TẬP 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 52

Nàng lắc đầu đi đến đỡ hắn cũng chiếc xe lên nói :" Ngươi thật là, ta chưa nói hết mà ! Cái gì cũng cần phải có luyện tập chứ !"

Hắn bĩu môi :" Luyện tập ? Lại tốn thời gian"

Nàng nhướn mày :" Vậy rốt cuộc ngươi có muốn điều khiển nó không ?".

" Ách ?" hắn gãy đầu, sau nói :" Ta đương nhiên muốn, ta không thể thua cái thứ quái quỷ này được !". Nói rồi hắn hừng hực khí thế quyết tâm chạy được xe đạp. Nàng bật cười thành tiếng :" Ha ha, ngươi thật là..."

Nói rồi nàng đi đến vịn chiếc xe nhìn hắn :" Nào, lên đây, ta sẽ tập cho ngươi". Hắn ngoan ngoãn đi đến ngồi lên, nàng nói tiếp :" Ngươi dùng chân đạp lên chỗ ban nãy ta đã đạp nào"

Hắn gật đầu đặt hai chân lên bàn đạp rồi chậm rãi đạp a, bánh xe cũng bắt đầu lăn bánh. Nàng cùng hắn tập luyện khoảng một lúc, nàng thật không ngờ là hắn lại có thể tiếp thu nhanh đến vậy.

Đến khi xác định được hắn tự mình có thể chạy thì nàng liền lẳng lặng buông tay, hắn vẫn miệt mài tập mà không biết nàng đã để mình chạy từ lâu. Đến khi hắn cảm thấy lái xe đạp thật dễ thì hắn mới vui mừng reo lên :" Ngốc tử, ta làm được rồi... A !"

Hắn quay lại đằng sau, nhưng không thấy nàng bên cạnh liền hốt hoàng không thôi, xe đạp cũng bắt đầu mất thăng bằng. Nàng phái xa chạy đến hô :" Không sao, bình tĩnh lại nào !"

Hắn nghe xong liền làm theo cố gắng bình tĩnh lại, xe đạp lại chạy vững vàng, nàng lại hô tiếp :" Dùng hai tay bóp hai thanh phía trước vào xe sẽ dừng lại"

Hắn tựa hiểu dùng tay bóp thắng, xe đạp liền dừng lại, hắn chóng hai chân xuống đất. Nàng vui vẻ xoa xoa đầu hắn :" Đại ngốc tử giỏi lắm a"

Hắn tự hào nói :" Đương nhiên là ta giỏi rồi"

Nàng cười cười nhìn hắn, sau hắn nhìn nàng nói :" Ta chở nàng nha ?"

" Hả ?" nàng cả kinh nhìn hắn, khóa miệng giật giật nói :" Này... này... ngươi còn chưa chạy rành nha. Ta chưa muốn hôn đất mẹ đâu"

Hắn chu môi nói :" Ngốc tử chả phải nói ta giỏi sao ? Ta có thể chở ngốc tử a !". Nhìn hắn ngập tràn vui mừng như vậy nàng không thể để hắn mất hứng được chỉ có thể gật đầu chấp nhận.

Nàng cảnh cáo hắn :" Ta nói trước a, chạy chậm thôi. Nếu ngã xe là ta đánh ngươi đó !"

Hắn không sợ sự uy hiếp của nàng liền gật đầu ngồi lên yên xe, nàng nuốt nước bọt chậm rãi ngồi lên yên sau. Hắn cẩn thận chạy a, ban đầu tay hắn không vững xe cứ lượn qua lượn lại làm nàng toát mồ hôi, nhưng rốt cuộc hắn cũng chạy vững được.

Lại nói, qua màn lượn vòng thì đến tốc độ a, hắn đột nhiên tăng tốc, nàng càng thêm đổ mồ hôi hét :" Này, chạy chậm lại coi !"

Két... !

Hắn đột ngột bóp thắng, theo quán tính nàng ngã về phía trước ập mặt vào lưng hắn. Hắn quay lại lo lắng hỏi :" Ngốc tử không sao chứ ?"

Nàng gỡ mặt mình ra khỏi lưng hắn, xoa xoa lỗ mũi ai oán nhìn hắn :" Ngươi làm sao mà chạy nhanh vậy ? Muốn chết ?"

Hắn ngây ngô đáp :" Ta thấy chạy nhanh mới thú vị a, mà ai biểu ngốc tử không ngồi vững làm chi"

Nàng nghiến răng nhìn hắn :" Có tin là ta sẽ đánh ngươi không hả ?"

Hắn vội lắc đầu :" Không muốn a, ngốc tử thật đáng sợ"

" Ngươi nói cái gì ?" nàng híp mắt

" Không, đương nhiên là không có gì. Ta đi tiếp nha" nói rồi hắn nhanh chóng đạp xe a. Nàng vẫn cảm thấy đi với hắn thật nguy hiểm a, rốt cuộc nàng cũng phải tìm cho để bám víu bằng cách ôm hông hắn, như thế an toàn hơn.

Đi hết vòng vương phủ, nàng nói với hắn :" Chúng ta ra ngoài chơi đi, đi đến tửu lâu của chúng ta đi"

m

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro