TẬP 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 35

Nàng ngồi ngơ ngác trên ghế, nhìn có vẻ ngốc nghếch, tóc tai rối nùi, bất quá vừa mới ngủ dậy nên có biết gì đâu, vẫn còn đang mơ màng. Cô gái đó vẫn tiếp tục đứng bên cạnh mà im lặng chờ nàng nói.

Nàng đưa tay che miệng ngáp:" Oáp ~", sao lại nhìn cô gái đó hỏi:" Ừm... cô tên gì vậy?"

Cô gái đáp:" Nô tì tên là Thanh Hoa. Năm nay vừa tròn 18 tuổi. Vương phi nếu có gì phân phó cứ nói với nô tì"

Nàng xoa xoa cằm:" Ừm... bất quá ta nhỏ tuổi hơn cô, hay ta gọi cô bằng tỷ nha"

Thanh Hoa lo lắng định mở lời nàng lại nhảy vào:" Đừng có nói là không được a? Ta là vương phi nha, vương phi nói gì thì tỷ phải làm theo. Không là ta giận đó!"

Thanh Hoa dở khóc dở cười nhìn nàng, bất quá không còn cách nào khác mà gật đầu cung kính:" Vâng, thưa vương phi"

" Gì mà vương phi, phải gọi là Thanh nhi nha, hay là muội gì cũng được"

" Cái này... Thanh nhi..." Thanh Hoa khó khăn nói. Nàng tựa hài lòng gật đầu sau lại bật cười thành tiếng vẻ thích thú. Thanh Hoa nhìn nàng rồi sau đó xin cáo lui, một lúc sau liền mang theo một thau nước đi đến. Thanh Hoa đặt thau nước lên bàn nói với nàng:" Thanh nhi, muội nên rửa mặt"

" À" nàng gật đầu tự dùng tay hất nước lên mặt rửa. Thanh Hoa nhìn không khỏi nhíu mày:" Thanh nhi, không phải rửa mặt như vậy!"

Nàng lười biếng dùng khăn trắng vắt trên thành thau lau lau mặt rồi nói:" Không cần quá cầu kì đâu"

Nói rồi, nàng lại đi đến bàn trang điểm, dùng lược chải chải rồi cột lên gọn gàng. Thanh Hoa thấy thế lo lắng đi đến nói:" Thanh nhi, muội nên búi tóc chứ không nên cột như thế, muội đã có vương gia rồi nên phải búi lên chứ"

Nàng xua tay:" Không thích a, quá rườm rà, dù sao cũng là ở trong phủ. Chừng nào ra khỏi phủ rồi hãy búi lên a, được không?"

Thanh Hoa có chút khó xử nhìn nàng, nàng vẫn một mực đi tìm y phục và tự mặc vào, xong đi đến trước mặt Thanh Hoa vẫn đang ngơ ngác nhìn nàng. Nàng cất tiếng:" Rồi, chúng ta sẽ làm gì a?"

Thanh Hoa không khỏi ngạc nhiên nhìn nàng, phải nói mọi thao tác của nàng đều thành thục đến khó tả. Nàng chớp mắt nhìn Thanh Hoa, đến khi cô giật mình nhận ra nàng đang đợi cô trả lời liền nói:" Vương gia nói muốn đợi vương phi đến dùng bữa chung. Bất quá..."

" Sao?" nàng vẫn chờ

" Vương gia... ách... vương gia nói mấy món đó không hợp nên đã hất đổ không biết bao nhiêu thức ăn..." Thanh Hoa lí nhí nói

Nàng mở to mắt, hai giây sao, trong phòng nàng liền vang lên tiếng hét:" Cái giề?!".

Nàng nhanh chóng chạy đến phòng ăn, chỉ thấy nơi đó hạ nhân đang dọn dẹp mấy thức ăn bị đổ ra ngoài, còn hắn thì đang ngồi với một chiếc bàn ăn đầy ắp. Thấy nàng, hắn vui vẻ gọi:" Ngốc tử, đến a"

Nàng nhăn mày đi đến trừng mắt nhìn hắn, hắn chột dạ hỏi:" Ngốc tử, sao vậy?"

Nàng nghiêm mặt chỉ vào đống thức ăn đang được lau đi bên dưới:" Đó là sao?"

" Ách, ta... ta... cảm thấy ăn mấy món đó rất là ngán a..." hắn lí nhí

Nàng nghiến răng:" Ngán cũng không được hất đỏ vậy chứ! Biết là lãng phí lắm không?"

Hắn xụ mặt cúi đầu nói:" Ngốc tử, ta biết sai rồi". Thấy nàng làm ngơ không đáp, hắn khẽ giật giật tay áo nàng. Nàng liếc nhìn hắn không khỏi thở dài, hắn dùng mĩ nhân kế thế này thì nàng nở đành lòng nào giận a...

Nàng thở dài nói:" Được rồi, sao này không được vậy nữa, hiểu không?"

" Ân" hắn gât đầu lia lịa

Nàng xoay người nhìn hạ nhân đang dọn dẹp kia nói:" Mọi người đã làm việc vất vả rồi. Thức ăn trên bàn coi như thưởng cho mọi người, mọi người không nên cho nó là đồ thừa thải a. Vương gia cũng chưa đụng đũa, đúng chứ?"

Hắn gật đầu:" Đúng a, ta chưa đụng đến"

Nàng nói:" Mọi người cứ an tâm dùng a". Nói rồi lại quay sang nói với Thanh Hoa vừa mới chạy vào:" Tỷ, đi với muội xuống bếp"

fiqrwg0x4&usg=AOvVaw3e-zX-y5j5ddEKR8JjK4lh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro