9.1 Một ngày trước cuộc hội ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một Ngày Trước Cuộc Hội Ngộ.

Off ở lại với Arm và Alice khi Tay nói với hắn rằng New muốn ở lại căn hộ của họ qua đêm. Ban đầu hắn muốn ở lại nhà ba mình, nhưng hắn có một cuộc họp kinh doanh ở Phuket nên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đến nhà người bạn thân của mình.

'Vậy còn ai được mời đến dự đám cưới nữa?', Off hỏi khi ngồi xuống phòng ăn tại căn hộ của họ. Hắn ta cầm một cốc bia trong tay và nhìn xuống những trang giấy của Alice. Nó chứa đầy những mẫu váy cưới cắt từ tạp chí, cũng như số điện thoại của các trung tâm tổ chức sự kiện và thợ cắm hoa.

'Chỉ một vài người bạn thân và gia đình của tụi mình thôi', Alice trả lời, mỉm cười khi cô khoanh tròn một vài chiếc váy cưới bằng bút màu xanh lá và gạch bỏ phần còn lại bằng màu đỏ. Off theo dõi thật kỹ, uống bia của mình trong im lặng bên cạnh cô. Cặp đôi này có lẽ đã kết bạn với những người bạn khác ở trường đại học và tại nơi làm việc vì hắn không thể nhận ra hầu hết những cái tên trong danh sách khách mời của họ.

'Oabnithi Wiwattanawarang?', hắn đọc một cái tên và nó khơi lên sự quan tâm của hắn. Alice mỉm cười khi thấy Off tỏ vẻ quen thuộc với cái tên đó.

'Còn nhớ cậu ấy không?', cô ấy hỏi, 'Cậu ấy học cùng lớp Lịch sử với Tay và Arm'

'Ồ, thật sao?', Off nghiêng đầu, cố nhớ lại. Ký ức của hắn rất mơ hồ, nhưng hắn vẫn nhớ có người tên là Oab.

'Cậu từng là bạn với cậu ấy', Alice giải thích, cười khúc khích khi Off vẫn tỏ ra bối rối, 'Cậu ấy từng giúp cậu lẻn vào lớp sử khi cậu đến muộn'

'À', Off vỗ tay khi cuối cùng cũng nhớ ra chàng trai tóc ngắn, 'Suýt nữa tôi đã quên mất cậu ấy'

'Đừng nói vậy khi gặp lại cậu ấy nhé', Alice cười, 'Cậu ấy sẽ bị tổn thương đó'

'Chắc cậu ấy cũng không nhớ tôi đâu', Off cười lớn.

'Ai mà không nhớ Off Jumpol?', Alice huých vai vào vai hắn, vừa cười vừa lấy trộm bia của Off và nhấp một ngụm, 'Cậu là chàng trai nổi tiếng nhất cả trường mà'

'Tôi không nghĩ vậy', Off lắc đầu quyết liệt, 'Tôi chỉ quan tâm chuyện của mình thôi'

'Đó là lý do tại sao mọi người yêu mến cậu', Alice cười khúc khích, 'Cậu chơi với tất cả mọi người... Mặc dù vậy, tôi không hiểu tại sao cậu lại ngừng nói chuyện với Oab trong học kỳ cuối', Alice cau mày, rõ ràng là nhớ được nhiều kỷ niệm hơn Off.

'Tôi đã làm thế à?', hắn hỏi.

'Đúng vậy. Cậu gần như đã ngừng nói chuyện với mọi người vào thời điểm đó'

'Hhm', đó là tất cả những gì Off có thể trả lời. Hắn không nhớ nhiều về năm cuối trung học của họ. Khi mẹ hắn buộc hắn phải đi trị liệu tâm lý ở London, bác sĩ tâm lý nói rằng hắn chắc hẳn đã bị mất trí nhớ từ thời điểm đó vì đó là lúc cuộc cãi vã của ba mẹ hắn lên đến đỉnh điểm và dẫn đến việc họ ly hôn. Thật hợp lý khi não của hắn đã muốn quên đi phần đó của cuộc đời mình, nhưng hắn tò mò muốn biết liệu trong quá trình đó, hắn có thể đã quên điều gì đó đáng nhớ hay không.

————————————

Bốn Tháng Trước Lễ Tốt Nghiệp.

Tay và Off nhìn vào phòng và thấy rằng giáo viên của họ đang điểm danh. Họ chửi rủa trong khi nhìn quanh căn phòng, cố gắng tìm cách lẻn vào trước khi giáo viên kịp gọi tên họ.

'Đáng lẽ sáng nay chúng ta không nên đến chỗ bà Pho', Tay than vãn. Họ quên mất thời gian khi bà Pho đề nghị nấu bữa sáng cho họ và hai cậu bé không thể từ chối. Mãi cho đến khi Cherry bước vào trong bộ đồng phục hoàn chỉnh và nhờ P'Pik đưa cô bé đi học thì họ mới để ý đến thời gian. Họ đã bỏ giờ sinh hoạt chủ nhiệm rồi và nếu bỏ tiết đầu tiên, họ sẽ bị đưa lên văn phòng Hiệu trưởng.

Off vẫn còn vết bầm tím trên môi sau trận chiến gần đây với Gun và nếu Hiệu trưởng Panhan nhìn thấy hắn một lần nữa trong văn phòng của cô, hắn chắc chắn rằng việc bị đuổi học có thể sẽ xảy ra với mình.

Họ chầm chậm mở cửa ra, thận trọng với giáo viên của mình. Cả hai đều bò trên sàn về phía bàn học của họ. Oab quay lại nhìn cánh cửa trượt và nhìn xuống hai anh chàng. Anh ấy nhịn cười và gõ nhẹ vào đồng hồ, trêu chọc các chàng trai vì sự chậm trễ của họ.

'Tawan?', giáo viên của họ gọi tên Tay trước làm cho Tay phải gấp rút phóng về chỗ ngồi, thở dốc khi giơ tay lên.

'Dạ có', anh thở phào nhẹ nhõm. Mặt khác, Off ngồi xa hơn so với phía đầu lớp, điều này chẳng giúp ích được gì. Hắn bò qua các bạn cùng lớp khác, những người chỉ đang cười nhạo hắn.

'Jumpol?'

'Dạ có', Off nghe thấy ai đó nói thay mình. Hắn quay lại và nhận thấy Oab đang thé giọng lên một chút để bắt chước giọng mình. Nó cho hắn đủ thời gian để ngồi vào ghế trước khi giáo viên có thể ngẩng đầu lên khỏi sổ điểm danh. Cô nhìn về phía trước và thấy Off đang ngồi trên ghế với chiếc túi vẫn đung đưa trên vai, nhưng cô không để tâm đến điều đó khi đóng sổ điểm danh lại và bắt đầu lớp học.

Off khéo léo giơ ngón tay cái lên với Oab, cảm ơn anh ấy vì đã bao che.

————————————

'Này, rồi mày đủ sức chơi đá bóng không hay còn ngồi khóc với cái mỏ thâm tím đó?', Mike gọi Off khi hắn đến chỗ khán đài cùng với Tay. Đội trưởng đội bóng đá đã gọi hắn ra ngoài để chơi một trận khác trong bữa trưa và Off không thể từ chối. Hắn phát hiện Fiat và Oab đã có mặt trên sân, tay áo họ đã được xắn lên.

'Này, mày đã làm bài tập lịch sử chưa?', Oab hỏi Off khi cuối cùng hắn cũng chạy ra đến giữa sân. Off và Oab luôn chia sẻ bài tập về nhà với nhau, không phải Off cần sự giúp đỡ gì đâu. Hắn là người giỏi nhất trong môn Lịch sử, nhưng hắn không bao giờ rà soát lại bài làm của mình, vì vậy hắn sẽ đưa nó cho Oab, người sẽ sử dụng các bài luận của hắn làm khung sườn để viết bài cho riêng mình trong khi sửa lỗi ngữ pháp và các lỗi chính tả kỳ quặc của Off. Nó đã có tác dụng với cả hai người trong năm học vừa qua. Hắn tin tưởng Oab sẽ không sao chép bài làm của mình từng chữ một và Oab đã không bao giờ làm vậy.

'Ừ, sau giờ học tao sẽ đưa cho mày', Off trả lời, vỗ vai anh khi anh gia nhập cùng đội với mình.

'Vết rách trên môi mày gần như đã lành rồi', Oab chỉ ra. Off đảo mắt và cố tránh nói về vụ đánh nhau, nhưng nó vẫn còn in sâu trong tâm trí mọi người và ngay cả những đứa học sinh năm đầu vẫn còn nhắc đến nó.

'Off trông ngon nghẻ như mới rồi', Fiat cười khi tham gia, 'Gun vẫn trông như shit'

'Đáng lẽ mày nên nhìn thấy nó trong lớp tiếng Anh', Mike cười, 'Mắt nó vẫn đen thui'

'Off đã không giữ mình được', Fiat cười phá lên tham gia vào. Off nở một nụ cười giả tạo. Rõ ràng hắn không có ý đấm thằng nhóc lùn nặng như vậy và đã một tuần trôi qua rồi, hắn ta vẫn chưa hề gặp Gun. Họ tránh mặt nhau bằng mọi giá và giáo viên đã tách họ ra để họ không phải làm việc cùng nhau.

'Mày hơi quá tay', Oab mặt khác là người duy nhất đã không cười, 'Tao nghĩ mày đã phản ứng hơi thái quá'

'Ồ, Off chắc chắn đã phản ứng lố rồi', Mike và Fiat đồng ý khi họ ném quả bóng xuống cỏ, 'Tụi tao đều đứng chết lặng ngay khi Off đấm trả. Đỉnh vãi chưởng! Gun bật ngửa xuống đất'

'Tao không nghĩ điều đó buồn cười', Oab nói với họ, 'Gun đã bị thương nặng'

'Sao mày quan tâm nhiều vậy?', Off hỏi. Hắn đã không quan tâm nhiều đến câu trả lời của Oab khi Fiat chuyền quả bóng cho hắn, bắt đầu trận đấu.

'Tao nghĩ cậu ấy rất dễ thương', anh ấy đột nhiên nói, và ngay khi trận đấu bắt đầu, nó lập tức bị dừng lại khi Off đã đá quả bóng vút qua hàng rào.

'Off, cái quái gì vậy?', Fiat hét lên với Off trước khi chạy theo nó. Mặt khác, Off quay lại nhìn Oab với đôi mày nhíu lại.

'Mày thích Gun à?', hắn hỏi Oab và anh ấy nhún vai.

'Có lẽ', anh trả lời.

'Mày thậm chí có biết Gun là người như thế nào không?', Off chế giễu. Hắn không thể tin được, Oab vừa thừa nhận rằng anh đã phải lòng Gun. Gun? Chính là Gun người đã liên tục cố gắng hủy hoại cuộc đời hắn? 'Cậu ta phiền phức và luôn nghiêm trọng hoá vấn đề! Ở cạnh cậu ta có gì đâu mà vui'

'Cậu ấy chỉ như vậy với mày thôi', Oab cười khúc khích khi họ đợi Fiat đi lấy bóng, 'Cậu ấy rất tốt với những người khác'

'Thằng đó nhạt như nước ốc'

'Làm sao mày biết? Mày chỉ ở gần cậu ấy khi mày đang tranh cãi. Cậu ấy thực sự rất thú vị'

'Và chính xác thì nó thú vị như thế nào?', Off chế giễu khi khoanh tay lại. Mike cảm thấy bối rối khi Off đang chống trả trước sự yêu thích của Oab đối với Gun và anh ấy từ từ lùi lại, chạy về phía Fiat, người vẫn đang đi tìm quả bóng.

'Có một lần, cậu ấy thích xem phim và đã bị ám ảnh bởi Harry Potter'

'Vậy, cậu ta rất cơ bản, cũng giống như những người khác?', hắn nghĩ Oab sẽ cùng cười với mình, nhưng người kia chỉ nhìn thẳng vào hắn.

'Nếu mày dành thời gian để thực sự tìm hiểu cậu ấy, có thể mày cũng sẽ thích cậu ấy'

————————————

Nhìn bề ngoài cũng có thể thấy Mike và Fiat là người không thể giữ mồm giữ miệng và khi tiết học cuối cùng trôi qua, cả trường đã biết về tình cảm của Oab dành cho Gun.

Gun bước vào lớp Hóa, bị buộc phải ngồi phía trước vì Off được phân ngồi phía sau. Cậu nghe thấy bạn bè cùng lớp của mình thì thầm và cậu nghĩ họ vẫn đang nói về cuộc cãi vã của cậu với Off. Điều cậu không biết là họ đã đổi chủ đề sang chuyện khác.

'Tao không biết Oab đã thích Gun đó'

'Tao cũng vậy, Mike vừa nhắn tin cho tao'

Off ngồi yên ở cuối lớp, đang nghịch điện thoại và phớt lờ việc mọi người đang bàn tán. Ngay cả Tay cũng hỏi hắn điều đó có đúng không và tất cả những gì hắn làm chỉ là nhún vai.

'Oab và Gun, họ thực sự có thể là một cặp đôi dễ thương', Arm chỉ ra.

'Nếu Gun còn thời gian để hẹn hò', Alice nói đùa thêm vào. Cô biết bạn mình quá bận để lo chuyện có bạn trai và cô muốn nói chuyện này với Gun, nhưng Gun đang ngồi ở phía trước và cô không muốn xa bạn trai mình. Cô nghĩ tốt nhất nên hỏi sau giờ học.

'Ai mà quan tâm chứ', Off thì thầm trong hơi thở và bạn bè của hắn coi đó là tín hiệu để ngậm miệng lại. Gun là một chủ đề khó xử mỗi khi Off ở gần, nên họ đã cố gắng giữ mồm giữ miệng mỗi khi hắn lắng nghe.

'Này Gun!', một trong những người bạn cùng lớp của họ tiến đến gần cậu nhóc trầm tính, 'Mày có định nói đồng ý với Oab không?'

'Để làm gì?', Gun hỏi khi tháo tai nghe ra. Cậu nhận thấy cả lớp đã dần im lặng, đang lắng nghe những gì cậu sắp nói.

'Oab thích mày', một người khác hét lên. Gun chế giễu và đeo tai nghe lại.

'Không có đâu', cậu trả lời.

'Có đó. Cậu ấy đã nói với Off như vậy', ngay khi Off được đưa vào cuộc trò chuyện, căn phòng lại chìm vào im lặng, lần này tràn ngập sự căng thẳng khi Gun giật tai nghe của mình ra để liếc mắt nhìn về phía cuối lớp.

'Chắc là Off lại bịa chuyện để tung tin vịt thôi', cậu ấy đáp lại khiến Off đảo mắt trước lời buộc tội.

'Tao không làm cái mẹ gì hết', hắn trả lời, 'Oab là người đã nói với mọi người trong giờ trưa. Tao chỉ tình cờ ở đó thôi'

'Ồ, mày chỉ tình cờ đi cùng Oab khi cậu ấy nói với mày rằng cậu ấy thích tao?', Gun giả vờ cười khúc khích, 'Hoặc có thể mày chỉ lại nói láo nữa thôi'

'Nói láo? Tao đã bao giờ nói láo?', Off cãi lại, hắn đứng dậy khỏi ghế của mình và định tiến lại gần cậu nhóc nhưng Tay đã nắm lấy cổ tay hắn trước khi hắn kịp di chuyển. Tên bạn thân của hắn đã kìm hắn quay lại bàn, 'Hãy hỏi Oab nếu mày không tin điều đó. Nhưng tao cũng không trách mày được vì đã không tin, dù sao thì ai lại đi thích mày chứ?'

'Off', đến lượt Alice nắm lấy cánh tay hắn, cảnh báo hắn dừng lại, 'Thôi đi'

Gun không trả lời hắn ta. Thay vào đó, cậu chỉ quay đầu lại và nhìn lên bảng. Cả lớp thở phào nhẹ nhõm khi Off cũng lùi lại, ngồi xuống ghế và nhìn vào điện thoại.

'Cậu cần phải dừng lại', Alice thì thầm với hắn. Cánh cửa trượt mở khi giáo viên Hóa của họ bước vào với một chồng báo cáo cuối kỳ cho bài tập thực hành của họ.

'Tôi đã có điểm cho các em rồi đây', cô thông báo và cả lớp rên rỉ trong lo lắng. Cô thả mạnh nó xuống bàn, mặt lạnh lùng nhìn học sinh của mình, 'Nhìn chung, mọi người đều qua môn', cô nói và mọi người vỗ tay hò reo, 'Nhưng chỉ một số ít đạt điểm cao và còn ít hơn nữa số người đạt điểm tối đa', cô ấy tuyên bố, rõ ràng là không hài lòng với điểm số của học sinh mình.

'Tôi cá là tụi mình đã làm tốt', Arm mỉm cười với Alice, nắm tay cô ấy.

'Tất nhiên là mày đã làm tốt rồi', Tay đảo mắt, hồi hộp xem kết quả của mình, 'Mày có Alice chung nhóm mà'

Off không quan tâm nhiều đến điểm số của mình. Hắn biết cả hai đã là trùm. Họ hợp nhau khi làm việc cùng nhau.

'Tôi muốn đặc biệt khen ngợi Off và Gun', cô ấy gọi to, và chỉ riêng hai cái tên đặt cạnh nhau cũng đủ để cả lớp lại nhìn chằm chằm vào họ, 'Họ là những người duy nhất được điểm tối đa'

'Chứ còn gì nữa', Tay thì thầm trong hơi thở, cảm thấy hơi ghen tị với người bạn của mình, người dường như đã đạt được điểm tối đa một cách dễ dàng.

'Thật tiếc khi cả hai em không thể hòa hợp với nhau', cô ấy nói thêm khi giao lại kết quả cho họ, 'Tôi đã sao chép lại báo cáo của họ đưa cho các bạn còn lại trong lớp để làm bài mẫu ôn tập cho kỳ thi cuối kỳ của các em. Nhiều ghi chú của họ rất chi tiết và đầy đủ thông tin, nó có thể giúp ích cho các em trong quá trình học tập', cô giải thích và mọi người đều nhìn xuống bản sao báo cáo của Gun and Off.

Gun nhìn xuống bản báo cáo được đưa cho mình. Nó được khoanh tròn 100% ở phía trên bên phải cùng với cả tên của Off và của cậu được ký ở phía dưới. Cậu nhớ Off đã tập trung làm bài tập Hóa của họ trong khi lẽ ra hắn phải ôn tập cho bài kiểm tra tiếng Anh tại cửa hàng của bà Pho.

Dù sao thì ai lại đi thích mày chứ?

Gun mở hộp bút, lấy chiếc bút chì màu đen và gạch bỏ tên Off bên cạnh tên mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro