Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu sợ hãi gật đầu lia lịa khi thấy ánh mắt hổ phách mê người của anh nhìn về phía mình:
- Lúc nãy đồng ý có phải tốt hơn không , cậu xuống căn tin mua cà phê cho tôi .
- Nhưng tôi đang học !
- Học , không phải lúc nãy cậu đứng ngoài hành lang sao?
- À à .. tôi...
- Mau đi mua đi , tôi cho cậu 5 phút !
Vèo....
- Công nhận cậu ta đi nhanh thật !
Anh nhìn bóng dáng nhỏ bé khuất sau cánh cửa nhẹ nhàng nói , không ngờ cũng có lúc anh thấy thoải mái như vậy.
____________________
Tan học cậu lết thân ra cổng vừa đi vừa nguyền rủa anh , nhưng đang đi thì tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu :
- Alo..( cậu kéo dài giọng )
- ........
- Ai ??
- .......
- Cháu à! Ông đang mệt nha , cháu gọi điện thoại cho người khác chơi đi đừng làm phiền ông !
Cậu chuẩn bị cúp máy xuống thì một giọng nói lạnh truyền từ đầu dây bên kia vang lên :
- Giỏi thật!
- Là anh sao? Anh biết số tôi ?
- Lạ lắm à ? Bên đường .
Cậu đưa mắt nhìn sang bên đường thì thấy anh cùng chiếc xe Lamborghini màu đen láng bóng , anh hướng mắt nhìn cậu , cậu xị mặt tiến tới chỗ anh :
- Cậu hãy viết cho tôi một bức thư xin lỗi học sinh toàn trường vì sự vắng mặt của tôi thời gian qua , còn nữa đem đống đồ này lên phòng cho tôi.
- Viết ? Tôi không biết ! còn đồ sao anh không tự đem , anh biết phòng anh cao và xa nhất trường không hả ?
- Cậu phản đối!
Anh đưa đống đồ cho cậu , cậu đưa hai tay ra đỡ lấy :
- Sao nặng quá vậy !
Chưa nói hết câu chiếc xe của anh đã đi mất để lại cậu đứng bên đường với thùng đồ to:
- Anh đi chết đi !(cậu hét to)
- Mẹ ơi , anh ấy bị sao vậy?
Cô bé nhỏ quay sang hỏi mẹ:
- Thôi mình đi nhanh lên con , không bị lây bệnh đấy!
Người mẹ đưa tay kéo con mình đi , cậu khóc không ra nước mắt .
____________________
- Đây tôi viết xong rồi !
- Được , đưa đây tôi xem nào !
- Á.. Không được , anh về nhà xem đi. À hôm nay tôi phải đi thăn em họ đang bị bệnh nguy hiểm ' em họ ơi , anh xin lỗi' , vì vậy cho tôi về sớm nha !
Cậu trưng ra bộ mặt tội nghiệp , cố nói thật dễ nghe để anh đồng ý , nếu để anh đọc bức thư đó ngay bây giờ thì cậu bị chặt chân thật mất .
- Được rồi ?
- Cảm ơn , tôi đi đây !
- Này .....
Anh gọi theo, nhưng cậu đã biến mất rất nhanh. (Gấu lại âm mưu)
____________________
Tại một căn phòng sang trọng , người thanh niên trẻ trên người toả ra khí chất phi phàm , ngũ quan tuấn mĩ ngồi trước màn hình laptop đang gõ gõ văn kiên quan trọng , hôm nay công việc tương đối khó và nhiều nhưng với sự thông minh sẵn có của mình nên anh đã làm việc rất nhanh , hết việc anh lôi bức thư của cậu ra đọc:
- Kính gửi ban giám hiệu nhà trường và toàn thể học sinh thân mến tôi tên là Kwon Ji Yong biệt danh là Yong yêu nghiệt , hôm nay tôi viết đơn này để xin mọi người thông cảm cho các lỗi lầm lớn , rất lớn tôi đã gây ra . Cụ thể như : bỏ học , chuyên dùng bộ mặt đẹp trai để cua gái , hút thuốc , uống rượu , hành hạ người vô tội ( ý ảnh đang nói ảnh vô tội) nói chung tất cả các hành động xấu xa nhất , hèn hạ nhất trên đời tôi đều làm trong thời gian vắng mặt ở trường . Tôi đúng là một người không ra gì , tôi chỉ có một ước nguyện trước khi tạm biệt thế giới thân yêu là xin mọi người hãy hành hạ tôi thật nhiều và đừng tha thứ cho người như tôi. Tôi xin chân thành cảm ơn. Người kí tên . Kwong Ji Yong
- Có vẻ như em rất bất mãn với tôi thì phải?
Anh đọc xong bức thư không những không tức giận mà còn mỉm cười , đôi môi nhết lên nhẹ nhàng nói:
- Tôi sẽ chơi cùng em !
________________________
💪🏻👏🏻👏🏻 Tự vỗ tay cho tui vì chap này tui viết dài quá , 721 từ lận😂😂
Bây giờ là 23:58 rồi , 2 phút nữa là qua ngày mới luôn . Tui ra chap mới vào giờ này nên các bạn ngủ dậy là thấy chap mới rồi😊😊😊😊Tình trạng bây giờ : Kiệt sức😪😪

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro