Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"——Tôi tin tưởng Obito."

Sắc mặt Obito rốt cục cũng thay đổi. Thần thái thờ ơ của hắn rút đi, đáy mắt sáng lên huy quang yếu ớt, vết thương chồng chất trên mặt cũng theo đó sinh động. Hắn thoạt nhìn như rất kinh ngạc nhưng cũng không lại ngoại ý muốn, tựa hồ sớm đã đoán được Kakashi có lẽ sẽ không bỏ rơi hắn, nhưng khi thời khắc này thực sự đến, thời điểm Kakashi ở trước mặt tất cả mọi người công khai biểu thị đứng về phía hắn, một màn này vẫn là ở trong lòng hắn chấn động không thôi.

Nhưng không phải ai cũng vui vẻ khi nghe Hokage phát biểu như vậy—Hoặc nên nói là, họ đang mong chờ với mội thái độ tràn ngập ác ý.

"Đệ Ngũ! Ngươi muốn bao che cho Uchiha Obito?" Danzo hét lớn, thân thể bỗng nhiên nghiêng về phía trước, tựa như con kền kền phát hiện con mồi. "Hắn đã chính miệng thừa nhận bản thân tại đêm đó có đến làng Lá, cùng Cữu Vĩ tập kích có liên quan!"

"Nhưng cậu ấy cũng phủ nhận việc mình đã thả Cữu Vĩ, cũng biểu thị nếu như cậu biết trước, nhất định sẽ ngăn cản hành động của hung phạm ." Kakashi quay sang Danzo. Sự run rẩy trong thanh âm của y biến mất; sau khi đưa ra quan điểm của mình, y liền không còn có thể, hoặc không cần thiết phải rút lại lời nói của mình. "Nếu ngươi tin một nửa những gì cậu ta nói là đúng, thì tại sao không tin một nửa còn lại?"

"Hắn rõ ràng muốn thoát tội cho mình, nhưng lại không dám biện minh hoàn toàn! Nói miệng không bằng chứng, tại sao phải hoàn toàn tin tưởng lời giải thích của hắn?"

"Việc xét xử này vốn là do một lời truyền miệng gây ra, huống hồ là thông tin đến từ địch nhân. Chẳng lẽ lúc này lại có thể tiếp nhận toàn bộ sao?"

"Bất luận như thế nào, Obito còn sống không lập tức trở về làng Lá, mà lực chọn dùng thân phận giả ở bên ngoài sinh sống, thậm chí còn phục vụ cho nhẫn thôn khác... Đây là một sự phản bội nghiêm trọng đối với làng Lá." Koharu nói, ném ra một đòn trí mạng, "Đệ ngũ, về điểm này ngươi còn muốn bên vực cho hắn sao?"

Kakashi không có trả lời ngay. Lý trí của y biết mình không cách nào phản bác, cứ cho nguyên nhân là do chiến tranh bất khả kháng, nhưng hành vi của Obito xác thực đã cấu thành tội phản bội chạy trốn. Bất kể trong những năm qua thái độ của hắn đối với làng Sương Mù như thế nào, cũng không thể lật đổ sự thật này.

Nhưng y tuyệt đối không thể để Obito bị bắt vào lúc này. Dù là Obito là lấy tội danh phản nhẫn bị bắt, chờ sau khi tin tức truyền ra bên ngoài, quanh đi quẩn lại cũng sẽ biến thành tội danh Obito thả Cữu Vĩ, về sau muốn làm sáng tỏ sẽ khó như lên trời. Lời nói của con người đáng sợ biết mấy, con trai Nanh Trắng đã từng trầm thống trải nghiệm, không thể không toàn bộ tinh thần đề phòng.

Huống hồ không thể đối đãi với ninja cấp bậc như Obito chỉ bằng cách tống vào ngục là xong việc. Phong ấn chakra cùng hai mắt là cơ bản nhất, kiềm hãm thân thể cũng khó tránh khỏi. Bây giờ trong làng đang hừng hực lửa giận, lại có Danzo ở sau lưng châm ngòi thổi gió, đến lúc đó, trừ phi Kakashi có thể mỗi giờ mỗi khắc đều canh giữ bên người Obito, nếu không khó đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.

Kakashi không dám hoàn toàn khẳng định Obito đến tột cùng có suy nghĩ gì, mới có thể đồng ý tham gia phiên tòa công thẩm rõ ràng bất lợi đối với mình. Bất quá có một việc y hiểu rõ: nếu như có ai ở đây có thể giúp được Obito, thì người đó không phải ai khác chính là Kakashi.

——Chỉ cần ngươi tin tưởng, thì đó chính là chân tướng.

Obito nhất định cũng hiểu rõ điều này, cho nên mới nói ra như vậy, đặt vận mệnh của mình vào tay của y. Đã như vậy, y tuyệt không thể để Obito có đến mà không có về.

"Không đúng." Nam nhân tóc bạc cuối cùng cũng lên tiếng, rủ xuống tầm mắt tránh đi cái nhìn của bất cứ ai, "Akatsuki tung ra loại tin đồn nửa thật nửa giả, không cách nào chứng thực, chính là muốn làng Lá mâu thuẫn nội bộ. Hiện tại chính là thời khắc mấu chốt chống lại Akatsuki, mà Obito là chiến lực cường đại số một, nếu như cậu ta bị giam giữ, thì đây chính là điều Akatsuki muốn. Sự tình có nặng có nhẹ, Obito là phản nhẫn một chuyện, chờ sau khi giải quyết triệt để vấn đề Akatsuki, lại đến thanh toán cũng không muộn."

Danzo cao giọng nói: "Lời ngươi nói đầy hoang đường, nhưng thực chất là đang thiên vị! Tình cảm che mờ hai mắt ngươi, khiến cho ngươi mất đi lập trường công chính, đã không còn có thể đưa ra phán đoán lý trí!"

"Ngươi nói tình báo của Akatsuki không cách nào chứng thực, như vậy lời khai của Obito làm sao có thể xác thực?" Koharu hỏi.

"Song phương đều không thể chứng thực, tôi không nghi ngờ gì cả. Akatsuki không phải là nguồn cung cấp tin tức đáng tin cậy."

Danzo hừ lạnh: "Obito là phản nhẫn, lúc trước hắn còn dùng thân phận Mizukage lừa gạt khắp thiên hạ, độ tin cậy của hắn so với Akatsuki cũng không cao hơn nhiều!"

"Cho ta vài lời." Jiraiya giơ tay lên, ngăn lại Hokage cùng nhóm cố vấn tranh luận. Khuôn mặt Sannin tóc trắng nghiêm túc, ánh mắt bình đẳng nhìn về phía song phương, tựa hồ hoàn toàn ở thế trung lập. "Thủ phạm thật sự trong cuộc nổi loạn Cữu Vĩ đến cùng là ai, xét thấy không có chứng cứ, không ngại tạm thời để qua một bên. Nhưng Obito là phản nhẫn, đây là sự thật không thể chối cãi. Tuy nói hiện tại thời cuộc đặc thù, nhưng chuyện của hắn đã bại lộ, làng Lá không làm chút gì cũng không thể nào bỏ qua."

"Theo ý kiến của ta, Obito có thể không bị bắt làm tù nhân, nhưng nhất định phải hạn chế hành động của hắn. Hắn nhất định phải ở lại làng Lá, hoạt động trong phạm vi quy định, cũng tiếp nhận phong ấn hơn phân nữa chakra. Công việc của Hokage bộn bề, mà ta thông hiểu thuật phong ấn, lại không có bất luận chức vụ cố định nào, nên thích hợp nhất trở thành người giám sát hắn. Một khi có nguy cơ, ta sẽ căn cứ tình huống cụ thể đưa ra phán đoán, quyết định phải chăng giải phóng chakra của hắn, cho phép hắn tham gia chiến đấu."

Jiraiya đem ánh mắt nhìn vào người Kakashi, đáy mắt lộ ra mấy phần bức thiết, ám chỉ y tranh thủ thời gian đáp ứng. "Như vậy cả hai bên đều có thể hài lòng?"

"Ta tán thành," Tsunade lập tức nói, "Đât là biện pháp thỏa đáng nhất."

Chuyện Cữu Vĩ xác thực người đàn ông đeo mặt nạ đã giải thoát cho nó mười sáu năm trước, chỉ có bốn người Naruto, Jiraiya, và Tsunade cùng Kakashi biết điều này. So với những người khác chỉ dựa vào lời đồn đại của Akatsuki mà cho rằng Obito là hung thủ, thì bọn họ càng có nhiều lý do để hoài nghi Obito, nhưng vẫn là đồng ý nhượng bộ như vậy. Đã bận tâm đến cảm xúc của Kakashi, cũng có thể tạm thời trấn an cảm xúc của những gia đình nạn nhân.

Đây không phải là vì Obito, mà là vì Hokage y, Kakashi trong lòng rất hiểu rõ. Thế nhưng.....

Kakashi nhìn về phía Obito. Uchiha đáp lại cái nhìn, ánh mắt lộ ra hoàn toàn tín nhiệm. Hắn có chút hé miệng, tựa hồ muốn tỏ ý kiến với kết quả xử trí này.

Tôi nguyện ý chấp nhận —— Mà Kakashi sớm đọc được những gì Obito định nói.

"Không được!"

Thanh âm Hokage đột ngột vang lên bên trong khán phòng, gấp rút cường ngạnh đến nỗi ngay cả chính y cũng giật nảy mình. Jiraya bỗng dưng đổi sắt; Thần sắc Obito chuyển thành kinh ngạc; Biểu cảm của Danzo không có gì dao động, trong mắt lại toát ra khoái ý gãy đúng chỗ ngứa.

Cả khán phòng xào xáo bàn tán.

Lòng bàn tay bắt đầu toát mồ hồ. Kakashi nắm chặt nắm đấm, cơ hồ có thể từ trong tiếng ồn ào chung quanh nghe được tiếng tim đập kịch liệt của mình.

Obito là vì ta mới đáp ứng. Mặc dù phương án của Jiraiya đại nhân có thể miễn cho hắn nổi khổ lao ngục, nhưng hậu quả cùng áp lực của dư luận vẫn còn, y không có khả năng không rõ. Ta không thể để cho cậu ấy đi theo cách mà phụ thân đã làm...tuyệt đối không thể.

Chỉ cần có thể tìm ra hung thủ thực sự, liền có thể minh oan cho Obito. Chờ cậu ấy cùng Akatsuki chiến đấu lập công lao, chiến hậu liền có thể lấy công chuộc tội, đánh tan thân phận phản nhẫn.

Nếu như phải có một người chịu sự trỉ trích, ta thà rằng người đó chính là mình.

"Tôi giữ vững ý kiến ban đầu," Kakashi thấp giọng nói, không dám nhìn thẳng Jiraiya, "Hạn chế Obito đồng nghĩa chặt đứt một cánh tay của mình, để cậu ấy tự do hoạt động sẽ dễ dàng hơn cho chúng ta đối kháng Akatsuki."

"Kakashi!" Jiraiya vỗ bàn đứng dậy, vẻ lo lắng lộ rõ trên mặt, "Ta biết ngươi tin tưởng hắn, muốn bảo vệ hắn, nhưng bây giờ không phải lúc ngươi xử trí theo cảm tính! Ngươi — Hokage đệ ngũ, Hatake Kakashi— Sao có thể xử trí theo cảm tính như vậy?"

"Biểu hiện của hắn đã không xứng làm Hokage!" Danzo đồng dạng đứng dậy quát, "Nếu Hokage không xứng đáng như vậy, vậy cố vấn bọn ta cũng chỉ đành vượt quyền hạn một lần, thay hắn đưa ra quyết định chính xác!"

Gã chỉ vào Obito, cao giọng hạ lệnh. "Bắt giữ phản nhẫn Uchiha Obito lại!"

Bốn tên Root nghe lệnh xuất hiện, bao vây Obito, vung ra xiềng xích trói buộc thân thể hắn, nhẫn đao từ phương hướng khác nhau kệ lên yết hầu. Obito chỉ nhìn Kakashi một cái, vô luận là chính mình trong tình huống nguy cấp, vẫn là bốn phía phân loạn, đều hoàn toàn không loạt vào mắt hắn.

Cậu muốn tôi làm thế nào? Con mắt kia hỏi như vậy.

Kakashi biến đổi hoa văn bên mắt trái làm trả lời.

Tôi muốn cậu đi ngay bây giờ.

Đôi môi của Obito mím thành một đường thẳng tắp. Obito đột nhiên lui lại, dùng hư hóa thoát khỏi vòng vây của bốn tên Root. Vừa mới khôi phục thực thể, hắn liền cùng Kakashi đứng cùng một chỗ, lẫn nữa phát đồng Kamui.

"Kakashi!" Tsunade nhìn ra tính toán của bọn hắn, đứng dậy kinh hô.

Nhưng nàng chậm một bước. Với sự hỗ trợ của Hokage, phản nhẫn tóc đen lấy đồng thuật rời khỏi khán phòng, biến mất trước mặt mọi người giống như khi hắn đến.

Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch.

Ba, ba, ba. Tiếng vỗ tay vang dội từ phía sau truyền tới.

"Hokage giúp phản nhẫn bỏ chạy... Thật là khiến người mở rộng tầm mắt." Danzo cười lạnh buông xuống hay tay. Gã nhìn chằm chằm hàng chữ Đệ Ngũ đỏ tươi trên ngự thần bào, tựa như muốn dùng mắt khóe ra một cái lỗ, "Hatake Kakashi,ngươi đến cùng là Hokage của làng Lá hay là tín đồ của Uchiha Obito?"

"..." Kakashi trầm mặc. Danzo có chuẩn bị mà đến, hành động vừa rồi rõ ràng là muốn bức Obito phản kháng. Chỉ cần Obito ở trước tòa dùng vũ lực, cho dù Kakashi không làm gì, đám người Jiraiya nhất định cùng sẽ xuất thủ ngăn cản. Chờ Obito bị khống chế, gã liền có thể lấy lý do phạm nhân nguy hiểm, thay đổi thành bản án trọng hình, đồng thời, gã sẽ kích động công chúng rằng biệu hiện của Kakashi rõ ràng là thiên vị, sẽ bị loại trừ khỏi hàng ngũ người thẩm tra.

Việc đến nước này, để Obito mau chóng rời khỏi là biện pháp tốt nhất.

"Obito hiện đã thoát ly khỏi làng Sương Mù, hành tung bất định, có thể tự do đi lại khắp nơi bằng Kamui. Hôm nay không thể chế phục được hắn, về sau đừng nghĩ lại bắt được hắn. Đây đều là lỗi của ngươi!" Danzo gay gắt nói, tực như muốn nhân cơ hội này giẫm Kakashi xuống bùn, để y không cách nào xoay người, "Hãy nhìn những người có mặt ở đây đi! Obito rõ ràng chính là hung thủ thực sự của cuộc nổi loạn Cữu Vĩ, lại bởi vì sự ích kỷ của bản thân ngươi mà hắn ung dung ngoài vòng pháp luật. Ngươi không chỉ hổ thẹn với Minato, mà còn là tội nhân của làng Lá!"

Kakashi đột nhiên quay lại đối mặt với Danzo.

"Ngươi bây giờ đã nhận định, hung thủ của đêm Cữu Vĩ nổi loạn chỉ có thể là Obito mà không phải ai khác?" Hokage nói, thanh âm bình tĩnh đến lạ thường, lộ ra áp bức vô hình.

"Đúng thì sao?" Không biết y vì sao biết rõ còn hỏi, Danzo trong lòng nổi lên một tia bất an, lại vẫn ráng chỗng đỡ kiên trì trả lời, "Cho dù không phải một mình hắn làm, cũng là hắn thông đồng với Akatsuki!"

"Nếu như tôi nhớ không lầm, năm đó các ngươi rõ ràng luôn miệng nói sự kiện Cữu Vĩ là do tộc Uchiha ở trong tối giở trò. Bởi vì cái luận điệu này ở trong thôn truyền ra, về sau tộc Uchiha mới bị bài xích, mối quan hệ với làng Lá dần dần chuyển biến xấu." Ánh mắt Kakashi sắc bén, lần lượt lướt qua Danzo, Homura cùng Koharu, lại trở về trên thân thủ lĩnh Root. "Hiện tại phát hiện hung thủ khả năng hoàn toàn là một người khác, các ngươi có phải là cũng nên vì thành kiến vô cớ năm đó, hướng gia tộc Uchiha xin lỗi không?"

"Hay là... Dù sao tộc bọn hắn vừa vặn bị diệt, bây giờ chỉ còn lại ba phản nhẫn, cho nên chuyện quá khứ liền có thể xóa bỏ, xem như chưa hề xảy ra chuyện gì?"

"Cái này..." Danzo không nói nên lời. Gã vô thức lui lại một bước, kinh nghi bất định nhìn Kakashi, phảng phất suy đoán y đến tột cùng biết được bao nhiêu nội tình.

Homura hắng giọng: "Một thước chính là một thước, Đệ Ngũ, chúng ta bây giờ đang nói chính là chuyện hôm nay. Thế mà nháo đến tình trạng này, ngươi dự định kết thúc như thế nào? Như thế nào cho mọi người một công đạo?"

Ánh mắt Kakashi dời khởi người Danzo. Y nhìn về phía khác của bàn dài, dần dần liếc nhìn Tsunade đang lo lắng, Shikaku nhíu mày, cùng Inoichi bất lực. Sau đó y một lần nữa quay người, mặt hướng hai bên khán phòng.

Tất cả mọi người đang nhìn y, nét mặt tin tưởng và kỳ vọng không còn nữa mà thay vào đó là sự thất vọng và nghi ngờ. Lại nhìn về phía bên phải hàng thứ nhất, Tenzo đem mặt vùi vào hai tay, Sakura cùng Sai không biết phải làm sao, Jiraiya đầy mặt đau lòng. Mà Naruto...Kakashi thậm chí không có dũng khí đi nhìn nét mặt bây giờ của thiếu niên tóc vàng.

Nếu như ta tin nhầm Obito —— Ý nghĩ này giống như một sợi dây kẽm nung đỏ, bỗng nhiên đâm vào đầu óc của y.

Phòng thẩm vấn an tĩnh đến đáng sợ. Trước mắt bao nhiêu người, thân thể Hokage tóc bạc nghiêm chỉnh, cúi đầu về phía trước, cho đến khi mái tóc rũ xuống của y gần như chạm vào bàn.

"Tôi, Hatake Kakashi, nguyện lấy danh hiệu Hokage đệ ngũ cùng danh dự làm đảm bảo, tin tưởng Uchiha Obito không phải là chủ mưu sau màn Cữu Vĩ chi loạn." Không ai thấy được nét mặt của y, chỉ có thể nghe được thanh âm của y thành khẩn nhất, khiêm tốn nhất, cũng kiên quyết nhất nói, "Tôi cam đoan với mọi người, nhất định sẽ mau chóng tra ra chân tướng, để hung thủ phải trả giá đắt."

Tay phải tại bên thân khẽ run lên. "Tôi cũng nguyện ý lập xuống quân lệnh trạng: Nếu như tương lai xác định Obito thật sự là hung thủ, tôi sẽ lập tức từ bỏ vị trí Hokage, tạ tội với mọi người vì hôm nay nhẹ dạ cả tin, đồng thời chịu trách nhiệm đem Obito bắt trở về làng Lá."

"Quãng đời còn lại....cùng hắn không chết không thôi."


________________________

Công thẩm kết thúc.

Sau khi dành hàng giờ vô nghĩa trong văn phòng, Kakashi nhìn chằm chằm vào quyển trục trắng trước mặt, quyết định về nhà sớm.

Không có luận kẻ nào chào hỏi, y lặng lẽ rời khỏi tháp Hokage. Vừa ra đại môn liền nhìn thấy hai nữ nhẫn đứng tại phía dưới chân tường, thấp giọng nói thì thầm. Nhìn thấy Kakashi xuất hiện, hai người kia lập tức thu lời lại, trên mặt đều toát ra thần sắc quái dị.

Không giống như ngày thường đối Hokage hành lễ vấn an, các nàng liếc nhau, rồi vội vàng bước đi nhanh.

Quả nhiên ở trong làng này, tin tức xấu lan truyền nhanh như hai mươi bốn năm trước.

Kakashi hướng về nhà. Y đối với tình cảnh hiện tại của mình càng hiểu rõ; Tất cả mọi người trên đường trông thấy y đều xa lánh, từng người cực lực phòng ngừa cùng y tiếp xúc gần gũi. Những tình cảnh này giống như sau khi trở về cùng trước ngày công thẩm, nhưng khác biệt chính là sau khi y đi qua, những người đó sẽ lại hướng mắt về phía sau lưng y, xì xào bàn tán tại nơi khuất tầm nhìn, lại bị thính giác nhạy bén thu vào trong tai.

—— Vì sao Hokage đại nhân thà rằng làm ra loại chuyện này, cũng muốn che chở cho một tên phản nhẫn?

——Thật là làm người khác thất vọng.

——Uchiha Obito đến cùng có phải là hung thủ không? Nếu quả thật là hắn, Đệ Ngũ chẳng phải là sẽ...

——Nghe nói đã lập xuống quân lệnh trạng.

——Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này...

Chí ít vẫn chưa có người nào công khai đứng ra chỉ vào mũi mà chửi ầm lên, Kakashi cay đắng nghĩ. Ta dù sao cũng không có người nhà sẽ bị liên lụy. Tình hình so với năm đó tốt hơn nhiều.

Y đi được một khoảng dài, thể xác tinh thần đều kiệt quệ. Về đến nhà, Kakashi đem mũ rộng vành cùng ngự thần bào treo lên, quần áo còn lại đều vô phương vứt trên mặt đất, rơi một đường từ cửa đến phòng ngủ.

Ngã xuống giường, y phủ chăn mền lên đầu, ngủ thật say.

....

Kakashi gặp ác mộng.

Trong mộng y lại trở về địa điểm công thẩm, duy trì tư thế cúi đầu ở nơi đó. Cùng với hiện thực khác biệt, lần này sau khi y lập xuống quân lệnh trạng, mọi người cũng không có trầm mặt rời đi, mà là vẫn ngồi trên ghế, nhao nhao lớn tiếng mắng y thất trách.

"Cút đi!"

"Làng Lá không cần một Hokage như ngươi!"

"Giống như cha hắn, cũng chỉ mang đến ô nhục cho làng!"

"Ta hi vọng ngươi biết mình đang làm gì, Kakashi." Thanh âm mệt mỏi của Jiraiya vang trên đỉnh đầu y. Đây xác thực là cuộc đối thoại đã diễn ra sau phiên tòa - giấc mơ bắt đầu lẫn lộn giữa hiện thực và hư ảo. "Lúc trước ta và Tsunade đã cảnh báo ngươi, không nên dồn hết tình cảm vào một người. Cho dù biết hắn chính là Obito, quan điểm của bọn ta cũng sẽ không thay đổi."

"Ta cùng không muốn giả định như vậy, nhưng cảnh cáo nhất định phải nói ra trước... Nếu như về sau chứng minh hắn thật sự có tội, ngươi tốt nhất nói được làm được."

"Thầy Kakashi," Sau đó chính là Naruto. Mặc dù biết cậu muốn nói gì, Kakshi vẫn là vô thức kéo căng cơ thể như y đã làm cách đây vài giờ. "Em không cách nào nói mình tin tưởng Obito, nhưng em sẵn sàng tin tưởng phán đoán của thầy. Em chỉ hi vọng, Obito cũng có thể xứng đáng để thầy tín nhiệm."

Naruto cũng rời đi. Bàn chủ thẩm biến mất. Chung quanh trở nên tối sầm. Kakashi đứng ở trong một mảnh hư vô, đột nhiên ngửi thấy hương vị rỉ sắt.

Y thốt nhiên ngẩng đầu, con ngươi trong nháy mắt co rút lại thành đầu mũi kim.

Đó là Minato và Kushina. Vợ chồng Hokage Đệ Tứ đứng ở phía trước cách đó không xa, trước ngực bị móng vuốt sắc bén đâm thủng một lỗ, máu tươi không ngừng phun ra. Bọn họ mở to hai mắt trống rỗng của người chết, không nói một lời nhìn chằm chằm Kakashi.

"Thầy Minato..." Kakashi run giọng nói. Y muốn đi qua, hai chân phảng phất tựa như mọc rễ, bất động tại chỗ không thể động đậy.

"Là thầy từ nơi Tịnh Thổ báo mộng cho em sao? Có điều gì muốn nói với em không?" Y lớn tiếng kêu gọi, ngữ khí gần như van xin, "Xin hãy nói cho em chân tướng đi! Rốt cuộc là ai đã thả Cữu Vĩ? Là ai hại chết hai người? Không phải là Obito, đúng không? Làm ơn nói với em đó không phải là cậu ấy đi!"

Nhưng Minato không có ý định trả lời bất cứ câu hỏi nào của y, mà chỉ là giống như con rối bên cạnh Kushina đứng ở nơi đó. Dưới ánh mắt khiếp sợ của Kakashi, một khuôn mặt thứ ba hiện ra từ giữa bả vai của hai người; Thân mang áo choàng đen, đeo mặt nạ có lỗ hổng một bên, Sharingan lóe ra hồng quang lãnh khốc——

"....!"

Ninja tóc bạc nằm trên giường đột nhiên mở mắt, tay phải theo bản năng giơ lên Lôi Thiết, đánh úp về phía bóng đen đang ngồi trên giường. Tay của y xuyên qua cơ thể đối phương, đồng thời điện quang cũng chiếu sáng khuôn mặt đầy sẹo.

Lôi thiết từ trong tay dập tắt. "...Obito?" Kakashi dùng thanh âm khô khốc hỏi.

"Là tôi." Obito trả lời, bàn tay đang che trên trán y hóa thành thực thể, đem mồ hôi ẩm ướt vuốt qua một bên.

"....Tôi ngủ bao lâu rồi?"

"Không đến ba giờ. Tôi vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của cậu... Mặc dù cảm giác cậu đã về nhà, nhưng tôi không cách nào xác định cậu là có đang ở một mình, đành phải chờ đến tối."

Hắn nói, cầm lấy tay Kakashi, kích hoạt Sharingan vạn hoa đồng. "Xung quanh có người lén lút, có thể là thuộc hạ của Danzo. Trong nhà không an toàn nữa, chúng ta vào trong kumui nói chuyện đi."

"Lần này... Tôi sẽ nói cho cậu tất cả mọi chuyện."

_________________ 


Hai người ngồi xuống bình đài. Kakashi ngắm nhìn bốn phía, đột nhiên cảm thấy an tâm, cơn ác mộng lúc trước mang đến cảm giác hồi hộp cũng theo đó dần lắng xuống.

Mặc dù cảnh sắc đơn điệu hoang vu, nhưng nơi này lại là cảng tránh gió của riêng y và Obito. Cho dù thế giới bên ngoài gió tanh mưa máu, bốn bề thọ tịch, chỉ cần trốn vào nơi này liền không có ai có thể tổn thưởng đến bọn hắn.

"Trước đây ở trong hang động dưới cầu Kannabi, tôi cố ý bỏ qua một chuyện cực kỳ quan trọng với cậu." Obito mở đầu bằng câu nói này. Hắn nhìn thẳng vào mắt Kakashi, tựa hồ thực sự đã quyết tâm muốn đem toàn bộ kinh lịch của chính mình thẳng thắng nói ra. "Trong thời gian tôi hồi phục, Madara và bạch Zetsu liên tục nói với tôi về một điều gì đó, nói rằng nó được ghi lại trên tấm bia đá trong mật thất dưới lòng đất của đền Nanga, và chỉ có người sở hữu Sharingan vạn hoa đồng mới có thể đọc được. Đúng vậy, bí mật của gia tộc Uchiha. Thứ đó...được gọi là 'Kế hoạch Nguyệt Nhãn'."

"...Chính là như vậy. Giờ cậu hẳn đã hiểu tại sao Akatsuki lại muốn thu thập tất cả vĩ thú rồi chứ." Obito ngắn gọn thới thiệu chi tiết Vô Hạn Nguyệt Độc. Nhìn thấy thần sắc của Kakashi, hắn phát ra một tiếng cười tự giễu. "Thế mà lại có người tin tưởng cũng muốn áp dụng kế hoạch điên cuồng như vậy, cậu nhất định nghĩ như vậy đúng chứ? Đã không thể nào hiểu được, cũng vô pháp đồng ý, cảm thấy đều là nói bậy nói bạ, là một điều viễn vong. Tôi thoạt đầu cũng cho là như vậy... Nhưng cho đến khi nhìn thấy Rin chết trong tay của cậu."

"Obito...."

"Ngay lúc đó tôi cảm thấy chính mình như đang ở địa ngục, trong lòng chỉ có tuyệt vọng." Obito lắc đầu, ngăn lại Kakashi. "Tôi biết Rin không đáng chết trên tay cậu, tôi biết cậu không nên giết chết Rin, hiện thực như vậy tôi không cách nào tán đồng và chấp nhận. Tôi muốn phủ bỏ hiện thực, mà để làm được điều đó chỉ có một cách — Đem thật biến thành giả, giả biến thành thật. Thế là tôi trở lại địa động, nói với Madara rằng tôi muốn tạo ra một thế giới nơi Rin còn sồng, một thế giới không bị cậu giết chết, một bi kịch như vậy sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Madara đã dạy cho tôi Âm Dương thuật và cấm thuật của tộc Uchiha mà ông ta biết, trước khi chết ông ta để lại sản phảm ý chí của mình, Hắc Zetsu, làm trợ thủ cho tôi."

"Sau tang lễ của Rin, theo đề nghị của thầy Minato tôi tiến vào Ám Bộ, không lâu nhận được tin tức Kushina mang thai." Kakashi không tự chủ được nắm chặt tay, "Obito... Cậu dự định xuống tay với cô ấy sao?"

"Biết không, Kakashi? Khi một nử Jinchuriki sinh con, hiệu lực phong ấn sẽ giảm đi rất nhiều." Obito không có trực tiếp trả lời, "Kushina vốn là cao thủ phong ấn thuật, thầy Minato lại dung nhập thuật thức Phi Lôi Thần vào trong phong ấn, cho phép bản thân lao đến bên cạnh vợ mình khi cô ấy gặp nguy hiểm. Sau khi thầy Minato đảm nhận vị trí Hokage, hai người họ về cơ bản sẽ không rời khỏi làng Lá, muốn cướp đoạt Cữu Vĩ, thì đó là cơ hội duy nhất. Hắc Zetsu là như thế này thuyết phục tôi, mà tôi....cũng đồng ý với hắn."

"..."

"Bất quá tôi so với hắn nghĩ nhiều hơn một chút," Obito rủ mắt xuống, nhìn chằm chằm tay mình. Thanh âm của hắn trầm thấp, lộ ra vẻ cố chấp mãnh liệt đến kinh người. "Madara đã từng nói, nhân quả của hiện thực không thể cắt đứt, nhưng Vô Hạn Nguyệt Độc là ngoại lệ duy nhất. Muốn tạo ra một thế giới hoàn mỹ, thì nhất định phải chặt đứt nhân quả hiện thực; Nếu muốn trở thành người tạo ra thế giới mới, thì nhất định phải tự thân chặt đứt nhân quả. Tôi không cha không mẹ, cùng tộc nhân cũng không thân cận, nhân quả của tôi chỉ có các người...chỉ có đội Minato. Nếu như thầy Minato và Kushina bởi vì tôi mà chết, tôi sẽ không còn con đường quay đầu, trừ phi từ bỏ bản thân, chỉ có tập trung tinh thần, dốc toàn lực truy đuổi Nguyệt Nhãn."

"Tôi đã nghĩ như vậy cho đến đêm hôm đó."

"Điều gì khiến cậu thay đổi quyết định?" Kakashi thấp giọng hỏi.

"Là cậu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro