Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biệt thự nhà Adulkittiporn, trong thư phòng.
Off Jumpol mặc âu phục chỉnh tề, lạnh lùng lặp lại lần nữa: “Con sẽ không cưới Omega kia, mọi người đừng ép con.”
“Kết hôn hay không là do con quyết định sao?! Có cuộc hôn nhân nào của nhà Adulkittiporn là không sắp xếp từ sớm?!” Lão gia nhà Adulkittiporn giận dữ mắng, vỗ lên bàn làm việc một chưởng thật lớn. Thật ra thì anh chị của Off Jumpol ai cũng có cuộc hôn nhân vẫn rất viên mãn, chẳng qua là anh không chịu nghiêm túc kiếm bạn đời về mà thôi.
Sau khi Off Jumpol nghe vậy nghiến chặt hàm răng, tức giận nói: “Con không đồng ý.” Anh nói xong cực kỳ châm chọc cười thành tiếng, sau đó mở miệng: “Con thậm chí còn chưa từng gặp mặt em ấy, ông bảo con cưới em ấy về nhà, ông không cảm thấy mình quá đáng sao?”
“Con sẽ được gặp sớm thôi.” Rõ ràng ông nội của Off Jumpol không thèm để ý.
Off không định nói tiếp chuyện này với ông nội của mình.
Cha của Off Jumpol nhìn thấy cục diện bế tắc trước mắt này, ôn hoà nói: “Papii, con trai cả của nhà Poonsawas nổi tiếng xinh đẹp ngoan ngoãn, tính cách cũng rất ôn nhu, sau khi con thấy nhất định sẽ thích. Hơn nữa ADN của các con có độ phù hợp tin tức tố hơn đến 95%.”
“Ba, ba cảm thấy vấn đề ở đây chính là có xinh đẹp ngoan ngoãn hay không sao?” Off Jumpol nói xong câu đó mới phát hiện trọng điểm, kinh ngạc nhìn về phía cha mình: “Chờ một chút, tại sao mọi người có được ADN của con để kiểm tra độ phù hợp tin tức tố? Mọi người lấy nó lúc nào?”
“…… Khụ, việc này à, thì là, đêm hôm trước, khi con ngủ, mẹ con dọn phòng ngủ của con, khụ....nên là nhặt được miếng dán tin tức tố của con... ” Cha Off Jumpol nói dối không chớp mắt.
“Đừng nói nữa, việc này cứ quyết định như vậy đi!” Ông nội gõ cây gậy đầu rồng dưới chân, giọng điệu mang theo chút không kiên nhẫn: “Kết hôn là kết hôn, con đừng lắm lời!”
“Ông thích thì đi mà cưới!” Off Jumpol lập tức xoay người ra khỏi thư phòng, rầm một tiếng đóng cửa phòng lại.
Mẹ Off Jumpol vẫn đang ở ngoài cửa nghe động tĩnh trong phòng, nhìn con trai mình trầm mặt đi ra thư phòng, dáng vẻ đi thẳng ra cửa lớn, vội vàng giữ chặt con trai mình, tận tình khuyên nhủ: “Papii à, con trai cả của nhà Poonsawas thật sự rất tốt, mẹ đã gặp rồi. Rất ngoan ngoãn, hiện đang là giảng viên đại học, hơn nữa nó đặc biệt hiểu chuyện lễ phép, mẹ không lừa con đâu.”
Off Jumpol ngước mắt nhìn mẹ anh, nhớ tới bà lén lút anh ngủ trộm lấy miếng dán ngăn tin tức tố của mình, tức giận trả lời: “Dù ngoan ngoãn thế nào, con cũng không thích được.”
“Con tiếp xúc với cậu ấy trước, tình cảm này có thể chậm rãi bồi dưỡng, con xem mẹ và ba con không phải cũng bồi dưỡng như vậy sao?”
Off Jumpol nghe vậy trực tiếp cười nhạo một tiếng, chuẩn bị tiếp tục rời đi.
“Papii à, đừng bướng bỉnh nữa, con đã quên chuyện năm 15 tuổi mình bỏ nhà đi rồi sao?” Mẹ Off kéo tay anh không buông, sợ anh thật sự nhất thời nóng não, vội vàng khiến anh hồi tưởng lại lịch sử đau đớn năm 15 tuổi của mình.
Bà đỏ hốc mắt, cũng nhớ lại cùng anh.
Năm ấy Off Jumpol15 tuổi, cả ngày bị các khoá học tinh anh của nhà Adulkittiporn làm cho anh hoàn toàn thay đổi, con nhà người ta đều có thể chơi, còn anh mỗi ngày chỉ có thể học, nhốt trong biệt thự, anh chịu không nổi, muốn phản kháng, nói mình muốn rời khỏi nhà.
Anh kiên trì chạy ra ngoài, muốn tìm một nhà hàng tư nhân làm công, vệ sĩ chạy theo phía sau anh nói cho anh biết nếu anh đi vào thì sẽ khiếu nại nhà hàng ấy dùng lao động trẻ em. Off Jumpol lúc ấy nháo một hồi, cuối cùng bị vệ sĩ vác về nhà.
Từ đó về sau, Off Jumpol không bao giờ nói gì đến việc bỏ nhà đi. Anh nghĩ rằng, nếu mình trực tiếp rời khỏi nhà Adulkittiporn, anh sẽ chẳng khác gì đại bàng gãy cánh. Nhưng rồi anh nhận ra, nếu anh ở bên ngoài tạo ra được thế lực riêng của mình, những gông xiềng mà gia tộc trói buộc anh chắc chắn sẽ dần phá vỡ được, chắc chắn tự do sẽ xuất hiện.
Trước hết, anh cần phải chiếm được toàn bộ cổ phần của công ty, giành được toàn bộ quyền thừa kế.... Vậy thì việc kết hôn này....bắt buộc phải thực hiện....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro