TẬP 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 61

Lương ma ma thật không thể ngờ một vương phi miệng còn hôi sữa lại có thể nói những lời trách móc nặng nhẹ với thái hậu, phải biết rằng trong cung cũng e dè và coi trọng thái hậu, ngay cả hoàng thượng còn phải xem phản ứng của thái hậu mà cư xử. Nhưng nàng lại có thể thẳng thắng đứng trước mặt bà nói ra những lời này, thật không tưởng tượng được người đó có bay đầu hay không.

Lương ma ma tức giận không nhịn được chỉ vào mặt nàng quát :" Sao ngươi dám ăn nói như vậy với thái hậu ?!"

Nàng một mực không để ý đến Lương ma ma, ánh mắt chỉ một mực nhìn thái hậu hỏi :" Thái hậu cứ việc suy nghĩ những lời ta nói hôm nay, nếu có quyết định thì có thể cho người truyền đạt đến. Ta, vương gia và Yến nhi có chuyện phải đi trước. Không làm phiền thái hậu tham quan".

Nói rồi nàng quay lại nhìn hai người nào đó đang trợn tròn cả mắt nhìn mình nói :" Còn đứng ngây ra đó làm gì ? Không đi à ? Hay muốn đi dạo cùng thái hậu ?"

Hắn và nhỏ phản ứng ngay lập tức gật đầu đi theo nàng, nàng cùng hai người họ đi lướt qua thái hậu cùng Lương ma ma. Nhưng chưa đi được mấy bước thì phía trước là một đám người nhiều chuyện đang sợ hãi nhìn nàng mà chắn ngang được.

" Cảm phiền tránh ra cho ta đi" nàng nhẹ nhàng nói

Dù một câu nói rất nhẹ nhưng lại mang theo vài phần lãnh khí, nhóm thê thiếp đó không khỏi hốt hoảng né đường cho ba người đi qua... Bóng dáng ba người dần khuất để lại một bầu không khí hết sức quỷ dị. Ai nấy đều anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, sau lại hướng hết tầm mắt về phía thái hậu vẫn đang đứng đó.

Lương ma ma cũng sợ rằng thái hậu không chịu được đả kích đi đến nhỏ giọng :" Thái hậu..."

Thái hậu chợt lắc đầu phất tay nói với nhóm người phía sau :" A gia hôm nay cảm thấy mệt rồi. Các ngươi về trước đi". Mọi người ai cũng không lên tiếng mà rút lui, nhưng trong thâm tâm không khỏi nói rằng đây chính là chuyện trọng đại, phải đi tung tinh rằng Tam vương phi vô lễ với thái hậu, chắc chắn sẽ có trò hay để xem !

Lương ma ma nhìn thái hậu hỏi :" Thái hậu, người vẫn ổn chứ?"

Thái hậu nhìn xa xa rồi bật ra một câu hỏi như là hỏi chính mình :" Ta đã làm sai thật sao ?"

...

Nhỏ thì đã bị nàng đưa về cung của mình, bây giờ chỉ còn nàng và hắn đang dạo dọc hành lang về cung dành cho nàng và hắn. Trên đường đi hắn không khỏi nhìn nàng bằng ánh mắt cảm phục a.

Nàng liếc nhìn hắn hỏi :" Bộ mặt ta có dính gì sao mà nhìn hoài vậy ?"

Hắn thành thật lắc đầu :" Không a, hôm nay ngốc tử phi thường anh hùng nha. Không một ai dám lên tiếng luôn !"

Nàng bật cười :" Ngươi đang khen ta hay trêu trọc ta vậy hả ?"

" Ta khen ngốc tử mà !" hắn mở to mắt nói. Nàng xua tay mở cửa phòng :" Được rồi, không cãi với đại ngốc tử ngươi nữa"

Bên trong phòng được bài trí gọn gàng, sạch sẽ. Nàng hài lòng gật đầu đi đến bàn tự rót cho mình ly trà uống, hắn bên cạnh đi đến ngồi đối diện nàng nói :" Ta lúc trước cũng từng hỏi ngoại tổ mẫu rằng tại sao lại không đối xử tốt với Lâm nhi, nhưng bà ấy lại không trả lời mà nói qua chuyện khác. Cứ như thế ta cũng không hỏi nữa a, giờ có nàng lên tiếng ta cảm thấy thoải mái hơn nhiều"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro