Vùng Đất Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vùng đất kì bí, con người nguy hiểm, cây cầu ma quái , con sông chết chóc , những điều tưởng như chỉ có trong tưởng tượng nhưng điều sảy ra tại vùng đất này ....!
------------------------//////----------------------
Sau năm 1975 thống nhất đất nước đến những năm 1979 vì hậu quả chiến tranh để lại quá nặng nề nên người dân tự tìm những vùng kinh tế mới người vào Nam kẻ ra Bắc.

Gia đình Mạt Na cũng tìm đến một vùng đất mới để sinh sống, nơi gia đình Mạt Na đến là một vùng nông thôn hẻo lánh thuộc một huyện miền núi xa xôi trên bản đồ chữ S. Vì sao gọi là hẻo lánh à , vì nơi đây bốn bên đều là rừng núi cách vài kilomet mới có được vài ngôi nhà tranh tre.

Nơi gia đình Mạt Na dừng chân bốn bên đều là rừng núi xa xa có vài ngôi nhà lụp xụp của người dân tộc Raglay . Một phần là do gia đình cô mới di cư đến một phần là không hiểu ngôn ngữ của họ nên gia đình Mạt Na bị cô lập hoàn toàn.

Thưở ấy nơi đấy còn hoang sơ tiêu điều , bốn bên rừng núi cheo leo chỉ có một con đường mòn do người địa phương tự làm để tiện đi lại .

Thời đấy sài bằng đèn dầu nên đêm đến giữa đồng không mông quạnh mà lấp loé vài ngôi nhà ánh lên tia sáng lay lắc nhìn cứ rợn cả người, còn phải nghe những tiếng của thú rừng làm cho Mạt Na phải hoảng sợ mà hỏi ba mình
" Sao chúng ta lại tới đây chổ cũ không ở được sao ba?"
Ba cô xoa đầu từ tốn nói " Nhà chúng ta nghèo ở thành thị thì biết làm gì ăn ,ba mẹ ông bà lại thất học có biết cái chữ nào đâu ghi được cái tên là hay rồi con gái , rồi con sẽ thích nghi cuộc sống nơi đây, con xem các bạn đồng trang của con họ vẫn sống được nơi đây đó thôi".

Cô gật đầu coi như đã hiểu

Ngày còn bé Mạt Na chơi cùng các đứa trẻ đồng trang trong thôn, nói vậy chứ dăm ba đứa trẻ chớ mấy cuộc sống lúc đó rất khó khăn, nạn đói mất mùa triền miên nhìn đứa trẻ nào cũng gầy còm đen nhẽm.

Vài năm về sau vùng đấy bắt đầu đông dân cư hơn , con đường đất năm nào cũng được nhà nước hỗ trợ ,làm thành đường bê tông cho dân làng thuận tiện đi lại vào những tháng mưa lũ , không còn xắn quần lên đầu gối , dép thì kẹp vào nách như trước nữa.

Lúc bấy giờ Mạt Na cũng đã lớn ,không còn cỡi truồng chạy ngoài đường đất đỏ mỗi khi trời mưa như ngày còn bé nữa, Mạt Na đã đi học tuy là điều kiện học nơi đây không bằng các bạn trẻ vùng lân cận như thị trấn ... Học chỉ để biết cái chữ với người ta biết ghi cái tên của mình là hay rồi.

Dạo ấy không còn lội suối băng rừng nữa chỉ đi đường chính, mà đi đường chính phải đi qua cái cầu Bà Mười , gọi là cầu bà mười là vì gần cái cầu có nhà của vợ chồng bà mười , hai vợ chồng già cũng đi kinh tế mới như nhà Mạt Na, không hiểu sao lại không thấy con cái đâu hết chỉ thấy mỗi hai vợ chồng già, rồi Ông Mười đổ bệnh chết, mai táng xong cho Ông thì không hiểu sao vài ngày sau thì dân lại thấy Bà chết bên cầu.Có người cho rằng Ông Mười về dẫn Bà theo, còn người bảo rằng bà bị Ma bắt chết lời đồn thổi về Bà Mười lên tới trấn trên. Đấy là vì sao gọi là cầu Bà Mười.

Câu chuyện về cầu Bà Mười cứ thế mà được lang truyền tới các trấn lân cận , họ nghĩ chắc là bị ma bắt rồi vì ở trấn trên cũng có một cái ngã ba hay còn gọi là ngã ba bộ đội , vì sao gọi vậy thì là nghe các già làng bảo rằng nơi đây ngày xưa lúc còn chiến tranh là nơi trao trả tù Việt Cộng thì bộ đội chết chồng chết đống rất nhiều.Lão còn kể Cô Lê trấn trên bị một chàng thương binh nhập vào người chỉ chổ mình chết và muốn xây miếu để thờ cúng chứ không là sẽ ám nhà Cô Lê mãi.

Những câu chuyện ma quái cứ được lời qua lời lại trong những cuộc đạm đạo tại những cái chợ chòm hõm, gọi là chợ chòm hõm là vì lúc này kinh tế cũng kha khá nên có những người có của dư bỏ vốn, ra thị trấn lấy hàng về bán kiếm vài đồng bạc lời , người ở thôn cũng không phải đi bộ hoặc nhà nào khá khá thì xắm chiếc xe đạp dàn đầm, khá hơn nữa thì mua thêm chiếc cup 50, nhà mà có chiếc cup 50 thời đây là giàu lắm rồi một chiếc xe cũng tốn mấy chục cây vàng trong khi gạo chỉ có hai ngàn rưỡi một kí.

Những năm đổ lại đây nơi đây đông đúc dân cư hơn rồi, nhiều gia đình từ nơi khác tới đây mua đất cất nhà ,đường cái cũng được trồng trụ kéo dây bắt điện chứ không còn sài đèn dầu như những năm trước.

Mạt Na cũng đã mười 16 tuổi đã là một thiếu nữ thôn quê, cũng có những trai làng dòm ngó rồi ấy chứ.Trong số đó có nột chàng trai tỉnh lẻ mới chuyển đến không lâu , gương mặt anh tuấn ,mắt phượng , mũi cao sáng xủa đẹp trai coi như là nhất làng rồi.

Nơi này vẫn còn cổ hủ vẫn còn tình trạng tảo hôn nên chuyện nảy sinh tình cảm trai gái tiến tới hôn nhân là chuyện thường tình ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro