Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lan và Nguyệt hôm nay cố ý đến biệt thự của Fred để đợi bảo bối đi học về. Bọn họ muốn đón bảo bối về nhà.

"Cha, baba!!"

Quả nhiên Ash vừa vào tới cửa nhìn thấy hai người liền vui vẻ gọi chạy đến. Phía sau cậu là Fred cũng đang đi vào.

"Bảo bối có nhớ baba không " Nguyệt ôm cậu trong lòng, ước lượng một chút, haizz vẫn như cũ.

Lại nói sao hai người Lan và Nguyệt lại thích ôm bé con này đến vậy. Thật ra những đứa trẻ ở Liên Minh từ khi trưởng thành đã không cho ba mẹ chúng ôm như vậy nữa rồi. Vì sao hả, bởi vì chúng tuy chỉ mới hai mươi nhưng đã sớm cao bằng cha mẹ rồi. Nhưng mà bảo bối của họ thì khác, lúc cậu mới đến đây còn không cao đến thắt lưng của Lan. Nhỏ nhỏ lại xinh xinh ôm trong lòng vẫn cứ như đứa bé. Mà cho dù qua bốn năm thì bé con này cũng miễn cưỡng cao hơn thắt lưng của hai người tí xíu. Nói trắng ra là cũng như trước, nhưng sợ bảo bối buồn nên nếu Ash có hỏi thì cả hai đã thống nhất đều nói là bảo bối đã cao lên, nhưng mà sự thật thì vẫn còn ôm được haha.

Lan và Nguyệt nhất định sẽ không nói là họ ôm bảo bối này đến nghiện đi, cả người nhỏ nhỏ cứ như một cục bột vậy. May mắn hơn là Ash còn không phản đối.

"Có, con nhớ baba và cha lắm " Ash vui vẻ nói, lại ríu rít kể lại chuyện hôm nay cho hai người nghe.

"Cậu đưa Ash đi nhập học" Lan ngồi bên cạnh bắt được trọng điểm. Liếc xéo Fred ngồi đối diện đang dùng Quang Não xem tin tức.

"Ừ" Fred mỉm cười trả lời đối diện với ánh mắt ghen tị của Lan.

Vì cái gì chứ, hắn là cha của bảo bảo còn không được trải nghiệm đưa con đi học, vì cái gì bạn tốt lại được.

"Chú Fred hôm nay tiện đường nên đã đưa con đi ạ " Ash ngồi trong lòng baba nói.

Bảo bảo à, con hồ ly này nói vậy con cũng tin. Lan cảm thấy cứ có nguy cơ làm sao.

"Ash, baba và cha đến rước con về, thật, xin lỗi chung ta không thể cùng con lúc vừa đến đây" Nguyệt nói mục đích chuyến đi lần này.

"Về?" Ash ngẩn đầu nhìn baba" Về nhà chúng ta sao ạ "

"Đúng vậy, chuyện của cha và baba đã giải quyết xong, cũng không thể để con ở lại nhà Fred mãi "Lan nói.

Fred cũng nhìn hai người rồi nhìn Ash, nhanh vậy à.

"Vâng ạ " Ash cũng không thấy có gì lạ, trước đây đi du hành cậu cũng không có ở tên một chỗ, cho nên ở đâu đều không có vấn đề.

"Baba giúp con dọn đồ nhé " Nguyệt cùng Ash lên lầu chỉ để lại Lan và Fred bên dưới.

"Khoảng thời gian này cảm ơn cậu rất nhiều, cả chuyện của Ash nữa "Lan nói, những chuyện này hắn vẫn rất trân trọng.

"Chuyện nên làm mà " Fred có chút thất thần.

"Nghe nói cậu sắp trở lại quân đội " Lan chuyển sang chủ đề khác, chuyện công việc vẫn quan trọng " Tớ nhận được tin có hải tặc vũ trụ tiến đến tinh cầu Sun , lần này do cậu đi à "

"Đúng vậy, đã sắp xếp xong có lẽ ba ngày sau sẽ lên đường "Fred nói, thân là tướng quân của quân đội tinh nhuệ Scott , nghỉ phép lâu vậy cũng đến lúc hoạt động lại.

"Phải cẩn thận, người bên tớ báo lão già Hill có động tay chân " Lan nhắc nhở, gia tộc Harry và Rose hiện tại cũng xem như là một, bọn họ lại thân với Scott, chuyến tiến đã sớm mất cân bằng.

"Ừm, ba tớ đã nói , tớ sẽ lưu tâm "

Mấy ngày này Fred đúng là chuẩn bị cho một cuộc hành quân mới. Chuyện cũng không đơn giản.

"Chú Fred, cảm ơn chú đã chăm sóc cháu mấy ngày qua "Ash đến thư phòng tìm Fred để chào tạm biệt. Cha và baba đang giúp cậu đem đồ ra huyền phù.

"Ừ" Fred đứng đối diện Ash sau đó lấy áo ngoài phủ lên cho cậu. "Thời tiết ở thủ đô bây giờ lạnh , đừng để bị cảm " Fred khom lưng chỉnh lại cổ áo cho cậu.

Ash còn ngạc nhiên vì hành động của Fred, hình như có chút gì nhỉ, cậu cũng chẳng thiết đó là gì. Mặc kệ đi, ngày thường baba cũng hay giúp cậu như vậy mà.

"Cảm ơn chú "

Ash mặc chiếc áo khoác dài đến qua đầu gối chạy xuống nhà, Fred cũng đi theo phía sau.

"Cháu về đây ạ, tạm biệt chú " Ash vẫy vẫy tay với Fred.

"Ừ, khi nào rãnh tôi sẽ đến thăm bé "

"Chú nhớ đến nhé" Ash ngó ra bên ngoài nói.

"Ừ"

Nhận được câu trả lời chắc chắn của Fred ,Ash mới chịu ngồi vào. Fred nhìn chiếc huyền phù mất bóng mới xpay người vào nhà. Căn nhà quen thuộc với anh từ rất lâu không hiểu sao hôm nay lại cảm thấy có chút tịch mịch.

Nhân loại đúng là sinh vật kỳ lạ, trước khi đứa bé kia đến anh còn sợ sẽ không quen nhưng cuối cùng lại có thể ở chung hơn một tháng, đến kho đứa bé kia đi căn nhà trở lại lúc ban đầu anh lại cũng cảm thấy không quen. Thói quen đúng là một điều lạ kỳ.

Có lẽ anh đã quen với việc có một đứa bé ở trong nhà, cậu sẽ ngồi ở phòng khách ôm gấu bông xem tin tức, đợi hắn về liền chào hỏi. Cậu sẽ cùng ăn với hắn.

Đột nhiên thiếu đi một người lại cảm thấy có chút trống trải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro