TẬP 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 1

" Aaaa, đừng đánh ta, ta biết sai rồi!" trong một chiếc xe ô tô, hình ảnh một cô gái đang ôm đầu sợ hãi nhìn phía trước như đang e dè điều gì, người cô cứ co rúm lại.

Cô gái lại hét:" Hu hu, đừng qua đây! Ta thề sẽ không làm như vậy nữa! Hu hu hu..."

" Cô chủ, tôi thấy cô tập đi tập lại phân đoạn này rất nhiều lần rồi. Có chỗ nào không ổn sao?" người đàn ông đứng tuổi mặc áo đuôi tôm đang ngồi phía trước vô lăng lái xe, chốc chốc lại quay hỏi cô gái đó.

Cô gái đó chẳng ai khác là nàng a. Nghe thấy lời quản gia nhắc nhở nàng mới trở lại bình thường, nàng cúi xuống nhặt tờ giấy lên phủi phủi bũi môi nói:" Chú Trung a, con là đang lo cho buổi casting này nha. Đây là lần đầu tiên có bộ phim cổ trang mời con đóng mà, phải tập thật kĩ. Chú biết là con mong mỏi đóng phim cổ trang lâu lắm rồi mà!"

Chú Trung cười cười:" Cô cứ nói quá, tôi thấy cố diễn rất hay mà. Không cần tập nhiều đến vậy đâu, nhìn cô kìa, chỉnh lại tóc đi. Nếu không đến phim trường sẽ bị người ta cười đấy"

Nàng bật cười:" Chú nói con mới để ý a. Nhưng con vẫn phải cẩn thận, vai diễn này cũng có nhiều người hợp hơn con rất nhiều a"

" Ừm, tôi mong cô sẽ được chọn!" chú Trung nhìn qua kính chiếu hậu nói với nàng.

Nàng vẫn cảm thấy không yên tâm nên vạch phân đoạn của mình ra xem kĩ một lần nữa...

Rầm...

Tia sét giữa trời quang vạch ngang một đường chói sáng làm hai người giật mình. Nàng nhíu mày nhìn bên ngoài rồi khó hiểu nói:" Quái a, bầu trời vẫn trong xanh mà, tại sao lại có sấm sét?"

Vừa dứt lời, một chiếc xe tải lớn chạy ngược đường không hiểu sao lại hướng đến xe nàng. Nàng cả kinh:" Chú Trung, coi chừng!"

Rầm...!

Chiếc xe tải bị mất khống chế va vào ô tô của nàng, cả hai đều văng ra khá xa. Không biết sau vụ tai nạn hi hữu này thì có ai bị thương hay không, chỉ biết trong ý thức còn sót lại của nàng là tiếng còi xe cứu thương đang gần kề. Sau đó, trước mắt đã tối sầm!

" Ha..." nàng từ trong bóng đêm chợt tỉnh, vừa mới mở mắt, nàng đã vội nhíu mày. Thân thể của nàng dường như nặng trĩu không thể cử động, lại nói cả cơ thể như muốn rã rời khó chịu, giống cảm giác vừa mới sốt cao.

Nàng điều chỉnh lại hơi thở, rồi nhìn quanh một lượt. Xung quanh đây giống như một căn phòng, nhưng tại sao nó lại mang theo vẻ cổ xưa? Giường được làm bằng gỗ, còn có màn che.

Lúc trong trí nhớ là đáng lẽ nàng còn sống thì phải ở bệnh viện chứ? Mà nếu là bệnh viện thì đây là bệnh viện kiểu gì vậy?

Hàng ngàn câu hỏi đặt ra, bất chợt cửa phòng mở ra. Một cô gái lạ bước vào, nàng thầm đánh giá người đó, cô gái đó vận y phục màu hồng nhạt, là một chiếc váy dài chấm đất. Kiểu cách... giống mấy phim cổ trang?

Chẳng lẽ đây là phim trường? Nàng càng cảm thấy khó hiểu hơn a...

Cô gái đó bước đến cạnh giường thấy nàng đã tỉnh liền cười mỉa mai:" Hừ, không ngờ ngươi vẫn còn sống. Cứ tưởng ngươi sốt cao vậy thì sẽ không chịu được mà chết chứ"

Nghe thế, lòng nàng không khỏi lạnh đi, nhưng nét mặt vẫn bình thản. Cô gái đó bưng thau nước đến chiếc bàn gần giường nàng rồi lạnh nhạt nói:" Mau đứng dậy rửa mặt đi, một hồi còn phải vào hoàng cung nữa!"

Hoàng cung?

Lại nghe cô gái đó lải nhải:" Không ngờ một ngốc tử phế vật như ngươi lại có thể vào hoàng cung. Lại nói, ta thì phải chịu đựng những sỉ vả của người khác khi có một chủ tử như ngươi. Sau ngươi không chết cho rồi?"

Sau đó, cô gái chỉ vào mặt nàng nói:" Ngươi mau thay y phục đi, ta để trên bàn đấy. Hừ, bộ y phục này là ta phải lựa cả nửa ngày mới lựa được cho ngươi đấy. Người như ngươi không xứng đáng mặc nó!". Nói rồi, cô gái đã rời khỏi phòng.

Nàng giờ mới nhúc nhích khó khăn ngồi dậy, đưa tay sờ trán, vẫn còn sốt. Nàng chậm rãi đi tìm khăn rồi nhún vào nước mà cô gái đó đem đến đắp lên trán mình. Nàng cần phải hạ sốt mới được, nếu không sẽ khá phiền phức đây.

Sau một hồi xâu chuỗi lại mọi sự việc, nàng đã suy luận được một vài vấn đề. Nàng... đã chết và đã xuyên không! Lại nói, nàng xuyên vào một vị tiểu thư của phủ nào đó, và người này là một ngốc tử. "Nàng" bị nha hoàn mới nãy khi dễ lên xuống, và đã vì một lí do nào đó mà thân thể này bị sốt đến khi chủ nhân của thân thể này chết đi để nàng có thể xuyên vào.

�������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro