"Không cần , lát nữa chú tắm sau . " Sở Mân Thâm lau mồ hôi , vội vàng cự tuyệt .
Sở Kiều làm sao sẽ chịu , cô thừa dịp Sở Mân Thâm không chú ý , múc nước hắt lên người nam nhân , còn di chuyển cơ thể đầy bọt bong bóng của mình về phía trước , ôm cổ hắn cọ cọ .
" Kiều Kiều , đừng nháo ! "
Sở Mân Thâm không kịp ngăn cản , chỉ trong chốc lát toàn thân đều ướt đẫm.
"Bốp !"
Cảm nhận được trên mông thình lình vung tới một cái tát , Sở Kiều an tĩnh .
Sở Mân Thâm cũng trầm mặc .
Hắn vừa mới làm gì ?
Đánh vào mông nhỏ của Kiều Kiều ?
" Ô ... Ô ô ô ... Ô oa ! "
Sở Kiều nửa là giả bộ nửa là cảm thấy thẹn gào khan lên .
Người này , người này sao lại tùy tiện đánh vào mông người ta a , nghĩ tới cô từ nhỏ ở trong cô nhi viện chính là bé ngoan , trước nay chưa từng bị đánh , hiện tại hơn hai mươi tuổi , vẫn là lần đầu tiên bị người ta đét mông . Quả thực , quả thực quá cảm thấy thẹn .
Sở Mân Thâm chà xát ngón tay , cảm xúc trơn trượt vẫn còn quanh quẩn chưa tan , trong lòng có chút kỳ quái , nhưng còn chưa nghĩ ra , đã bắt đầu đau đầu dỗ dành Sở Kiều .
" Thực xin lỗi , Kiều Kiều , đừng khóc , chú không phải cố ý đánh cháu . "
Sở Kiều bụm mặt , làm bộ thương tâm .
"Huhu , chú một chút cũng không thích Kiều Kiều . "
" Huhu , chú không muốn tắm chung với Kiều Kiều , còn đánh mông Kiều Kiều , huhu ! "
"A , không đúng không đúng , chú làm sao không thích Kiều Kiều được . " Sở Mân Thâm vội vàng giải thích .
Hắn lại nhìn nhìn quần áo ướt đẫm của mình , nghĩ bây giờ không tắm lát nữa cũng phải tắm , để dỗ dành tiểu tổ tông , hắn vội vàng nói , " Chú tắm cùng Kiều Kiều , được không ? " Vừa nói vừa cởi quần áo ướt đẫm của mình ra .
Một lần thỏa hiệp , chính là sẽ nhiều lần thỏa hiệp .
Sở Mân Thâm lúc này còn không biết , đời này của hắn , đều sẽ thua trên người vị tiểu tổ tông này .
Sở Kiều dần dần ngừng khụt khịt , qua kẽ hở ngón tay mở to hai mắt nhìn da thịt rắn chắc lộ ra trước mặt cô .
Làn da màu đồng cổ .
Cơ bụng sáu múi gọn gàng .
Cơ ngực khủng .
Vòng eo thon chắc .
Các múi cơ phồng lên trên cánh tay .
Cặp mông vểnh .
Ực.
Sở Kiều không nhịn được , âm thầm nuốt nước miếng .
Sự vật tốt đẹp làm lòng người vui vẻ .
Đây là khuynh hướng tự nhiên của con người .
Sở Mân Thâm xoay người , liền thấy Sở Kiều vẫn bày ra dáng vẻ bụm mặt thương tâm .
Hắn vội vàng bước vào bồn tắm , vớt Sở Kiều đến bên người , nhỏ giọng dỗ dành .
"Cháu xem , không phải chú tắm cùng cháu rồi sao ? Kiều Kiều cũng không thể khóc nữa đâu . "
Sở Kiều thả tay ra , khuôn mặt nhỏ đỏ rực , gật đầu.
." Vậy chú giúp Kiều Kiều tắm , Kiều Kiều cũng giúp chú tắm nha ! "
Nói xong , không đợi Sở Mân Thâm cự tuyệt , liền nhặt lên bông tắm rơi trong bồn nước , bắt đầu xoa xoa lên người nam nhân .
"Ồ , sao lại không có bong bóng ? " Sở Kiều cảm thấy so với câu dẫn nam nhân , cô càng giống như đang sắm vai thiểu năng trí tuệ hơn.
Sở Mân Thâm bật cười , nặn ra hai giọt sữa tắm lên trên mặt bông .
" Còn nói chú ngốc , " bàn tay to của hắn bao bọc lấy tay nhỏ của Sở Kiều , kéo cô cùng xoa nắn bông tắm , " Giống thế này , xoa xoa vài cái , sẽ có bong bóng nha . "
Sở Kiều thầm trợn trắng mắt trong lòng , tay lạ không ngừng , bôi bọt sữa lên người Sở Mân Thâm .
Một bên bôi , một bên nghĩ thầm , đậu hủ này ăn vẫn là khá ngon .
"Oa , chú ơi , sao nún vú của chú lại có màu nâu vậy ? "
Sở Kiều làm bộ tò mò , vươn ngón trỏ , khẩy khẩy viên thịt nhỏ trước ngực Sở Mân Thâm.
" Còn cưng cứng . "
Cô lại liếc nhìn ngực mình , " Sao của Kiều Kiều lại là màu hồng hồng ? "
Sở Mân Thâm cảm nhận được cử động của đôi bàn tay nhỏ bé , cơ ngực chấn động , còn chưa kịp ngăn lại , đã theo tầm mắt của Sở Kiều nhìn về phía trước ngực cô gái nhỏ .
Trên khuôn ngực trắng như tuyết , hai điểm hồng nhạt như đóa anh đào đang hé nở , nho nhỏ , mềm mại , là nhụy hoa non nớt .
"Bởi vì ... " Sở Mân Thâm vừa mở miệng , đã cảm thấy giọng nói của mình có hơi khàn . "
Bởi vì Kiều Kiều là con gái , còn chú là đàn ông . "
"Đàn ông và con gái có gì khác nhau ạ ? Là nún vú có màu khác nhau sao ? "
Sở Kiều chớp đôi mắt to tò mò , làm điệu bộ khát khao học hỏi
"Khụ , đúng vậy . " Sở Mân Thâm vội nói .
Sức khỏe sinh lý gì đó , sau này từ từ dạy đi .
"Hừ ! Chú gạt người ta ! "
Sở Kiều duỗi bàn tay nhỏ bé xuống nước , kìm nén xấu hổ , nắm lấy vật giữa hai chân Sở Mân Thâm .
" Rõ ràng nơi này cũng không giống nhau ! "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro