〔80〕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.| 𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 80 𝓗𝓸̂𝓷 𝓵𝓮̂̃ |.~

# Update - 30.09.2023 #

Trong lòng Lăng Nguyên Thiên Yết có tính toán, tất nhiên là gật đầu, thân mình dựa ra sau, thân hình thon dài kéo dài ra vừa biếng nhác vừa nguy hiểm, lúc này mới cười nói: "Thôi, tránh thoát được lần này, sau này từ từ chơi đùa, tránh cho buồn chán, còn về phía Mạc gia thì." - Lúc anh nói từ 'sau này', giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng sát ý trong đó ngày càng nồng đậm: "Tìm người giết chết hắn, thật sự không tốt, tôi nghĩ nếu Mạc Khương Nhật Bách biết em trai hắn giả ngốc, có lẽ sẽ rất vui mừng cho người giết chết em trai hắn đi." - Ngụ ý của anh là muốn Lăng gia nhận vụ này, bảo đảm nếu như Mạc Khương Thiên Bình có ý đồ gì với Lăng gia liền giết chết hắn.

Mặc dù nhà ngoại Ninh gia có quan hệ thông gia với Mạc gia, nhưng nếu Mạc gia muốn nhằm vào anh, Lăng Nguyên Thiên Yết sẽ không lưu tình đối với Mạc Khương Thiên Bình, dù sao thì lúc trước anh cũng đã chém giết không ít anh em nhà bác ruột chú ruột, tình anh em đối với anh mà nói còn không bằng một ngón tay của Giản Huỳnh Xử Nữ, nếu  như Mạc Khương Thiên Bình thật sự rắp tâm, anh giết hắn ta cũng không chút nương tay.

Nội tình bên trong Lăng Lan Bưu tất nhiên biết rất rõ, gật gật đầu, lại nói thêm vài câu nữa mới đi ra ngoài.

Lúc ông ta ra khỏi phòng, mới dám lau đi những giọt mồ hôi lạnh trên trán, những thủ hạ dưới trướng Lăng Nguyên Thiên Yết gần như đều để một kiểu tóc giống anh, chẳng qua vì có liên quan tới thời niên thiếu của Lăng Nguyên Thiên Yết, mỗi khi gặp nguy hiểm ngay trước mắt nhưng vẫn phải cố trấn định, chính là sợ mồ hôi lạnh lộ ra sẽ làm lộ tâm tình khẩn trương của mình, thời gian lâu, anh liền quen với kiểu tóc dài, mà những người tâm phúc của anh lấy Lăng Lan Bưu làm cánh tay đắc lực, cũng mang theo loại tính cách đó trong một thời gian dài, mặc dù Lăng Nguyên Thiên Yết ngày càng trưởng thành, tâm trí của anh ngày càng cứng rắn, chỉ cần anh không muốn thì sẽ không xuất hiện tình trạng đầu đầy mồ hôi lạnh như thời còn thiếu niên, nhưng kiểu tóc dài này vẫn được anh giữ tới bây giờ.

Phỏng chừng là để kỷ niệm sự khó khăn cũng như nguy hiểm trong quá trình giết chết anh em trước đây, cũng nhắc nhở bản thân không nên sơ suất, cho đến ngày hôm nay, cũng may Lăng Lan Bưu bị ảnh hưởng bởi Lăng Nguyên Thiên Yết, giữ lại thói quen giống anh, nếu không sự lo lắng của ông ta ngày hôm nay, e rằng sẽ bị Lăng Nguyên Thiên Yết nhìn thấy, cũng có thể là anh nhận ra nhưng chỉ nhìn trong mắt mà không nói ra thôi.

Lúc trước nhất thời mềm lòng nói chuyện thay cô gái họ Bạch kia, để rồi rơi vào kết cục tự ông ta lo lắng đề phòng như ngày hôm nay, ánh mắt của Lăng Lan Bưu vụt qua một tia sáng đỏ, đối với Bạch Ngọc Xà Phu, lại càng thêm hận ả mấy phần.

Đợi Lăng Lan Bưu rời đi, Lăng Nguyên Thiên Yết mới đứng dậy đi lên tầng, Lăng Khanh Hữu đã sớm chơi tới mệt đang được bảo mẫu dỗ đi ngủ, Giản Huỳnh Xử Nữ nằm trên giường cầm điều khiển, ánh mắt nhìn chăm chú vào ti vi. Trong phòng, rèm cửa sổ màu trắng ngà trong suốt đã được vén lên, ánh nắng chiếu vào trong phòng, làm trong phòng tràn ngập không khí êm dịu, cho dù thời tiết không mấy mát mẻ, nhưng trong phòng không bật điều hòa vẫn mát mẻ như thường, không biết có phải vì lí do có phụ nữ ở đây, cảm giác ấm áp hơn so với trước đây rất nhiều, ít đi một chút không khí lạnh lẽo và cảm giác không có người ở.

Lăng Nguyên Thiên Yết lặng yên không tiếng động đứng ở cửa một lúc lâu, chỉ nhìn dáng vẻ chăm chú của cô, gác cằm trên chiếc gối ôm, chốc lát lại cười tới mức mắt cong cong.

Một lúc sau Giản Huỳnh Xử Nữ cảm thấy không khí trong phòng có chút thay đổi mới quay đầu lại nhìn thấy anh đang đứng dựa ở cửa, vội vàng xốc chăn nhảy lên, ngay cả giày cũng không mang: "Làm việc xong rồi?"

Vốn không phải chuyện to tát gì, việc lớn chân chính anh sẽ không mang về nhà xử lí, những người Lăng gia nuôi dưỡng cũng không phải ăn hại, mặc dù anh bận rộn, nhưng cũng không bận tới mức bình thường chân không chạm đất, hơn nữa hôm nay anh còn đặc biệt dành thời gian đi xem kịch vui với Giản Huỳnh Xử Nữ, nếu như không phải lúc sau xuất hiện gốc rạ Mạc gia, Lăng Lan Bưu căn bản là sẽ không tới tìm anh.

"Không có chuyện gì, chương trình ti vi hay không?" - Thay cô vuốt vuốt tóc, nghĩ tới gần đây sức khỏe ba Giản tốt lên nhiều, các đường cong khuôn mặt vốn dĩ như điêu khắc của Lăng Nguyên Thiên Yết trở nên nhu hòa hơn một chút: "Anh đã gọi điện cho ba mẹ, đại khái là vào tháng sáu họ có thời gian, đến lúc đó vừa đúng lúc chúng ta tổ chức hôn lễ, em muốn tổ chức ở đâu?"

Mẹ của Lăng Nguyên Thiên Yết từ sau khi gả tới Lăng gia, liền xuất giá tòng phu, từ bỏ tất cả nhà mẹ đẻ, chuyên tâm cùng chồng lăn lộn trong hắc đạo, bình thường Lăng Nguyên Thiên Yết ngoài quản lí những sản nghiệp bí mật do anh sáng lập ra, đại đa số là quản lí sản nghiệp rửa tiền của Lăng gia, một vài chuyện bí mật, chỉ có những người theo anh từ nhỏ tới lớn mới biết, lòng trung thành của những người này đối với anh trong 20 năm qua, tất nhiên không cần nói tới nữa, không cần anh quá phí thời gian và tâm huyết.

Nhưng ba của Lăng Nguyên Thiên Yết chuyên quản lí Lăng gia bất kể là sản nghiệp trong tối hay sản nghiệp ngoài sáng, mấy trăm năm truyền thừa của Lăng gia, đến nay tất cả những gì trong tay Lăng Nguyên Thiên Yết hiện nay, cũng chỉ là một bộ phận nhỏ trong đó, cho dù thêm vào những thứ sau này anh bồi dưỡng ra,  cũng không thể so sánh với mấy trăm năm tích góp của Lăng gia, cho nên ba Lăng rất bận, bận tới mức năm ngoái khi con trai ông đăng kí kết hôn ông vẫn bận rộn ở nước ngoài, cũng không có xuất hiện.

Mà Lăng phu nhân luôn lấy chồng làm trọng cũng không xuất hiện, sau khi nghe thấy Lăng Nguyên Thiên Yết nói muốn tổ chức hôn lễ, lại nghe nói sắp phải gặp mặt ba mẹ chồng, nhất thời Giản Huỳnh Xử Nữ liền cảm thấy lo lắng.

"Nhanh như vậy? Bây giờ em vẫn đi học, chưa tốt nghiệp mà." - Bây giờ cô mới học năm hai đại học, cho dù chỉ cách năm ba có nửa học kỳ thôi, mặc dù với thân phận địa vị của Lăng gia, nếu như con trai muốn kết hôn sẽ tổ chức hôn lễ mời rất nhiều khách, nhưng cũng không tới mức mọi người đều biết, Giản Huỳnh Xử Nữ vẫn luôn cảm thấy bản thân cô vẫn chưa tốt nghiệp đã kết hôn là vô cùng kỳ quái, hơn nữa bây giờ ngay cả sự tồn tại của Lăng Khanh Hữu cô cũng sắp phải nói cho ba Giản biết, vừa nghĩ tới ba Giản biết cô đi Anh một năm thực ra không phải làm sinh viên trao đổi, mà là đi sinh con, Giản Huỳnh Xử Nữ liền lo lắng tới mức nói không nên lời.

"Sợ cái gì? Lẽ nào em nghĩ sau khi chúng ta làm lễ kết hôn, anh sẽ không cho em đi học tiếp sao? Hay là không muốn mọi người biết, anh là chồng của em?" - Lăng Nguyên Thiên Yết ngày càng tới gần, cũng ngày càng dựa gần Giản Huỳnh Xử Nữ, tiếng hít thở của hai người giống như quanh quẩn bên chóp mũi của cả hai, Giản Huỳnh Xử Nữ cẩn thận lùi bước, thẳng tới khi chân nhỏ chạm vào mép giường, cô mới ngửa người ra sau, cẩn thận quay đầu muốn mở miệng nói chuyện, ai ngờ vừa mới muốn cử động, người ở trước mặt hình như đã biết trước bước tiếp theo của cô, giơ hai tay ra nâng lên hai má của cô:

"Xử Xử, bây giờ em là vợ anh, chúng ta ngay cả con cũng có rồi, lẽ nào em vẫn không hiểu, cuộc đời này, chúng ta không có khả năng tách ra?" - Khi Lăng Nguyên Thiên Yết nói chuyện, khuôn mặt cách cô càng ngày càng gần, giọng nói khi phát ra như mang theo tiếng nỉ non, như mang theo một chút khàn khàn gợi cảm: "Em sợ gì, nói cho anh biết, có được không?"

Cô cái gì cũng sợ, cô của kiếp trước chết trên tay Lăng Nguyên Thiên Yết, lời nói như vậy làm sao cô có thể nói ra khỏi miệng? Mặc dù hai người ở cũng nhau lâu như vậy, quan hệ thân mật như vậy, ngay cả con của hai người cũng sinh rồi, theo lý mà nói bóng ma trước đây của cô gần như tiêu tan rồi, thậm chí lần trước ba Giản trêu ghẹo cô, cô thật sự cho rằng mình có cảm giác đối với Lăng Nguyên Thiên Yết, cô cho rằng sự yêu thích đó có thể trung hòa sự sợ hãi của cô đối với Lăng Nguyên Thiên Yết, nhưng gần đây sau khi Lăng Nguyên Thiên Yết làm ra những hành động muốn tổ chức hôn lễ, cả người cô liền có chút kháng cự theo bản năng.

Sinh ra Lăng Khanh Hữu thì thôi, nhưng vừa mới bắt đầu cô ở bên cạnh anh chỉ vì muốn bảo vệ mạng sống mà thôi, sao đến cuối cùng, cô lại có quan hệ phức tạp không rõ như thế này với ăng Nguyên Thiên Yết? Ngoài sự sợ hãi đối với Lăng Nguyên Thiên Yết, còn có sự lo ngại đối với Bạch Ngọc Xà Phu, những việc phát sinh ở kiếp trước trừ cái chết của cô, gần như tất cả mọi chuyện đều diễn ra như cũ, mặc dù kiếp này trùng sinh cô không trở thành bạn bè với Bạch Ngọc Xà Phu, cũng không có quan hệ tốt với ả như kiếp trước mà dẫn ả tới công ty Giản gia, thậm chí lần đầu tiên của Bạch Ngọc Xà Phu cũng không phải cho Giản Khuynh Sư Tử, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là Bạch Ngọc Xà Phu gặp gỡ những người đàn ông đó.

Nếu như không phải Giản Huỳnh Xử Nữ kịp trở về từ Anh, không cẩn thận đụng phải Bạch Ngọc Xà Phu ở Giản gia, nói không chừng ba Giản mẹ Giản vẫn giống như kiếp trước vô cùng yêu thích ả, thẳng tới khi bị Giản Khuynh Sư Tử làm cho tức chết mới phát hiện ra chân tướng.

Giản Huỳnh Xử Nữ rất sợ, Bạch Ngọc Xà Phu giống như kiếp trước xem trọng Lăng Nguyên Thiên Yết, mặc dù Lăng Nguyên Thiên Yết đến bây giờ vẫn không thích ả, nhưng vừa mới bắt đầu sau khi ả nhìn thấy anh đã thích anh ngay rồi, Giản Huỳnh Xử Nữ sợ kết quả của cô xoay chuyển một vòng nhưng lại trở về điểm khởi đầu, nó cứ giống như bóng ma bao phủ tâm trí của cô, làm cô vô cùng bất an đối với tương lai.

"Nói cho anh biết." - Môi của Lăng Nguyên Thiên Yết nhẹ nhàng dao động trên khuôn mặt trắng nõn của cô, không biết có phải do có chút lo lắng hay không, khuôn mặt của cô có chút lạnh, trên mặt cô cũng không thoa kem mỹ phẩm nào, chỉ có một chút thoang thoảng mùi thơm của kem dưỡng, mùi hương này là mùi hoa quả do chính tay anh chọn, là loại anh thích nhất, nhưng lúc này ngửi thấy lại làm cho ánh mắt của anh ngày càng u ám.

"Em có chút sợ, em thấy Bạch Ngọc Xà Phu rất thích anh." - Tư thế gần sát nhau của hai người đem tới cảm giác áp bức cho Giản Huỳnh Xử Nữ, lại thêm Lăng Nguyên Thiên Yết dụ dỗ một cách nhẹ nhàng nhỏ nhẹ, làm cô bất giác nói ra những suy nghĩ trong lòng, đợi đến khi hồi thần, cho dù Lăng Nguyên Thiên Yết dỗ cô cũng không nói nữa.

Mặc dù không biết tại sao chuyện này lại có liên quan tới Bạch Ngọc Xà Phu, nhưng tìm thấy mục tiêu là tốt rồi, Lăng Nguyên Thiên Yết cũng không nói chuyện Bạch Ngọc Xà Phu được Mạc gia nhị công tử cứu đi rồi, chỉ nhìn cô không nói, đôi môi bịt chặt hô hấp cũng như những lo lắng của cô, mười ngón tay đan xen với mười ngón tay của cô, thuận thế đè ép thân thể cô xuống.

Giản Huỳnh Xử Nữ biết tính cách của Lăng Nguyên Thiên Yết, nếu anh đã đề cập tới chuyện tổ chức hôn lễ, e rằng sẽ không để cho cô cự tuyệt nữa, lại thêm ba Giản mẹ Giản ở một bên vui vẻ và thúc giục, làm cho trong lòng cô không khỏi dâng lên sự lo lắng và buồn bực, liên lụy tới vài ngày tới lớp biểu tình khuôn mặt đều khó coi.

Lần trước sau khi Lục Phương Huyên bị Lăng Nguyên Thiên Yết đạp cho một cái vẫn luôn ở nhà dưỡng thương, nhưng dưỡng thương được một tháng, hôm nay đột nhiên lại tới trường học. Cô ta không đi cùng Hạ Huyền Bạch Dương, phỏng chừng lần trước Giản Huỳnh Xử Nữ nói lời bên tai Hạ Huyền Bạch Dương, ít nhiều cũng làm cô gái đơn giản kia sinh ra chút để ý, nhưng Lục Phương Huyên vì Giản Huỳnh Xử Nữ bị đá một cước thì không nói, quan trọng là cô ta còn bị mất mặt!

—————↝⌁ʚϖɞ⌁↜—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Yết ca cứ bình tĩnh từ từ nhé! Dịu dàng với chị em một tí! Chị em có tổn thương tâm lý từ kiếp trước nên bây giờ có bài xích với anh nhưng mà chị em có tình cảm với anh thiệt nha! Nên là anh hãy cho chị em thêm thời gian nhé! Còn bà Huyên kia, hừ cho chừa nha má, bị vậy cũng vừa lắm! Bà tự tạo thôi chứ chả ai tạo cả! Nhé!!! 🙂🙂🙂🙂

~.~.~ 𝕳𝖊̂́𝖙 𝖈𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 80 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro