Chap 1: xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta đã bảo là con mau thu dọn cái đống đồ của con đi rồi cơ mà, sao con còn dám bày bừa ra nữa z?? Tiếng người phụ nữ vang vọng khắp ngôi biệt thự

Mama iu dấu à, đây tất cả đều là bảo bối của con, sao con có thể vứt đi đây T^T " Jimin , một cô tiểu thư mê game , xinh đẹp , lạnh lùng và cx rất lười biếng "

Ta không cần biết, nội trong hôm nay con phải dẹp hết cái đống này bằng không ta sẽ cho người đem bán hết thì con đừng trách ta "Park  Mochi, mami của Jimin, một người lạnh lùng vô cùng uy quền, chủ tịch tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc "

Mami, Mami à~ đừng ns z mà...*quay lại nhìn đống máy trò chơi* Haizz, cục cưng của cj , mấy em khổ quá mà... cj sẽ tìm cách giúp mấy em *

------------Chiều ------------

~Rột rột~

*Cạch*

AAAAAAAAAA.....(giật mình ngồi dậy )

PARK...JI....MINNNNNN, ta đã nói với con thế nào, con còn nhớ chứ* Park phu nhân bước vào phòng cô con gái của mình, sau khi nhìn thấy tất cả, bà hét lên *

Mami....ma...mi.. con sin nhỗi , nhưng đây ...đây..tất cả chúng nó đều là cục cưng, đều là bảo bối nhỏ của con, sao con nỡ lòng vứt hết đi đc ạ...con...con sin hứa, từ nay sẽ dọn dẹp gọn gàng, không...*bị cắt lời*

Hứa...hứa sao, lại hứa, con có biết là con đã nói mấy câu này bao nhiu lần rồi không hả, Park Jimin , tổng cộng những lần hứa và không làm của con là 1245 lần , con tính hứa gì và không làm gì nữa đây ??

*ÔI trời , không ngờ mami lại nổi giận đến vậy, lần này tiu rùi, tìm kế nhanh không là mấy cục cưng của mình đi đời mứt T^T* Đâu ó đâu...mới có vài lần thui mà mami

..................

*tít tít*

*Thôi xong rùi, mami định làm gì vậy, mami không phải chứ T^T*....

Alo, thưa..Phu Nhân có gì căn dặn ạ??( có tiếng người đàn ông trung tuổi vang lên từ đầu dây bên kia)5 phút, 10 người, phòng tiểu thư ( Park phu nhân giọng không nhanh, không chậm nói lại )

Vâng, đã rõ thư phu nhân !!

* Xong phim rùi T^T, mami đã chính thức nổi giận...rồi con đường của mấy cục cưng sẽ ra sao đây T^T*( Jimin dường như đã hiểu rõ ý của mẹ, cô đứng đó , lộ rõ vẻ lo sợ và cam chịu )

(khoảng 5 phút sau, đúng 10 người đàn ông đã có mặt trong phòng của cô , họ cúi chào Park phu nhân đợi lệnh được phát) Thưa Phu Nhân, tiểu thư chúng tôi đã có mặt !!

*Ai cần sự xuất hiện của mấy chú đâu, mấy chú không có mặt cũng được , báo cáo làm gì nữa chứ T^T* À...ừm ..

Thu dọn hết tất cả đĩa trò chơi của tiểu thư, vứt hết....10 phút sau tôi sẽ kiểm tra lại..., nếu không làm được...thì các người biết rồi đấy( Nói xong Park phu nhân bỏ đi , khuôn mặt lạnh lùng đến phát sợ)

Sau khi nhận lệnh, 10 ng đàn ông bắt đầu dọn dẹp đống đĩa trò chơi của Jimin rồi cho vào thùng đóng lại định mang đi thì.....*KHOAN ĐÃ*

Jimin hét lên , mấy người đàn ông to lớn vội vã dừng công việc , xếp thành hàng cúi người...* Tiểu thư, người có điều gì căn dặn ạ*

À...ừm, mấy ng đó, cần gi phải cực nhọc như thế ^^!

Mấy tên k hiểu cô nói gì, ngơ ngác, một tên trong đó lên tiếng: *Tiểu thư, ý cô là sao?? chúng tôi...chúng tôi k hiểu ạ* 

Jimin quay qua trả lời tên vừa lên tiếng :*À...ý tôi là, sao mấy ng phải cực nhọc thế , vừa đến đã làm việc rồi sao?? này, đi nghỉ đi đã rồi tý quay lại dọn dẹp sau cũng có sao đâu??

Cả 10 người ngạc nhiên trước lời nói của cô...*không đc đâu tiểu thư, phu nhân đã phó thác trách nhiệm cho chúng tôi, chúng tôi không đc phép chậm trễ ạ, mong tiểu thư...cô chủ đây hiểu cho ạ*

*Aizzz....có gì đâu mà không được chứ, cầm lấy, đi nghỉ ngơi đi, lát quay lại...vs sức của mấy ng cái chỗ cỏn con này của tôi nhanh ấy mà , vs lại có tận 10 người cùng dọn cơ mà, thôi đi đi *Jimin vừa nói vừa đẩy mấy tên vệ sĩ ra khỏi phòng rồi khóa lại* Phù -:-

Mấy tên dọn dẹp bị đuổi, mặt ai cx ngơ ngác đờ đẫn, một tên quay qua hỏi tên cầm đầu: lão đại, h sao đây ??

Aiss, kệ đi, cô chủ đã bảo chúng ta, chúng ta cx k còn cách nào, vs lại đúng thật như lời cô ấy ns vs sức của 10 người chúng ta, căn phòng của cô ấy cx chỉ mất vài phút, cứ đi chơi đã rồi dọn cx k muộn , dù có sao đi nữa thì  t đảm bảo cô chủ cx ns giúp chúng ta trước bà chủ thôi, nên đừng lo* Tên cầm đầu ns vs cả bọn đàn em đang ngơ ngác của mk*

Vậy..vậy...chúng ta giờ có thể đi ạ * Tên vừa nẫy lại lên tiếng *

Đi thôi...*Ns rồi cả bọn bỏ đi *

-----------------TRONG PHÒNG JIMIN--------------------

H làm sao đây , cục cưng của mk sẽ chết mất T^T, mami thật là, đột nhiên định tước đi nguồn sống của mk sao ??* Jimin một mk trong phòng vs đống đĩa trò chơi, vò đầu bứt tóc suy nghĩ cách cứu vớt cục cưng của mk*

................

Hay là......* đột nhiên trong đầu Jimin hiện lên một ý nghĩ, có lẽ nên gọi là kế hoạch quái quỷ hiện lên thì sẽ hợp hơn đó *

Cô bắt đầu dọn dẹp tất cả đồ đạc cần thiết vào vali , 1 cái laptop, 1 cái điện thoại , đồ ăn vặt , quần áo , giày dép , trang sức  và cả mĩ phẩm....vv..vv...tiếp đó, cô đem hết tất cả các đĩa trò chơi của mk bỏ vào chiếc balo và đóng lại, trông cô bây giờ không khác một người đi di cư* Sẵn Sàng*

Cô đeo balo và kéo chiếc vali nặng nề của mk ra khỏi căn phòng.... cô bước xuống sảnh và nhìn ngắm lại toàn bộ mọi thứ...thì thầm một mk * Mami yêu dấu của con à, con gái bất hiếu, con k thể bỏ cục cưng của con đc, cũng không muốn mami phải bận lòng, con đành phải bỏ nhà đi vài ngày...con mong mami giữ gìn sức khỏe đợi Minnie trở về nha, lúc đó mami đừng giận Minnie nữa , cx đừng bắt Minnie phải bỏ cục cưng của mk nha, Minnie hứa sau vài ngày đợi mami hết giận, Minnie sẽ trở lại và ngoan ngoãn hơn, k nghịch ngợm và bầy bừa nữa ....T^T,Tạm biệt mami*Ns xong cô bước ra khỏi căn biệt thự và hướng về phía cổng chính nh vừa đến nơi.....

Cô ...cô chủ, cô định đi đâu vậy....* Mấy tên dọn dẹp phòng cô đúng lúc quay lại, nhìn thấy cô ng đeo balo , tay kéo vali bọn chúng liền hét to....*

Cô giật mk khi thấy mấy tên dọn phòng....cô không ns gì , cầm theo vali chạy thật nhanh qua cách cổng...

Mấy tên dọn phòng hoảng hồn, một tên trong số đó vội vã cầm điện thoại gọi điện cho Park phu nhân : Park phu nhân , k hay rồi, cô chủ đã bỏ trốn, cô ấy cầm theo vali vs balo...không biết định đi đâu ạ !!!

Từ đầu dây bên kia , Park phu nhân nghe tin...bà đã thật sự nổi giận: Chết tiệt , cái con bé này, càng ngày càng ngông cuồng mà,nhất định phải bắt đc nó, điều động tất cả vệ sĩ trong nhà đuổi theo con bé * Bà giọng trầm lặng nhưng hàn khí tỏa ra từ giọng nói cũng đủ làm cho ng nghe cảm thấy sợ hãi mặc dù chỉ là nghe qua điện thoại * 

Tên đó vội vã thực hiện mệnh lệnh , điều động tất cả vệ sĩ trong nhà đuổi theo cô, chẳng mấy chốc đã thấy bóng dáng Jimin ở xa* Cô chủ à...cô đừng chạy nữa, theo chúng tôi về thôi ạ, bà chủ đã thật sự tức giận rồi ạ, cô mà k về , bà chủ sẽ phạt chúng tôi mất...*

Chết tiệt...giờ mk có về thì kiểu gì mami cx đem mk ra đánh nát mông cho mà xem, nhất định không thể để họ đuổi kịp...* cô cố gắng chạy thật nhanh để thoát khỏi đám vệ sĩ nh.....*

Hả....hết ..hết đường rồi...., trước mắt cô là bờ sông Hàn , nhưng không bết từ đâu , ba phía có thể chạy đều đã bị vệ sĩ của Park phu nhân mami của cô vây kín toàn bộ....

Tên cầm đầu bước lên nói với cô bằng giọng hối hả và lo sợ nhưng không quên sự cung kính....*Cô chủ à, cô đã hết đường rồi, cô mau theo chúng tôi về thôi kẻo bà chủ sẽ lo lắng ạ *

Không...không đc, giờ tôi không thể về đc, mấy chú à...mấy chú cho tôi đi, cầu xin mấy chú đó, giúp tôi lần này thôi....làm ơn* Jimin quay lại vs vẻ mặt đáng thương, cô cố gắng lấy một chúng lòng thương cảm của mấy tên vệ sĩ*

Cô chủ à..cô đừng làm khó chúng tôi mà....* tên cầm đầu cx thấy tội nghiệp cô nh vẫn phải bất lực *

...................

Đc rồi...tôi sẽ theo mấy chú về, *Jimin cúi mặt xuống ns với giọng trầm lạnh lùng*

Bất giác mấy tên vệ sĩ đó run lên vì cảm giác buốt lạnh từ giọng nói của cô, quả là mẹ nào thì con nấy, bề ngoài cô dễ thương nh con người lại lạnh lùng không kém j mẹ của mk 

Vậy là tốt rồi....cảm ơn Cô chủ đã đồng ý ạ....* Tên cầm đầu tuy có hơi sợ nh vẫn cố gắng giữ nụ cười gượng gạo ns chuyện vs cô *

Bất chợi cô quay thật nhanh ng lại và nhảy xuống dòng sông Hàn...mấy tên vệ sĩ hốt hoảng chạy lại * Cô chủ...cô chủ...* Cả đám ng đứng đó hét tên cô mà không biết làm j, dĩ nhiên là cô đã có kế hoạch từ trc nên dù chúng không biết là phải nhảy xuống cứu cô thì cô cx tự thoát thân đc....cô biết bơi mà, nh thật không may...vì sức nặng của chiếc vali và cái balo , cô đang dần chìm xuống*

(Chuyện ...chuyện j đang xảy ra vậy...hự...mk đang dần chìm xuống , tiêu rồi...Aiss chẳng lẽ mk lại phải bỏ mạng bây h sao . k đc huhu mk còn nhiều thứ muốn làm, mami à cíu con vs...)cô dần mất ý thức và chìm xuống nơi con sông sâu thẳm, mấy tên vệ sĩ bấy h ms ý thức đc nh đã quá muộn ....

Park phu nhân vừa đến nơi thấy cảnh tượng, bà đơ ng ra, từng giọt lệ pha lê rơi xuống trên gương mặt xinh đẹp của bà, khắp ng tỏa ra hàn khí đi lại bờ sông Hàn...mấy tên vệ sĩ đi theo sau cúi ng , mấy tên ở trc thì dạt ra hai bên sợ hãi đứng in bất động không dám ngước lên nhìn khuôn mặt của ng phụ nữ quyền uy ấy....

Ta đã ns những gì...?? * Giọng ns của Park phu nhân phát ra , k nhanh không chậm , nhấn mạnh từng chữ, tỏa ra hàn khí khiến ng nghe phải phát run....* mấy tên vệ sĩ chỉ biết im lặng cúi ng không dam nhúc nhích hay hé miệng

Một lần nữa giọng nói ấy của Park phu nhân lại vang lên : Dọn dẹp hết cho ta, bất cứ tên nào cx k đc sống sót trở về, còn Tiểu thư, phải tìm bằng đc tiểu thư, nếu....nếu...* nói đến đây, giọng bà bắt đầu run run và yếu đi* nếu nó đã chết thì bắt buộc phải tìm đc XÁC CỦA NÓ VỀ ĐÂY CHO TA * bà nhấn mạnh từng chữa, lạnh lùng đến đáng sợ , nc mắt rơi xuống, bà bỏ đi trong lòng nặng trĩu ....*

Hôm ấy , ngày chủ nhật buổi sáng tại bờ sông Hàn đã diễn ra một cuộc thảm sát vô cùng khốc liệt, tất cả những vệ sĩ đã đuổi theo cô và chứng kiến cảnh cô chìm xuống tại bờ sông ấy đều chết hết k còn một ai....còn cô, cô đã chết thật  sao???

--------------Hàn Quốc năm 1843---------------

HẾT CHAP ! ^^

cảm ơn mọi người đã đọc, đây là truyện đầu tay của mk mong mọi người ủng hộ, cảm ơn ạ ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro