dự dỗ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bạch phủ có hỷ sự !
Hoàng Thượng hạ thánh chỉ, gả tiểu nữ nhi xinh đẹp nhất thông minh nhất hiền thục nhất bạch gia cho Thuận vương gia Lãnh thiên yết sắp hồi triều. Bạch gia từ nay về sau chính là hoàng thân quốc thích !
Miệng bạch lão gia cười không khép lại được.
Căn nhà nhỏ trong sân sau bạch gia, cô gái "xinh đẹp nhất thông minh nhất hiền thục nhất" trong truyền thuyết bạch dương đang vắt chân ngồi trên bệ cửa sổ cắn hạt dưa.
"Không lấy chồng không lấy chồng không lấy chồng!" - bạch dương lắc đầu như một cái trống bỏi. Nàng cũng không phải đứa ngốc !
Nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc lập gia đình, lại càng không muốn gả cho một người mù bệnh tật sắp chết !
"Muội muội ngốc, muội thử nghĩ xem, Thuận vương gia kia mặc dù bị bệnh, nhưng hắn là đứa con mà Hoàng Đế thích nhất, không giàu thì quý, đến lúc đó muội muốn ăn gì mặc gì muốn gì, không phải mở miệng ra là có sao! Thật quá tốt !" - Đại tỷ bạch Mỹ Lan hai mắt phát sáng, giống như là thấy được núi vàng nhà bạc trước mắt.
Bạch dương cười nhạt:
"Chỉ sợ không phải muội muốn cái gì sẽ có cái đó, là mấy người muốn cái gì sẽ có cái đó thì đúng hơn !" - coi nàng là đồ ngốc à !
Nhị tỷ bạch Mỹ Tiên lập tức bênh vực:
"Cũng không thể nói như vậy, muội nghĩ xem, Vương gia kia lúc nào cũng bệnh tật yếu ớt, nghe nói, trong một tháng xuống giường ba lần là giỏi lắm rồi ! Quý nhất là người này tính tình dịu dàng ôn hòa, nhất định sẽ không bắt nạt muội."
Bạch dương hừ lạnh một tiếng, tiếp tục cắn hạt dưa. Từ sau khi mẹ chết năm nàng ba tuổi, đã bị phụ thân vứt bỏ đến hậu viện sống cùng đám người hầu, ngày nào cũng bị người ta bắt nạt. Người thích bắt nạt người khác nhất, chỉ sợ chính là bạch Mỹ Tiên này !
Dù sao bạch dương nàng từ nhỏ đã bị người ta ăn hiếp mà lớn lên, cho nên nàng chưa bao giờ sợ bị bắt nạt. Ai dám bắt nạt nàng, nàng nhất định trả lại gấp đôi !
Tam tỷ bạch Mỹ Họa vội vàng nói:

"Đúng vậy đúng vậy, hai người thành thân rồi, sẽ quay về biên quan, đến lúc đó trời thì cao Hoàng Đế thì xa, Vương gia này cơ thể yếu đuối lại nhiều bệnh, muội chính là bà lớn trong vương phủ, muốn gì được nấy, dù sao Vương gia mắt mù kia cũng không sống được mấy ngày, đợi đến lúc hắn đi đời nhà ma, toàn bộ vương phủ chính là của muội !"
Lúc tam tỷ nói ra những lời này, giống như thấy được chính mình đang đứng trên gác cao, ngàn vạn nô tỳ ở dưới cung chúc nàng.
Bạch dương trừng mắt nhìn bạch Mỹ Họa một cái, bà chị này cả ngày muốn làm nữ vương đến phát điên rồi!
Ba vị tỷ tỷ nói đến khô cả miệng, bạch dương vẫn không động đậy, tiếp tục cắn hạt dưa. Vỏ hạt dưa từ miệng nàng bay ra, rải đầy sân.
Ba vị tỷ tỷ nhìn nhau, dụ dỗ không được, vậy chỉ có cách cưỡng bức thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro