Chap 4: Ổn rồi, gả cho ta nhé!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Mẹ! Để Băng Nhi giúp!
- Thôi được rồi! Con cứ nghỉ đi. Có khi con vào làm thì còn chậm hơn ta đấy!
- Mẹ này!
- Hai người vui đến nỗi bỏ mặc con sao?
- Mẹ xem. Huynh ấy toàn trêu con!
- Thôi nào nha đầu tiểu tử! Mẹ cũng làm xong bữa rồi. Nào, phụ mẹ dọn ra, chúng ta cùng ăn.
- Tuân mệnh!
Họ chưa bao giờ cảm thấy bình yên như này. Họ muốn ở đây mãi về sau. Họ muốn cưới nhau, sinh một đàn con mập mạp dễ thương. Họ muốn sống mãi bên người mẹ của mình, dù chỉ là mẹ nuôi.
Ăn  xong...
- Mẹ vào nghỉ để con dọn.
- Được!
- Để ta giúp muội!
Ngày qua ngày họ vẫn vui vẻ sống với nhau, một cuộc sống giản dị.
- Băng nhi! Muội có bằng lòng gả cho ta không?
- Dạ...
Huynh ấy cầu hôn cô. Cô đồng ý. Họ thành thân với nhau. Sống cùng một mái nhà, nằm cùng một chiếc giường chưa được bao lâu...
- Ngươi nói gì? Phụ thân ta...- huynh kinh ngạc.
- Đúng vậy thưa thiếu gia! Hàn lão chủ đang mang bệnh. Ngài càn có người bên cạnh ngài ấy.
- Ai? Ai to gan đả thương phụ thân ta? Là ai?...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#quyench7