Chương 32: Yêu (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một tuần nghỉ học ở nhà, Gun dần chán ngủ nướng. Khi Off Jumpol thức giấc cũng là lúc Gun tỉnh dậy. Cậu sẽ nằm nghiêng quan sát anh rời giường, vặn người rồi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt. Sau đó, Off Jumpol sẽ đến tủ quần áo, nhanh chóng chọn một bộ để thay, thường là áo phông và quần dài.
Chải qua mái tóc, dán miếng ngăn mùi tin tức tố và công việc cuối cùng là uống thuốc. Viên thuốc màu đỏ nằm trong hộp thủy tinh là thuốc ức chế mà Alpha phải uống mỗi ngày.
“Đó là thuốc ức chế à?”
“Ừ.”
“Phải uống mỗi ngày như thế có thấy phiền không?”
Off Jumpol quay lại ngồi bên giường, tay mò vào trong chăn vỗ về bụng Gun.
“Ban đầu thì phiền, sau rồi cũng quen thôi. Alpha nào cũng thế mà.”
Sờ mãi không thấy động tĩnh gì bên trong truyền ra, Off Jumpol thất vọng đoán chừng bé con đã ngủ say rồi.
“Thôi anh đi học đây, chiều về. Em có muốn ăn gì không?”
“Mực nướng.”
“Ok.”
Off Jumpol nâng cằm cậu, ịn một nụ hôn lên bờ môi mềm mại ấy rồi rời khỏi phòng. Đợi khi cánh cửa hoàn toàn khép lại, Gun trùm chăn lên che khuôn mặt đỏ hồng.
Chết tiệt! Ngọt ngào đến vậy luôn!
“Bố mẹ, con đi học đây ạ.”
“Ừ, Gun dậy chưa con?”
“Dạ mẹ, em ấy vừa mới dậy ạ.”
“Off Jumpol, con phải dậy sớm thì phải nhẹ nhàng chút chứ. Gun bị đánh thức dễ gắt lắm, tâm trạng như vậy không tốt cho em bé trong bụng đâu.”
“Con nhớ rồi ạ. Lần sao con sẽ chú ý thưa mẹ.”
Gun nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện ở dưới nhà. Cậu ngồi dậy, mặc áo khoác, đợi khi tiếng xe Porsche rời khỏi cổng mới đi xuống nhà.
Cô Sureerat đang ngồi đọc tài liệu trên sofa, Gun bước đến ôm lấy cánh tay mẹ, nũng nịu gọi.
“Mẹ, mẹ đừng làm khó Off Jumpol nữa.”
“Mẹ có làm khó gì đâu?”
Từ lúc chuyển sang đây sống, Gun biết Off Jumpol vẫn phải ‘luồn cúi’ trước bố mẹ mình. Anh vốn là đứa trẻ ngoan nhưng vì lý do nào đó mà trong mắt người lớn, Off Jumpol lại trở thành đối tượng ‘cần chú ý’. Có lẽ vì hồi bé anh quá quậy chăng?
Cô Sureerat nhìn con trai phụng phịu thì mềm lòng.
“Gun, sau này hai đứa sẽ chuyển ra sống riêng, giờ cho mẹ bắt nạt con rể chút, để Off Jumpol biết cách chăm sóc cho con. Đây là mẹ còn chưa tính sổ cái tội làm con mẹ to bụng nghỉ học đấy!”
“Mẹ, thật ra là do con thôi ...”
“Đấy, mới sống với nhau ít lâu mà đã bênh chồng chằm chặp rồi! Không biết sau này còn để ý đến bà mẹ này không nữa!”
Buổi chiều, Off Jumpol tay xách nách mang bước vào nhà. Gun đang nằm trên ghế lười cạnh cửa sổ, thấy anh về thì chìa tay ra.
“Mực nướng của em.”
Lấy gói giấy đưa cho Gun, Off Jumpol tiện tay bẹo má cậu một cái.
“Chút ăn cơm xong xem mấy miếng đất này nhé. Có một miếng khá đẹp nằm ngay sát khu biệt thự nhà mình.”
Gun vừa nhai mực vừa hỏi.
“Chuẩn bị xong tài chính rồi à?”
“Ừ. Nhưng xây nhà thì vẫn cần thêm chút nữa.”
Cơm nước xong xuôi, Off Jumpol và Gun xin phép về phòng luôn để bàn bạc về việc mua đất xây nhà. Tất cả thông tin được xếp gọn gàng trong tập tài liệu. Mọi thứ rất bình thường cho đến khi Gun chú ý để ô vuông ghi chú giá tiền. Dù là thiếu gia lớn lên trong nhung lụa nhưng đây là lần đầu cậu nhìn thấy nhiều số 0 như thế.
Gun nuốt nước bọt rồi chăm chú nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Off Jumpol.
“Này, có thật là chúng ta có đủ tiền để mua đất không?”
Số tiền kiếm được từ công việc của Gun không ít nhưng cũng chẳng nhiều. Hơn nữa cậu còn hay vung tay mua mấy món đồ xa xỉ. Còn tình hình tài chính của Off Jumpol thế nào thì Gun không nắm rõ.
Off Jumpol mở điện thoại, đưa cho Gun xem bảng kiểm kê tài sản cá nhân của anh.
“Anh định sẽ mang số vốn này vào dự án nhưng mua đất trước cũng không sao, vẫn dư. Từ nay về sau cùng nhau cố gắng nhé, Gun.”
Cuối cùng cả hai vẫn chưa quyết định được sẽ mua mảnh đất nào. Gun muốn có mảnh sân thật rộng để nuôi chó. Off Jumpol lại muốn giao thông thuận tiện. Có lẽ vài ngày nữa phải đến tận nơi xem.
“Thôi, đi ngủ đã, muộn rồi.”
Vừa nằm xuống giường, Off Jumpol đột nhiên bật dậy.
“Sao vậy?”
Trong ánh sáng vàng mờ của đèn ngủ, Gun thấy Off Jumpol lục lọi bàn học, lấy ra một lọ thuốc.
“Papii, anh làm gì vậy?”
Xoay mở nắp lọ thuốc, một cơn ớn lạnh kéo dọc sống lưng khiến Off Jumpol rùng mình. Bàn tay run lên bần bật, lọ thuốc rơi xuống thảm, từng viên văng tung tóe xung quanh.
Gun vội tung chăn chạy lại gần, tóm lấy vai Off Jumpol. Off Jumpol cố cúi xuống muốn nhặt thuốc lên nhưng cánh tay anh vô lực.
“Gun, lấy thuốc giùm anh ...”
“Nhưng đây là thuốc gì ...”
Gun nhặt lọ thuốc dưới chân, trên nhãn ghi hàng chữ nổi bật ‘thuốc ngăn chặn kỳ phát tình: dành riêng cho Alpha”. Ra là vậy, có vẻ công việc bề bộn khiến Off Jumpol quên mất kỳ phát tình của mình.
“Xin lỗi, đáng lẽ phải uống từ lúc ăn cơm xong nhưng anh quên mất.”
Nhưng thay vì đưa thuốc cho Off Jumpol, Gun chẳng nói chẳng rằng vừa tha vừa lôi anh quay lại giường. Sau đó tiếp tục trong im lặng mà lột bỏ quần áo của cả hai.
“Gun...”
“Có bạn đời rồi còn uống thuốc đó làm gì nữa. Không tốt cho sức khỏe đâu.”
Bàn tay nóng rực của Alpha nắm chặt lấy cánh tay mát lạnh của Omega. Gun nhìn xuống cái bụng đã căng ra của mình, tự nhiên thấy xấu hổ. Cậu với lên tắt hẳn đèn ngủ, căn phòng phút chốc trở nên tối om.
So với lần đầu tiên trên đảo, khi đó cả hai đều gần như mất ý thức, còn hiện tại ... Những nụ hôn triền miên trải dọc trên khuôn mặt Gun. Đôi môi khô nóng mang theo hương bạch đàn tham lam cắn mút từng mảnh da thịt có thể chạm vào.
Cả Off Jumpol và Gun đều chưa có nhiều trải nghiệm tình dục, nhưng dường như thứ này thuộc phần nhiều vào bản năng.
Hơi thở gấp gáp nặng nhọc vang lên bên tai, chẳng rõ của bản thân hay của đối phương nữa. Va chạm nóng bỏng, quấn quýt, rạo rực.
“Gun, nếu đau thì nói anh biết nhé.”
“Đừng nói nữa, mau làm đi ...”
Lần thứ hai tiến vào nơi ấm áp và chật hẹp đó, Off Jumpol như vỡ tan trong sung sướng. Dù có kiềm chế nhưng phần eo không nghe lời chủ nhân. Được thực sự làm tình cùng Omega trong kỳ phát tình là trải nghiệm cực khoái nhất mà một Alpha có thể có. Hơn thế, không chỉ thể xác mà cả tâm hồn giờ đây cũng được lấp đầy.
Off Jumpol ôm chặt Gun, lắng nghe tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng cậu. Anh tham lam liếm lên vành tai nóng hổi để cậu giật mình hét lên khe khẽ. Người dưới thân ngọt ngào và đơn giản như một trái dừa. Dù vỏ ngoài có thể quá cứng rắn khiến nhiều người e dè. Nhưng khi đã tiến vào bên trong, sự ngọt ngào và mát dịu đó là phần thưởng hoàn toàn xứng đáng.
Đôi mắt đã quen với bóng tối, Off Jumpol lúc này có thể ngắm nhìn khuôn mặt yêu kiều của Gun. Người này là bạn đời của anh, là papa của con anh. Off Jumpol không thể ngăn khóe môi cong lên thành nụ cười.
Bí mật chôn sâu nơi đáy lòng có lẽ chỉ trời cao mới thấu. Rằng suốt một thời niên thiếu Gun chính là người anh thầm thương. Bắt đầu từ tin tức tố mùi dừa thiêu đốt trái tim Alpha vừa bắt đầu phân hóa. Khi cơ thể còn chưa nhận được tác dụng từ thuốc ức chế, Off Jumpol đã trót rung động trước một Omega.
Nhưng phải làm sao khi Gun luôn ghét bỏ mình? Vậy chỉ cần là bạn thôi cũng được. Là bạn, là luôn bên cạnh cậu ấy, mọi lúc. Là bạn, là luôn bảo vệ cậu ấy, không để cậu ấy đau buồn. Là bạn, là những đêm học đến khuya sẽ vô thức nhìn sang cửa sổ tắt đèn phía đối diện, trong lòng tự hỏi: “Cậu ấy đang làm gì vậy nhỉ? Trong giấc mơ liệu có hình bóng mình không?”
Cứ tưởng cuộc đời sẽ yên bình trôi qua như thế ... Cho đến khi một sinh linh bé nhỏ nảy mầm sau đêm dông bão.
Giữa hơi thở gấp, Gun nghe Off Jumpol nói bên tai mình.
“Gun, anh yêu em.”
----------------------------------------------------------
Tr mé câu cuối soft vãiii🥺🥺🥺
Bấm 🌟 vs share đi ạ, yêu ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro