Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong phòng không có tiếng động, Kwon Yuri vẫn dựa lưng vào đầu giường. Bên dưới ánh đèn màu vàng dìu dịu, khó có thể nhìn rõ vẻ mặt cậu lúc này.

Hình như không có vấn đề gì hết.

Jessica rụt cổ lại, chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này Kwon Yuri lại đột nhiên động đậy, người giật giật, một bàn tay đưa lên ôm bụng, tay còn lại với về phía ngăn kéo ở chỗ chiếc tủ chỗ đầu giường.

Nhìn từ phía bên cạnh. Cô nhìn thấy những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu chảy xuống dọc theo bên má cậu, sắc mặt Yuri trắng bệch đến đáng sợ, bàn tay vừa chạm vào ngăn kéo đã lập tức rụt trở về, hàng lông mày không kìm được hơi cau lại, nhìn về phía cốc nước trên bàn.

Jessica đẩy cửa, hỏi: "Này, cậu làm sao vậy?"

Kwon Yuri thản nhiên bỏ tay qua một bên, dựa vào thành giường, cười nói: "Hôm nay muốn ngủ trên giường sao? Vậy chúng ta đổi chỗ, tôi ra sofa ngủ."

Jessica không nói gì, nhẹ nhàng đi vào trong phòng.

Đi đến gần rồi cô lại thấy rõ, trên trán Yuri đang lấm tấm mồ hôi, chiếc áo sơ mi cũng ướt đầm. Thời tiết hiện giờ không hề nóng, cho nên có thể khẳng định Yuri chắc chắn đã bị làm sao rồi.

"Cậu..." Cô nhích từng tí một đến bên cạnh giường, cắn chặt môi hỏi: "Cậu rất khó chịu phải không?"

"Không." Hàng lông mày của Kwon Yuri hơi dãn ra, giọng nói hết sức bình tĩnh, bên khóe miệng vẫn là nụ cười mỉm: "Đi lấy chăn của cô qua đây đi, tôi ra ngoài!"

Tính cô thẳng thắn, nhưng cô không phải là kẻ ngốc.

Jessica bò lên giường như một chú mèo con, rồi đưa tay sờ lên trán Yuri, mắt chớp chớp không ngừng: "Bác sĩ thú y, cậu gạt tôi!"

Bàn tay cô dính đầy mồ hôi, vẻ mặt lập tức trở nên khó coi vô cùng, cô nắm chặt lấy bàn tay Kwon Yuri: "Có phải cậu ốm rồi không?"

"Không có gì." Kwon Yuri kéo Jessica đến trước mặt mình, mỉm cười nói: "Uống nhiều rượu quá mà không ăn chút gì nên dạ dày mới hơi đau, định lấy thuốc thì mới nhớ ra ở đây không có."

"Vậy chúng ta đi... đi bệnh viện." Giọng nói của cô đột nhiên hơi lắp bắp, đầu óc thì hỗn loạn vô cùng.

Trời ạ, từ lúc nào lời của cô lại linh nghiệm thế cơ chứ?

"Không cần đâu." Kwon Yuri đưa tay nắn nhẹ cằm cô. "Rót cho tôi ly nước nóng là được rồi."

Cô vội vã nhảy xuống đất, rồi chẳng mấy chốc trong căn bếp vang lên một loạt những âm thanh loảng xoảng hỗn tạp. Kwon Yuri ngồi dựa lưng vào đầu giường, nụ cười trên môi chưa bao giờ tắt.

Không lâu sau, Jessica bưng một ly nước nóng đến, nhẹ nhàng đặt ở đầu giường, chớp chớp mắt, ngẩn ngơ đứng đó.

Trong trí nhớ của cô, Kwon Yuri là một người mạnh mẽ đến mức không có khuyết điểm nào, gần như không thể đánh bại. Một Kwon Yuri như thế khiến cô cảm thấy rất lúng túng không biết nên làm sao cho phải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro