Part 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Chào tổng giám đốc."- giọng nữ nhân nhẹ nhàng vang lên phía sau lưng khiến cậu giật mình. Xoay lưng lại, hiện ra trước mặt cậu là một cô gái khoảng 20 tuổi, dáng người mảnh mai, bận trên người một chiếc đầm trắng dài ngang gối, tóc đen ngang vai được uốn xoăn nhẹ, khuôn mặt khá xinh, ôm mấy tập hồ sơ trước ngực, nở một nụ cười tươi với cậu.

-"Chào cô, cô là thư kí riêng của tôi phải không ?"- cậu đi lại ghế tổng tài của mình ngồi xuống, nhìn cô nở một nụ cười tươi hỏi.

-"Vâng ạ, tôi tên Min JunYi."- cô bị nụ cười của cậu hớp hồn nhưng cũng nhanh chóng trở lại bình tĩnh.

-"Vậy à. Thư kí Min, mong rằng tôi và cô sẽ hợp tác tốt với nhau."- cậu cười cười nói.

-"Vâng ạ. Thưa tổng giám đốc, đây là những hợp đồng chúng ta chuẩn bị kí kết cần người xem qua ạ."- cô cười, đặt những tập hồ sơ đang ôm trước ngực lên trước mặt cậu nói.

-"Được, tôi biết rồi. Không còn việc gì nữa cô có thể ra ngoài."- cậu cầm hợp đồng lên bắt đầu xem xét.

-"Vâng, tôi xin phép ra ngoài trước, người cần gì cứ gọi tôi."- cậu gật nhẹ đầu, cô liền xoay lưng bước ra ngoài.

Cậu cầm bút lên, xem xét kĩ từng bản hợp đồng một rồi đặt bút kí duyệt. Cậu nhờ có một bộ óc khác người và từ lâu đã giúp Jeon Papa quản lí công ty nên cũng nhanh chóng nắm bắt được tình hình của công việc, cậu bắt đầu công việc khá dễ dàng. . . .


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trở về với SoonYoung. Ba ngày nay đều vùi đầu ở công ty sử lí công việc do anh để lại, vừa làm vừa sai người đi tìm anh. Từ ngày đó anh đi đâu biệt tâm biệt tích, làm cho SoonYoung vô cùng lo lắng, sai ám vệ lục tung cả Seoul lên tìm anh nhưng vẫn không có tin tức. Thật khâm phục tài năng ẩn trốn của anh, đang làm việc bỗng nhớ ra một chỗ anh thường hay tới, nghi ngờ anh ở đó liền dẹp hết công việc với tay lấy áo khoác đi xuống lấy xe phóng đi ngay.

Xe Ferrari dừng lại trước quán bar Overnight - quán bar lớn nhất Seoul, do anh xây dựng lên và thường hay đến đây uống rượu. Xe vừa dừng ám vệ liền chạy ra mở cửa xe, cung kính cúi chào:" Nhị bang chủ."


-"Ừ, bang chủ có đến đây không."- SoonYoung lạnh lùng hỏi.

-"Thưa, có. Đến từ ba ngày trước, liền ở luôn bên trong, không bước ra ngoài nữa bước ạ."- tên ám vệ đáp.

-"Ừ."- nói rồi Nguyên xoay người đi vào trong. Thật không ngờ anh ở đây ba ngày liền, phải sớm nghĩ ra thì đâu phải đi tìm mệt mỏi vậy.


Đi theo lối đi riêng, đến thẳng phòng VIP mà bọn họ hay đến. SoonYoung đẩy cửa vào lập tức bị cảnh tượng trước mắt dọa hoảng sợ. Vỏ chai rượu rơi đầy đất, ly thủy tinh bể vụn không biết bao nhiêu  cái, trên sofa lớn giữa phòng một thân ảnh quen thuộc đang ngồi trên đó tay còn cầm chai rượu ngã ra sau lưng dựa vào ghế, mắt nhìn trần nhà vô vọng. SoonYoung bước lại gần hơn nhìn dáng vẻ của anh mà xót xa, hai mắt đỏ ngầu, quầng mắt thâm đen chắc do mấy ngày không ngủ, hai má hóp vào trong, dưới cằm có mấy sợi râu mới mọc lú nhú, áo sơmi nhăn nhúm, bung gần hết nút, cơ thể nồng nặc mùi rượu. . . Nếu để WonWoo thấy bộ dạng này của anh chắc chắn sẽ vô cùng đau lòng, không biết ai đã cố ý dựng chuyện này lên để chia rẽ hai người họ nữa, để SoonYoung biết được sẽ phanh thây người đó ra. SoonYoung đi đến bên cạnh anh ngồi xuống nhìn anh hỏi:" Anh uống bao nhiêu rồi, mấy ngày nay không ngủ à?"

_____________________________________

END Part 26

Chap này đến đây thôi mọi người... Hi, chap này bên bản gốc bị lỗi 1 nửa nên chap hơi ngắn..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro