Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm qua sự bùng nổ của Yuri là vì muốn bảo vệ cô, khí thế tỏa ra lúc ấy khiến người ta không dám lại gần.

Còn hôm nay trên người Yuri lại tràn đầy hơi thở của sự chiếm hữu, chỉ sau nháy mắt đã khiến các mạch máu trên người cô trở nên căng đầy.

Cô có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, đôi môi đang hôn lên cơ thể cô âm ấm mà ươn ướt, mỗi nụ hôn của cậu đều ẩn chứa sự cẩn thận và nhẹ nhàng, còn ngón tay thì đang gửi cho cô những ngọn lửa tình yêu nóng bỏng.

Ngọn lửa trên người cô lúc này cũng đã cháy bùng, cô ngọ nguậy một chút, nụ hôn đang đặt lên xương quai xanh của cô lại càng trở nên mạnh mẽ hơn, trong miệng cô vang lên tiếng rên rỉ dập dờn, trầm bổng.

Đây là lần đầu tiên cô có cảm giác như bị thiêu đốt thế này, chỉ vào những lúc được Yuri hôn cô mới có cảm giác toàn thân nóng bỏng, mà đêm nay cảm giác nóng bỏng ấy còn dữ dội hơn bất cứ bao giờ.

"Ôm Yul đi!" Một mệnh lệnh vang lên, cô lập tức ngoan ngoãn vâng lời, sự phản kháng theo thói quen sớm đã bị vứt đi.

Một cánh tay ôm chặt lấy eo cô, Kwon Yuri đột nhiên đứng bật dậy khỏi bồn tắm, bế lấy cơ thể đã mềm nhũn của cô bằng một tay, rồi đi thẳng về phía phòng ngủ.

Trong bổn tắm, làn nước vẫn dập dềnh, nhưng chẳng có người nào quan tâm.

Hàng dấu chân ướt sũng chạy từ phòng tắm về phía phòng ngủ, những giọt nước bắn khắp xung quanh.

Sức lực của cậu thật đáng nể, chỉ dùng một tay mà có thể bế bổng cô, còn cô bất kể thế nào cũng không thể làm được như vậy. Không biết nếu hai người so tài với nhau, liệu cô có thể thắng được không?

Đây không ngờ lại là suy nghĩ đầu tiên của cô nàng nào đó vào lúc này.

Sau đó, tư duy của cô lại một lần nữa bị nụ hôn nóng bỏng của cậu làm cho rối loạn. Yuri ôm chặt lây cô, ngậm lấy cánh môi cô, để lại những dấu tích của cậu.

Rồi cậu đặt cô xuống giường. Khi rời khỏi Yuri, cô lại thoáng có cảm giác mất mát. Nhưng cảm giác ấy còn chưa kịp trở nên rõ ràng thì cái bóng của cậu đã bao trùm lên người cô rồi.

Nụ hôn của Yuri gần như đã chu du trên khắp cơ thể cô, đốt lên từng ngọn lửa trong cô, còn cô không những không phản kháng chút nào mà còn khao khát được có nhiều hơn.

"Nhóc con, bây giờ em còn nói chúng ta là tri kỷ nữa không?" Giọng nói trầm ấm của Yuri, ánh mắt sâu sắc như hồ nước trong veo của cậu, tất cả đều tỏa ra một sự cuốn hút vô tận, khiến hơi thở của cô trở nên dồn dập.

Trong lòng cô, không biết từ lúc nào mà sự coi khinh đối với khuôn mặt xinh đẹp của Kwon Yuri đã biến thành tán thưởng, rồi trở thành sự yêu thương quyến luyến như lúc này.

Bàn tay cậu lướt đi trên làn da mịn màng trắng nõn của cô giọng càng thêm trầm thấp: "Em có cho phép một người tri kỷ làm thế này với em không?"

Cô nhìn vào mắt cậu, lúng túng trả lời như bị yểm bùa: "Tôi... không có người tri kỷ nào khác."

Trong sinh mệnh của cô, từ đầu tới cuối chỉ có cậu là người duy nhất mà cô nhớ được, biết phải so sánh ra sao, và như vậy thì làm sao biết được kết quả đây?

Khóe miệng Kwon Yuri hơi nhếch lên, vẫn có chút bất mãn: "Vậy em có cho phép một người khác chạm vào em thế này không?"

Người khác ư?

Da thịt liền kề, hôn hít triền miên như lúc này ư?

Cô lập tức trợn tròn mắt, cố tưởng tượng.

Người khác, người khác...

Mấy nhiếp ảnh gia ở bộ phận chụp ảnh cưới của SoShi đó ư? Đó là những người mà cô thường xuyên tiếp xúc trong công việc, cũng miễn cưỡng có thể tính là từng đụng chạm da thịt rồi.

Jessica chợt cảm thấy dạ dày cồn cào, một ngụm nước chua thiếu chút nữa đã phun ra ngoài, may mà cô kịp thời nuốt ngược trở lại.

Không phải là vì Kwon Yuri xinh đẹp, không phải là vì Kwon Yuri lịch thiệp, càng không phải là vì những thứ vật chất phù phiếm trên người Kwon Yuri, chỉ là vì con người cậu, chỉ là vì cô cảm thấy cậu vô cùng quen thuộc, tựa như chính đôi tay của cô vậy.

Yuri cắn nhẹ lên cái dái tai mềm mại của cô: "Seobang của em sau này sẽ là người thân thiết nhất với em, em cho rằng còn có thể đợi được một người thân thiết với em hơn Yul sao?"

Xét về tình cảm, xét về sự hiểu nhau, xét về sự ăn ý, trên đời này sẽ không có người nào khác có thể hơn được Yuri sao?

"Vậy nhóc con, Yul có thể trở thành seobang thật sự của em không?" Yuri mơn man vành tai cô, khiến cô rùng mình. "Một seobang đầu gối tay ấp, suốt đời kề bên?"

Bàn tay Jessica lẳng lặng đưa lên vuốt ve bờ má cậu, khuôn mặt xinh đẹp ở gần ngay gang tấc đó đã in sâu vào đáy mắt cô, cô cứ nhìn, không chớp mắt.

Rồi cánh tay cô bám vào vai Yuri, kéo cậu về phía mình, càng lúc càng gần hơn...

Trong những nụ hôn tới tấp như mưa, cô không cách nào thở được, để mặc mình đắm chìm trong biển cả tình yêu của cậu , để mặc mình trôi theo làn sóng.

Hơn hai mươi năm nay, cô đã quen với sự tồn tại của cậu, muốn đổi sang một người khác chỉ e đã là không thể. Để cậu trở thành seobang thật sự của cô, ý tưởng này dường như không tệ.

Cô khẽ nở nụ cười, nhưng vừa hé miệng, nụ hôn của cậu đã trùm lên cánh môi cô.

Đột nhiên, Yuri khẽ rên lên, lông mày hơi cau lại.

"Tay Yul" Jessica đột nhiên nhớ ra chuyện cánh tay Yuri vừa bị thương không thể đỡ được trọng lượng của cơ thể.

Cô muốn đỡ lấy cậu, nhưng vừa mới động đậy thì...

"Bộp..."

"Au..."

Cái chân thạch cao to tướng của cô nàng nào đó đập mạnh vào thành giường, tiếng kêu rên thảm thiết lập tức vang lên.

Ngọn lửa tình yêu nóng bỏng lập tức bị cơn đau dập tắt, Kwon Yuri nhìn khuôn mặt đã trở nên méo xệch của Jessica, liền nở một nụ cười vui vẻ, nằm xuống bên cạnh cô: "Xem ra dù ai ở bên trên thì cũng không giải quyết được vấn đề khó khăn của chúng ta lúc này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro