TẬP 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 65

Không khí trong yến tiệc trở nên ngột ngạt khó nói nên lời, các mĩ nữ thường ngày luôn khinnh thường hắn bây giờ lại bị sắc đẹp của hắn mà đổ rạp. Bọn họ cứ như những nam châm bị hút mà cứ hướng hắn tỏ vẻ ủy mị xinh đẹp để hắn có thể động tâm. Bất quá, hắn chỉ động tâm có một người mà thôi...

Tiếp bước theo sau là một nữ tử vận y phục màu tím nhạt, lại một lần nữa cả yến tiệc một mảnh tĩnh lặng. Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng bước đi, lại mang theo vài phần thoát tục không vướn bụi trần. Khí chất mà nàng tỏ ra chính là sự uy nghi cùng vài phần lạnh lùng. Ánh mắt nàng liếc quanh yến tiệc nhưng tầm mắt lại không dừng lại ở bất cứ đâu. Tựa như chả có gì đặc sắc nơi đây, nàng xuất hiện một cách chói sáng, khuôn mặt lại thập phần xinh đẹp. Dù không là đại mĩ nhân nhưng nàng lại có thể thu hút nhiều ánh nhìn, và cả mị lực nàng tỏa ra không khỏi lôi kéo nhiều nam nhân.

Thái hậu trên cao không khỏi nhíu mày, nàng... có khí chất mẫu nghi mà thời trẻ bà đã từng có.

Nàng và hắn đứng chung với nhau, mọi thứ trở nên hòa hợp đến không tưởng. Dùng hai từ " xứng đôi" để hình dung !

Lại thêm một thân y phục màu vàng nhạt xuất hiện. Chí thấy nhỏ nhẹ nhàng bước vào, nụ cười nở trên môi. Nhìn rất tự nhiên, nhỏ y như một vị tiên nữ dịu dàng nhẹ bước bước trần gian. Khuôn mặt thanh tú lại thêm phần xinh đẹp, nhỏ vẫn là nét dịu dàng đó lại có thể đổ ngã các chàng nơi đây a.

Thật không thể tin rằng ba ngốc tử này lại có thể một thân như vậy. Mọi người còn đang chìm trong tiên cảnh thì giọng hắn lại vang lên :" Hoàng thúc, ngoại tổ mẫu. Phong nhi đến trễ a"

Rắc rắc...Xoảng...

Hình ảnh lạnh lùng kia bỗng chốc vỡ tan, giờ chỉ thấy một ngốc tử đang giương đôi mắt trong suốt của mình nhìn hoàng thượng và thái hậu. Nàng bên cạnh thì cười hì hì :" Xin lỗi a, chúng con đến muộn". Mọi người lại liếc nhìn nhỏ, chỉ thấy nhỏ e lệ xấu hổ níu lấy tay nàng.

Bấy giờ, ai nấy đều lấy tay dụi dụi mắt xem mình có bị hoa mắt hay ăn phải thứ gì đó không. Tại sao cảm giác ban nãy và bây giờ lại khác nhau đến vậy ? Cứ như rằng chỉ là do ảo giác.

Hoàng thượng đỡ trán, biết ngay là bọn ngốc tử này không bao giờ khá lên được liền phất tay :" Được rồi, các ngươi vào chỗ của mình đi !"

Vì thế, ba người cùng nhau đi vào hai cái bàn còn trống, nàng và hắn một cái bàn, nhỏ một cái bàn. Bữa tiệc cũng bắt đầu, thức ăn được dọn lên bởi những cung nữ được tuyển chọn kĩ lưỡng, ai nấy đều xinh đẹp a.

Mọi người ở đây coi như chuyện vừa rồi chỉ là do hoa mắt, tuy nhiên vẫn có một số người không khỏi dè chừng. Khỏi nói nàng cũng đoán được đó là ai, đương nhiên là vị thái hậu trên cao kia rồi, ánh mắt bà luôn nhìn về phía này như muốn tra xét điều gì đó. Nàng không khỏi nhướn mày, chậc chậc, trò đùa cực khủng thế này đương nhiên không tránh khỏi có tay mắt a.

Nhìn xem không chỉ có thái hậu, kể cả tên đào hoa Âu Dương Thuần, và thái tử Âu Dương Vũ, hai nam nhân này khó đối phó a. Lại nói, kể cả ba tên thái tử nước láng giềng cũng góp mặt. Hazz, chơi lớn thì phải có nhiều rủi ro a.

Thức ăn được dọn lên, nàng đương nhiên là cầm đũa và bắt đầu gặm. Nhỏ và hắn bên cạnh cũng thoải mái mà ăn. Những ánh mắt đánh giá sau một thời gian cũng thu hồi dần, nàng đương nhiên là càng thoải mái chứ sao.

Yến tiệc này chủ yếu là muốn tỏ ra thanh thế của một nước mà thôi, đương nhiên trong đó sẽ có nhiều âm mưa khác. Tỉ như muốn tìm đồng minh chẳng hạn. Bất quá nàng không quan tâm, bất giác nàng quay lại nhìn nhỏ kế bên. Nàng thầm đánh giá, chậc, nhỏ cũng đến tuổi phải có người bảo vệ mình rồi, nếu sống trong cái gia đình của mình mà nơi đó mình không hề tồn tại vậy sống ở đó có ý nghĩa gì nữa.

Nàng quyết định, tìm chồng cho nhỏ !

%C3%ACm+ch%E1%BB%93ng+cho+nh%E1%BB%8F+%21%0D%0A&smiles_on=1&ssid=e4ZeRjDn&fid=74&tid=18107&p=0&a=7&t=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro