TẬP 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 56

Hai người chọn một nơi ít người đứng nhất để viết lên cầu nguyện của mình. Nàng cầm bút nghĩ nghĩ rồi lại nhìn hắn, hắn thấy nàng nhìn mình liền ngước lên cười một cái. Nàng cũng cười, sau liền cúi xuống bắt đầu viết một câu : Nếu được ước, tôi muốn được ở cạnh đại ngốc tử mãi mãi...

Nàng viết xong nguyện ước thì hắn bên cạnh cũng viết xong. Nàng tò mò ghé sang hỏi :" Ngươi viết gì vậy ?"

Hắn trừng mắt giấy hoa đăng của mình nói :" Không cho ngốc tử xem a"

Nàng bĩu môi :" Xì, không cho xem thì thôi. Ngươi cũng đừng mong xem ta viết gì nha !"

Hắn vẫn quyết tâm không cho nàng coi, rốt cuộc nàng cũng phải tha cho hắn. Hai người cùng đốt đèn, hai ngọn hoa đăng từ từ bay lên cao hòa vào dòng hoa đăng kia. Cái thứ ánh sáng vàng nhỏ cứ lấp lánh suốt cả một mảnh trời đêm.

Nàng quyết định kéo hắn đến một gốc cây cổ thụ gần con sông ngồi xuống nghỉ ngơi. Ngồi ở đó, có thể phóng tầm mắt ra phía xa, mọi người vẫn hòa theo dòng người trên đường, chỉ có nàng và hắn là ngồi yên lặng nơi đây.

Thấy ánh mắt nàng xa xăm, hắn không muốn phá tan bầu không khí này nên cũng yên lặng mà nhìn nàng. Nàng đột nhiên quay lại hỏi :" Đại ngốc tử, nếu có một ngày ta và ngươi phải xa nhau thì sao ?"

Hắn vội lắc đầu : " Không a, sẽ không ! Ngốc tử và đại ngốc tử sẽ không bao giờ xa nhau !"

Nàng xoa đầu hắn cười :" Chỉ là nếu thôi mà"

Hắn nhíu mày suy nghĩ, tựa như đang đấu tranh nội tâm trong lòng mình. Rốt cuộc hắn nhìn nàng nói :" Ta sẽ tìm nàng !"

Nàng hỏi :" Nếu không tìm được ?"

" Ta sẽ chờ ! Chờ nàng trở về !" hắn quả quyết như vậy, trong ánh mắt hắn ánh lên vẻ sợ hãi, sợ rằng nàng sẽ xa hắn thật sự.

Nàng mỉm cười nhìn hắn, chậm rãi vươn tay ra sờ vào má hắn nói :" Đại ngốc tử thật ngoan"

Nói rồi nàng liền đặt nụ hôn lên môi hắn, hắn mở to mắt nhìn nàng, không nghĩ đến nàng lại hôn hắn a. Đầu lưỡi của nàng chủ động quấn lấy hắn, nụ hôn ngọt ngào triền miên. Đến khi nàng buông ra, hắn vẫn chưa thoát khỏi nụ hôn đó...

Thấy hắn cứ ngơ ngẩng nhìn mình, nàng không khỏi bật cười xoa xoa đầu nàng :" Thôi, trời cũng đã khuya rồi. Chúng ta về phủ thôi"

Hắn giật mình rồi đỏ mặt nói :" Được". Nàng cười không ngớt a, kéo hắn đừng dậy rồi đi về phủ.

Đêm hôm đó, nàng và hắn ngủ rất ngon nha. Sáng tỉnh dậy, nàng vẫn đang trong tình trạng bị hắn ôm vào lòng. Lòng ngực to lớn kèm theo hơi thở nam tính không khỏi làm nàng đỏ mặt.

Mặc dù nhớ rõ nàng vẫn là chắn hai chiếc gối ôm hai bên, không hiểu sao sáng lại nằm trong lòng hắn. Thôi vậy, dù sao không khó chịu là được.

Nàng đẩy đẩy hắn, hắn nhíu mày từ từ mở mắt nhìn nàng ậm ừ hỏi :" Ngốc tử a, sáng rồi sao ?"

Nàng gật đầu :" Ừm, sáng rồi. Dậy thôi nào !". Hắn cũng gật đầu ngồi dậy, thuận tiện đỡ nàng ngồi dậy luôn.

Sau khi vệ sinh sạch sẽ, cũng đúng lúc Thanh Hoa gõ cửa phòng nàng.

Nàng ngồi uống trà cùng hắn nói :" Vào đi"

Thanh Hoa bước vào hành lễ với hai người rồi đưa cho nàng một tấm thiệp rồi nói :" Thanh nhi, đây là thiệp từ trong hoang cung đưa đến"

Nàng nhận lấy nói :" Đa tạ tỷ"

" Vậy ta đi chuẩn bị điểm tâm cho nàng và vương gia. Hai người chút nữa dùng nha". Nàng gật đầu :" Được ạ"

Thanh Hoa không làm phiền hai người nữa mà lui đi. Hắn vươn người đến hỏi :" Thiệp nói gì vậy ?"

Nàng mở thiệp ra xem, bên trong có ghi mời nàng và hắn vào cung dự tiệc. Tiệc này dùng để tiếp đãi những người đại diện của các nước láng giềng. Thiệp ghi là phải đi đầy đủ, đây là danh dự của một quốc gia.

Nàng cảm thấy hơi nhức đầu a, sao tránh không khỏi vậy nè ?! Hắn thì trái ngược nàng, nhìn là biết hứng trí bừng bừng nói :" Ta muốn xem những người của nước láng giềng đó a"

Nàng thở dài nói :" Được rồi, chúng ta chuẩn bị bắt đầu tiến cung !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro