Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Gun Atthaphan mở mắt ra, phát hiện Off Jumpol ngồi ở mép giường, bàn tay rộng lớn từng chút từng chút xoa cái bụng nhỏ của cậu.
Cậu dời người sang một bên, giấu cái bụng nhỏ của mình, lạnh lùng nói: "Đừng động vào tôi!"
Off Jumpol nhịn cười, nhịn không được lại nổi lên tâm tư muốn trêu chọc, làm bộ làm tịch nói với cậu: "Anh đúng thật là cũng không muốn đụng vào em, động một chút liền khóc, một chút cũng không nghe lời giống Omega khác. "
Hai tay Gun nắm chặt chăn, kìm nén không khóc mà lườm anh, nói: "Vậy thì ly hôn đi. Anh tự kiếm Omega khác mà...."
"Vậy cũng không thể ly hôn. Càng sẽ không tìm Omega khác." Off Jumpol học theo ngữ khí cặn bã nói: "Trong nhà chỉ được phép một Omega, thế nhưng bên ngoài lại là vô số."
"Anh! Tại sao tôi lại thích loại người như anh được chứ...." Gun Atthaphan ném chiếc gối vào người Off, nước mắt bắt đầu không khống chế được rơi xuống, giống như cơn lũ tràn ra.
Mẹ kiếp, anh đùa hơi lố rồi!!!
Off Jumpol vội vàng đau lòng kéo người lại, ôm vào trong ngực cưng chiều dỗ dành cậu: "Bé cưng à, anh chỉ đang nói lung tung, anh chỉ đang đùa em thôi, đừng khóc, em đừng khóc...."
Gun không muốn để ý tới anh, nhưng cậu vẫn không thoát khỏi vòng tay anh, bị anh ôm Gun Atthaphan liền dùng miệng cắn bả vai anh, lần này cậu thật sự nổi giận, một ngụm cắn xuống trực tiếp thấy máu.
Off Jumpol không đẩy cậu ra, tiếp tục ôm cậu nhận lỗi: "Papii sai rồi cục cưng, không nên trêu chọc em. Chồng lớn của em sai rồi, cũng không nên để em hiểu lầm anh có quan hệ với những Omega khác."
Gun lập tức ngừng rơi nước mắt, nấc một cái.
Off Jumpol sờ đầu cậu, nhẹ giọng nói: "Nong Gun tin anh đi, thứ sáu tuần trước là do tên bạn ngu của anh nó sắp xếp, nhưng một giây sau đã bị anh đuổi đi. Video đầy đủ anh đã liên lạc với thư ký tìm, em xem là biết. Đó là lỗi của anh, sau này anh sẽ không để việc này xảy ra một lần nào nữa."
Anh vuốt mái tóc mềm mại của Gun, trong giọng nói vậy mà cũng mang theo chút ngượng ngùng: "Anh làm sao có Omega nào khác? Lần, lần đầu tiên của anh là em..."
Lượng tin tức quá nhiều, Gun Atthaphan trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, cậu ngơ ngác bị Off Jumpol ôm vào trong ngực, đến khi anh kéo cậu ra, cầm lấy khăn giấy trên tủ đầu giường lau nước mắt cho cậu.
"Được rồi được rồi, không khóc nữa, anh còn có chuyện muốn hỏi em." Off Jumpol vứt khăn giấy, cầm lấy điện thoại của Gun, giơ lên hỏi cậu: "Hiện tại em nên nói cho anh biết, người này rốt cuộc là ai?"
Gun Atthaphan mang theo giọng mũi nặng nề lên tiếng: "Là New Thitipoom."
Thật sự không thể trách Gun đây là tên gọi thân mật mà New gặp Gun 3 tuổi buộc cậu phải gọi. Y nói mình là hòn đá cứng nên phải gọi là Hin, Gun là con nai nhỏ yếu mềm nên gọi là Nong Gun, còn nói bọn họ sau này cứ trao đổi như vậy, đừng nói tiếng con người nữa.
Gun Atthaphan 3 tuổi căn bản nghe không hiểu New Thitipoom 3 tuổi rưỡi rốt cuộc đang nói cái gì, chỉ biết gật gật cái đầu nhỏ của mình.
Thời gian phát tình của Gun Atthaphan mãi đến ngày thứ năm mới kết thúc.
Off Jumpol trong năm ngày này giống như là dã thú ăn thịt, cả ngày ăn quen bén mùi, ngày cuối cùng, anh đặt Gun vào trong bồn tắm, ở trong nước làm cho Gun thở không ra hơi, trong miệng còn nói những lời không biết liêm sỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro