đầu bổn vương?”

“Cái này......” thần sắc Nhiếp hồng có chút trở nên trắng,“Thuộc hạ ngu muội!”

“Hành sự bất lực, há có thể dùng hai chữ ngu muội từ chối!” Hiên Viên Dận Kỳ lạnh lùng hạ lệnh,“Truyền lời bổn vương, thị vệ này không còn dùng được mỗi người đánh 30 quân côn nặng!”

Một bên khác, vài tên thị vệ không tham dự nhiệm vụ lập tức lên tiếng,“Vâng, Vương gia.”

30 quân côn! Cái này có thể lấy của người nửa cái mạng! Một đám thị vệ hành sự bất lực sắc mặt bạc trắng, chỉ có nhiếp hồng thần sắc coi như trấn định.

Hiên Viên Dận Kỳ tay áo bày phất một cái, xoay người muốn rời đi, lại có một người trong đám thị vệ bị phạt mở miệng,“Vương gia, tại bên ngoài Phi Vân Sơn trang cửa phía tây, thuộc hạ bắt được mã hàm cô nương cùng với Hắc y nhân một nam một nữ giả mạo, hai người bọn họ nên xử trí như thế nào?”

“Giết!”

Một chữ lãnh đến làm cho người phát lạnh theo Hiên Viên Dận Kỳ trong miệng tống xuất, bốn phía không khí tựa hồ tại trong nháy mắt đông lại.

“Tuân lệnh!”

Hiên Viên Dận Kỳ như có điều suy nghĩ nhắm lại đôi mắt yêu lãnh, mã hàm, khế ước bán mình của ngươi tại trên tay bổn vương, ngươi đừng cho rằng chạy trốn được!

......

Ta cùng với cục cưng theo Thái Tử Hiên Viên Thiên Hạo trở về Thái Tử hành cung -- ngàn hạc viên. Lần này, ta cùng với cục cưng y nguyên bị Thái Tử an bài tại trong Minh Nguyệt cư ở tạm.

Ta ôm cục cưng đi theo bên người Thái Tử, mới nhập ngàn hạc viên, một thân ảnh đã sớm chờ tại Minh Nguyệt cư trong nội viện, thân ảnh tiêu sái chậm rãi xoay người, ta xem xét thân ảnh ấy, kinh ngạc thốt ra,“Mộ Dung Dực!”

Mộ Dung Dực mặc một bộ cẩm bào màu thủy lam, tay cầm quạt xếp, phong độ nhẹ nhàng đứng ở dưới một cây đại thụ cành lá rậm rạp, nắng sớm xuyên thấu qua giữa khe hở cành lá chiếu vào trên người Mộ Dung Dực, Mộ Dung Dực thoạt nhìn ôn hòa vô hại, ngọc thụ lâm phong làm cho lòng người sao xuyến!

“Mộ Dung thúc thúc!” tiếng nói Cục cưng non nớt hưng phấn kêu lên .

Mộ Dung Dực khóe môi câu dẫn ra tiếu dung thói quen, hắn hướng ta cùng với cục cưng gật đầu, đi đến trước mặt Hiên Viên Thiên Hạo chắp tay vái chào,“Gặp qua Thái Tử!”

Hiên Viên Thiên Hạo gật đầu,“Mộ Dung huynh không cần đa lễ.”

Mộ Dung Dực mỉm cười,“Tạ ơn Thái Tử.” Mộ Dung Dực ngược lại mỉm cười nhìn xem ta cùng với cục cưng,“Mã cô nương cùng cục cưng thoát hiểm ?”

Mộ Dung Dực lời này khiến ta trong nháy mắt minh bạch, Mộ Dung Dực cùng ta cùng cục cưng tách ra rồi, Mộ Dung Dực so với ta cùng cục cưng tiến vào thành, hắn tự nhiên biết rõ cửa thành có thị vệ của kỳ vương phủ muốn bắt ta cùng với cục cưng, Mộ Dung Dực liền tiến đến ngàn hạc viên thỉnh Thái Tử ra ngựa thay ta giải vây.

Tuy nhiên minh bạch chuyện đã trải qua, đùa giỡn hay là muốn tại Thái Tử trước mặt hát , ta giả bộ như khó hiểu hỏi,“Mộ Dung huynh như thế nào biết được ta cùng với cục cưng gặp nạn?”

Trong mắt Mộ Dung Dực nổi lên quang uẩn giống như cười mà không phải cười,“Trời ạ trước ra khỏi thành đi lâm trấn dò xét sản nghiệp, sáng nay trở lại hiên Dương thành , trùng hợp chứng kiến ở cửa thành, thị vệ giống như làm khó Mã cô nương, liền trước một bước hướng Thái Tử thông báo. Không thể tưởng được Thái Tử nhớ chuyện cũ cùng Mã cô nương, lại tự mình tiến đến đem Mã cô nương đón trở về.”

Cái này, Mộ Dung Dực nói dối đến mặt không đổi sắc, thật đúng là như có một sự việc như vậy, bất quá, việc mà...hắn trước thông tri Thái Tử thay ta giải vây là sự thật, ta cảm kích đón lấy,“Đa tạ Mộ Dung công tử ‘Trượng nghĩa cứu giúp’, hàm vô cùng cảm kích.”

“Ở đâu, có thể cứu mỹ nhân, là Mộ Dung Dực ta nhân sinh một sự mừng rỡ.” Mộ Dung Dực không sao cả cười cười, hắn trêu chọc nhìn mắt Hiên Viên Thiên Hạo,“Thái tử điện hạ đến đón Mã cô nương . Nhưng thực vị là thương hương tiếc ngọc.”

Con mắt Hiên Viên Thiên Hạo thật sâu nhìn ta liếc, hắn ôn hoà thuyết câu,“Mã hàm tuy là một kẻ thiếu phụ, lại tướng mạo tuyệt mỹ, thông minh thông minh, tin tưởng mã hàm sẽ không làm thất vọng bản điện hạ khi ta tự mình đi một lần này.”

Hiên Viên Thiên Hạo lời này có ý tứ gì? Hắn thay ta giải vây là biết ta có chỗ thu hoạch? chẳng lẻ Hiên Viên Thiên Hạo lại biết rõ ta trộm sổ sách trở về? Ta đây trong tay sổ sách là giả !

Ta ôm cục cưng càng chặt, dưới đáy lòng kêu rên, cục cưng a, chúng ta thảm , mẹ con chúng ta vừa mới ra hang sói của Hiên Viên Dận Kỳ, lại vào hang hổ của Hiên Viên Thiên Hạo.

Mộ Dung Dực chắc hẳn cũng đoán được trong lời nói Hiên Viên Thiên Hạo có chuyện, hắn cố ý xuyên tạc Hiên Viên Thiên Hạo ý tứ,“Điện hạ đều nói Mã cô nương thông minh, tin tưởng Mã cô nương nhất định làm điện hạ vui vẻ......”

Mộ Dung Dực lời này nói rõ chỉ là ý tứ ta có thể ‘Lấy lòng’ Hiên Viên Thiên Hạo, Hiên Viên Thiên Hạo từ chối cho ý kiến,“Thật không?”

Ta nhàn nhạt câu dẫn ra khóe môi,“Hàm hội hết sức ‘Hầu hạ’ Thái Tử hảo.”

Mộ Dung Dực con mắt quang buồn bã, ánh mắt hắn lập loè, không nói gì. Lúc này, một hạ nhân vội vàng đi tới hướng Hiên Viên Thiên Hạo thông báo,“Khởi bẩm thái tử điện hạ, kỳ Vương gia tới chơi!”

“Nhanh như vậy?” Hiên Viên Thiên Hạo tuấn nhan hiện lên một tia cười lạnh,“ Tam Hoàng đệ tới chơi, mau mau cho mời!”

“Thị, điện hạ.” Hạ nhân rất nhanh rời đi, qua không đến năm phút đồng hồ, lại dẫn Tam hoàng tử Hiên Viên Dận Kỳ cất bước đi tới.

Nhìn xem Hiên Viên Dận Kỳ thân ảnh tuấn tú càng chạy càng gần, Mộ Dung Dực vi liễm dưới thần sắc, ta thì bả cục cưng đặt ở trên mặt đất đứng vững, có chút khẩn trương nắm tay.

Hiên Viên Dận Kỳ đi qua bên cạnh ta , con ngươi hắn yêu lãnh giận dỗi liếc ta liếc, ta lập tức cảm giác quanh thân bay lên một cổ ác hàn, trong nội tâm sợ hãi đến sợ hãi.

Lướt qua bên cạnh ta, Hiên Viên Dận Kỳ tiến độ đứng ở trước mặt Thái Tử Hiên Viên Thiên Hạo, Hiên Viên Dận Kỳ chắp tay cúi người,“Thần đệ gặp qua hoàng huynh, hoàng huynh gần đây có mạnh khỏe?”

Hiên Viên Dận Kỳ thanh âm rất lạnh, rõ ràng là câu hỏi quan tâm, từ trong miệng hắn nhổ ra lại một điểm nhiệt độ đều không có.

Hiên Viên Thiên Hạo lạnh lùng cười,“cảm ơn Tam Hoàng đệ quan tâm , bản điện hạ rất tốt. Bản điện hạ ngược lại nghe nói, thị thiếp ngủ mê ba năm của Tam Hoàng đệ yêu thích có thể tỉnh lại, Tam Hoàng đệ mấy ngày liên tiếp, hàng đêm ngủ lại giường thị thiếp, Tam Hoàng đệ phải cẩn thận ,‘Vất vả quá độ’ đã có thể bất hảo.” =]]

Ta có chút ít khổ sở nhìn xem khuôn mặt âm nhu tuyệt tuấn của Hiên Viên Dận Kỳ, nguyên lai Hiên Viên Dận Kỳ mấy ngày nay một mực đều cùng trần Mộng nhi ân ái triền miên, biết rõ Hiên Viên Dận Kỳ không thuộc về ta, đối với ngươi tâm vẫn đang đau nhức.

Hiên Viên Dận Kỳ lãnh mị câu dẫn ra khóe môi,“Không nhọc hoàng huynh lo lắng, thần đệ sẽ hảo đúng mực. Thần đệ lần này tiến đến, là bởi vì thần đệ quý phủ mã hàm cùng cục cưng lạc đường . Thần đệ nhận được tin tức, mã hàm cùng cục cưng tại quý phủ của hoàng huynh,” Hiên Viên Dận Kỳ yêu lãnh mục quang liếc ta cùng với cục cưng,“Thần đệ là tới tiếp mã hàm cùng cục cưng trở lại kỳ vương phủ .”

Hiên Viên Thiên Hạo không nhẹ không nặng vỗ hai cái bả vai Hiên Viên Dận Kỳ, Hiên Viên Thiên Hạo động tác ra vẻ cùng Hiên Viên Dận Kỳ cảm tình còn rất  ca lưỡng hảo, Hiên Viên Thiên Hạo không ngại vung tay,“Việc này a! Mã hàm cùng cục cưng muốn đến quý phủ bản điện hạ làm khách, bản điện hạ thấy hai người hắn là người của Tam Hoàng đệ, tất nhiên là cung chi không lại. Việc rất nhỏ! Chỉ cần mã hàm nguyện cùng Tam Hoàng đệ ngươi đi, bản điện hạ quyết không ngăn trở.”

Hiên Viên Thiên Hạo nói xong còn cố ý làm điều thừa hỏi ta,“Mã hàm, ngươi có bằng lòng hay không cùng Tam Hoàng đệ trở lại kỳ vương phủ?”

Nói nhảm! Đương nhiên không chịu. Nếu chịu lời nói, ta còn đến ngàn hạc viên làm gì.

Ta vừa định đáp lời, Hiên Viên Dận Kỳ cười lạnh chen vào nói,“Hoàng huynh đây không phải làm khó thần đệ sao? thần đệ cùng mã hàm ngày trước náo loạn một ít không được tự nhiên, mã hàm bị thần đệ răn dạy vài câu, lúc này chỉ sợ trong nội tâm nàng chưa nguôi cơn tức, không cần hỏi nàng.”

Hiên Viên Thiên Hạo tiếp tục giả vờ ngốc,“Bản điện hạ từ trước đến nay đều là người thương hoa tiêc ngọc, lại há có thể không hỏi ý kiến mỹ nhân?”

Hiên Viên Dận Kỳ nhắm lại mắt, thần sắc hắn nghiêm chỉnh,“Hoàng huynh là người biết chuyện, thần đệ không nghĩ lại cùng hoàng huynh nói hồ đồ, hôm nay, thần đệ thế muốn đem mã hàm cùng cục cưng mang đi định rồi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro