57 - 58: Lệ quỷ áo đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 57: Lệ Quỷ Áo Đỏ (1) (Bạn được xem chương này miễn phí vì đã mua từ trước đó)


Sau khi nghe rõ lời nói của Cố Chi Tang thì chị Hình đã tức giận nói: “Sao cô, cô lại nói những lời như thế chứ? Vừa mở miệng ra đã rủa người khác chết như vậy, cô đến gây sự đúng không!”


Nhưng mà, cô ấy lại không chú ý đến sắc mặt cực kỳ khó coi của Vu Đồng Thu.


Sau khi im lặng một lúc lâu, Vu Đồng Thu ngẩng đầu lên, nói với giọng khàn khàn: “Chị Hình, thật ra cô Cố nói đúng đấy. Em cũng có cảm giác không biết bản thân sẽ bất ngờ chết đi vào lúc nào.”


“Em đừng nói bậy!”


“Là sự thật, chị Hình không thể hiểu được cảm giác này của em đâu. Mấy ngày nay, cho dù em đi bộ dưới ánh nắng mặt trời nhưng lại cảm thấy toàn thân rét run, trong lòng bàn tay còn đổ mồ hôi lạnh!”


“Vừa đến lúc trời tối, khi nhắm mắt đi ngủ thì em lại cảm thấy tức ngực không thể thở nổi, liên tục gặp ác mộng…”


Vu Đồng Thu nói chuyện đứt quãng, đôi môi tái xanh, hai mắt ảm đạm không có ánh sáng. Cuối cùng, cô ấy suy sụp dùng tay che kín khuôn mặt của mình.


Sau khi cô ấy phát hiện ra trạng thái sức khỏe của mình không được ổn thì đã lập tức đến bệnh viện luôn. Đã kiểm tra toàn bộ cơ thể và khám cả bác sĩ tâm lý, nhưng lại không thể tìm ra được cô ấy bị bệnh gì.


Bác sĩ còn nói, có thể do áp lực tâm lý của cô ấy quá lớn nên đã hình thành những triệu chứng đó.


Sắc mặt của chị Hình cực kỳ khó coi, vội vàng hét lên: “Con bé chết tiệt này, sao em khó chịu lâu như vậy mà không nói với chị?!”


Thật ra, chị Hình cũng có thể đoán được nguyên nhân.


Đã lăn lộn trong nghề này bao nhiêu năm như vậy, cô ấy đã dẫn dắt mấy chục nghệ sĩ rồi, cũng đã quen nhìn sự dơ bẩn trong giới giải trí.


Cô ấy biết rằng, có một số nghệ sĩ vì muốn đi đường tắt để nổi tiếng nhanh hơn nên đã nuôi dưỡng cả quỷ nhỏ và sử dụng vô số loại thủ đoạn tà ác khác.


Đối với chuyện này, cô ấy đã cấm tất cả nghệ sĩ dưới sự quản lý của mình, tuyệt đối không được tiếp xúc với những thủ đoạn huyền học như vậy.


Vu Đồng Thu là một nghệ sĩ cố gắng nhất trong số những người mà chị Hình từng dẫn dắt trong mấy năm nay. Cô ấy cũng là người nghe lời nhất, chưa bao giờ chạm vào những đường ngang ngõ tắt như thế.


Vu Đồng Thu chỉ dựa vào sự vững chắc trong diễn xuất của mình để đi đến ngày hôm nay. Với công ty và người nhà thì cô ấy cũng chỉ báo chuyện vui chứ không bao giờ nói tin xấu.


Khi cô ấy bị ngã ngựa thì cũng không nói cho ai cả mà phải đến khi đạo diễn thông báo thì chị Hình mới biết chuyện.


Chị Hình vừa đau lòng lại vừa sốt ruột, nhất là khi đã tận mắt nhìn thấy Vu Đồng Thu tiều tụy đến như vậy chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.


Còn cả một loạt tình huống vừa rồi khi cô ấy dùng sức bóp cổ mình và hôn mê bất tỉnh nữa. Vì vậy, chị Hình cũng thật sự cảm thấy chuyện này khá bất thường!


Sau khi hít sâu một hơi, chị Hình dịu giọng nói với Cố Chi Tang: “Cô Cố, vừa rồi là do tôi quá nóng nảy, giọng nói cũng hơi hung hăng. Bây giờ, tôi có thể mời cô giúp Đồng Thu xem xét tình hình một chút, được không? Rốt cuộc con bé đã bị làm sao vậy?”


Phản ứng của Đồng Thu đã chứng tỏ rằng, cô ấy và Cố Chi Tang hoàn toàn không quen biết gì. Vì vậy, cô ấy sẽ không có khả năng nói cho đối phương những chuyện riêng tư như vậy.


Nhưng vị nghệ sĩ nữ này lại đột nhiên xuất hiện ở đây, còn chỉ chạm vào hai, ba cái mà đã khiến Vu Đồng Thu tỉnh táo lại.


Chị Hình nghĩ đến mấy hot search liên tiếp đứng đầu mấy ngày gần đây trên mạng thì cô ấy đã ý thức được: Cố Chi Tang này có bản lĩnh thật sự, không phải là kịch bản quảng cáo danh tiếng gì cả!


Cố Chi Tang cũng hoàn toàn không để tâm chuyện vừa rồi. Vốn dĩ, bản thân cô đột nhiên xuất hiện ở đây nên người ta cảnh giác hơn một chút cũng là phản ứng bình thường.


Cô nhìn về phía Vu Đồng Thu rồi hỏi: “ Lúc nãy, khi chúng tôi đi vào phòng thì cô có cảm giác gì không?”


“Thật ra, lúc đó tôi cũng nghe được giọng nói của chị Hình, muốn mở mắt ra trả lời nhưng tay chân và mí mắt đặc biệt nặng nề, hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích được…” Vu Đồng Thu nhớ lại.


Trên khuôn mặt của cô ấy có chút hoảng sợ: “Sau đó, tôi không thể thở nổi, dường như có người đang dùng sức bóp chặt cổ của tôi. Tôi cũng nghe thấy một âm thanh chói tai hét lên bảo tôi chết đi, hoàn toàn không thể phân biệt được bản thân đang nằm mơ hay là thật sự trải qua chuyện đó!”


Chị Hình: “Em bị bóng đè rồi!”


“Không chỉ đơn giản như vậy đâu. Trong phòng của cô quả thật có một âm hồn, hơn nữa nó là một Lệ Quỷ có oán khí sâu đậm. Nó đã ở bên cạnh cô ít nhất từ ba đến năm ngày rồi. Khi chúng tôi đi vào phòng thì nó đang nằm ngang phía bên trên giường của cô.”


_________

Chương 58: Lệ Quỷ Áo Đỏ (2)


Cố Chi Tang nhíu chặt mày: “Cô đã soi gương hay chưa? Mí mắt dưới của cô đã xanh đen, môi tái nhợt không còn chút máu nào, làn da khô quắt.”


“Đây rõ ràng là triệu chứng khi dương khí bị xói mòn nghiêm trọng và âm khí quá mức cường thịnh. Nếu cô còn ở cùng một chỗ với nó thêm hai ngày nữa thì người nhà cô có thể trực tiếp đến nhặt xác luôn rồi.”


Chị Hình hét lớn: “Lệ Quỷ? Sao Đồng Thu lại trêu chọc vào loại đồ vật này?!”


Cố Chi Tang nói: “Vậy thì phải hỏi bản thân chị Thu rồi. Tôi nhìn con Lệ Quỷ kia thì nó đã có hình thái cao hơn hẳn loại quỷ hồn Áo Trắng, Áo Vàng bình thường.”


“Hồn thể của nó có màu đỏ sẫm như máu, oán khí nồng đậm. Điều đó cho thấy, khi còn sống nó nhất định đã bị chết oan một cách thảm thương, chết không nhắm mắt.”


“Chắc hẳn nó là một vong hồn mới tử vong thôi, tạm thời vẫn chưa dính sát nghiệt. Bởi vì Lệ Quỷ sau khi chết sẽ đi báo thù đầu tiên.”


“Và người nó tìm đến nhất định sẽ là người mà nó oán hận nhất trước khi chết. Nếu chưa trả thù thành công thì nó sẽ không chuyển mục tiêu sang người khác.”


Sau khi chết, linh hồn của con người sẽ quay về địa phủ. Nếu linh hồn đó vẫn còn ở lại trên trần gian thì hồn phách đó sẽ trở thành quỷ.


Quỷ cũng phân chia cấp bậc rõ ràng.


Quỷ Nản Lòng là loại quỷ yếu nhất, cũng là loại phổ biến nhất trong địa phủ.


Tiếp theo là quỷ Áo Trắng, oán khí của nó không cao nên không thể hại được tính mạng của con người, nhiều nhất cũng chỉ khiến người ta bị xui xẻo một chút.


Những loại quỷ xếp hạng càng lên cao thì càng có sức đe dọa cao hơn. Chúng đa phần là do bị tử vong bất thường, trong lòng vẫn còn oán hận và chấp niệm.


Trong đó, quỷ Áo Đỏ có hồn thể màu đỏ sậm hắc ám kia chính là một loại quỷ có oán khí sâu đậm nhất. Khi còn sống, những con quỷ này đã phải chịu đựng nỗi đau khổ mà người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi, chết đi trong sự tuyệt vọng và hận thù.


Trong dân gian thường nói, những người nào khi qua đời mà lại mặc áo đỏ thì sẽ biến thành Lệ Quỷ. Câu nói này thật ra là một quan niệm sai lầm, cái gọi là Lệ Quỷ Áo Đỏ thật ra là nói đến hồn thể của nó có màu đỏ sậm.


Và con Lệ Quỷ nằm ngang trên giường của Vu Đồng Thu mà Cố Chi Tang nhìn thấy chính là một con quỷ có đôi mắt chảy máu đỏ, oán khí đỏ rực.


“Cho nên, lý do khiến nó quấn lấy cô thì chỉ có một lời giải thích thôi. Đó là, nó cho rằng chị Thu đã hại chết nó nên đến đây để đòi mạng.”


Vu Đồng Thu luống cuống tay chân, không ngừng lắc đầu: “Không có, nửa năm nay tôi đều ở trong đoàn làm phim làm việc, không có thời gian để đi hại người nào cả.”


Chị Hình cũng nói với giọng điệu khẳng định: “Người khác thì tôi không biết nhưng Đồng Thu thì chắc chắn không có khả năng làm ra loại chuyện đó.”


Cố Chi Tang cũng không phải đang nghi ngờ Vu Đồng Thu. Từ lần đầu tiên khi hai người gặp nhau thì cô đã nhìn thấy tướng mạo của người này rồi. Cô ấy là một người rất hiền hòa, không những không phải là người hung ác mà còn đã làm không ít việc tốt.


Nếu không phải như thế thì cô sẽ không đồng ý với lời cầu xin của bà nội Vu Đồng Thu.


Nhưng hôm nay, khi gặp lại thì tướng mạo của cô ấy đã thay đổi khác lạ, xung quanh hơi lộ ra một ít luồng khí đỏ như máu.


Trong lòng Cố Chi Tang đã có suy đoán, nhưng cô vẫn bảo Vu Đồng Thu nhớ lại thật kỹ lưỡng tất cả những chuyện không bình thường đã xảy ra trong khoảng thời gian này.


“Lúc đầu, tôi chỉ thỉnh thoảng mơ một ít giấc mơ kỳ lạ và chất lượng giấc ngủ buổi tối cũng không được tốt. Sau đó, theo thời gian thì hình ảnh trong giấc mơ càng ngày càng rõ ràng hơn.”


“Tôi đã nhìn thấy một người đàn ông không ngừng nở nụ cười cực kỳ âm u, hiểm độc với mình. Anh ta vẫn luôn đuổi theo tôi ở trong giấc mơ, ánh mắt dường như đang nói rằng {Cô trốn không thoát được đâu}!”


Khuôn mặt của Vu Đồng Thu hiện lên vẻ mệt mỏi, cô nói thêm: “Tôi thật sự rất sợ hãi nên vẫn luôn chạy trốn mãi, không dám dừng lại. Đến ban ngày, khi rời khỏi giường thì tay chân của tôi mỏi rã rời, đầu óc choáng váng, hoàn toàn không thể tập trung tinh thần để học thuộc lời thoại…”


“Người đàn ông à?” Cố Chi Tang nhướng mày.


“Đúng vậy, tuy rằng tôi không nhớ được khuôn mặt của anh ta nhưng tôi xác định chắc chắn đó là một người đàn ông.”


“Vậy thì cô cũng nên biết rằng, con Lệ Quỷ muốn đòi mạng của cô là một cô gái. Tôi chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua nhưng có vẻ như, khi nó tử vong thì còn chưa đến tuổi trưởng thành. Bởi vì bộ quần áo mà nó mặc trên người có vẻ là một bộ đồng phục trong trường học.” Cố Chi Tang thản nhiên nói.


“Học sinh?!” Chị Hình nhíu chặt mày hơn: “Vậy thì càng không thể. Công việc của Đồng Thu vốn dĩ không thể tiếp xúc được với những đứa trẻ còn chưa tốt nghiệp.”


“Hơn nữa, hàng năm, con bé còn quyên góp không ít tiền để xây trường học, mua sách vở cho các đứa trẻ ở vùng núi. Sao con bé có thể hại chết một học sinh được?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tr