Chương 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tinh Tế Ngốc Manh Tiểu Phu Lang
_Cửu Vĩ Yêu Hồ_
<Ctd>

Chương 70: Đồng đội ràng buộc.

Mộc Ngôn lờ mờ cảm thấy A Thần nói rất có lý, cứ như vậy bị Mộc Thần thuyết phục, quên mất chuyện ban đầu định bànvới Mộc Thần luôn.

Ngũ Hào nhìn toàn bộ quá trình, cảm thấy kí chủ nhỏ nhà mình thật sự không có sức chống cự với Mộc Thần.

Sao có thể dễ dàng bị thuyết phục như vậy chứ!

" Ngôn Ngôn, nhiệm vụ của chúng ta thì sao bây giờ?" Ngũ Hào buồn đến mức lông sắp rụng hết rồi, cứ tiếp tục như vậy thì sao lên được cấp 3 chứ.

Nghe vậy, Mộc Ngôn cảm thấy rất ngại, rất có lỗi với Ngũ Hào, cùng với đó là suy nghĩa kia của cậu lại càng kiên định hơn.

Mộc Ngôn mở ra giao diện hệ thống, Ngũ Hào thấy vậy, không hiểu sao nó cảm thấy vô cùng bất an. Mà cái cảm giác này càng mãnh liệt khi ngón tay Mộc Ngôn di chuyển.

" Ngôn Ngôn, cậu định làm gì vậy?" Ngũ Hào run rẩy hỏi.

Lần đầy tiên Mộc Ngôn không trả lời câu hỏi của Ngũ Hào, cậu không chút do dự nhấn vào nút " Trói định đồng đội".

" Đừng mà!" Tiếng kêu thê lương của Ngũ Hào vang lên, nhưng đã quá muộn.

" Mời nhập tên đồng đội muốn trói định" Âm thanh lạnh băng của hệ thống vang lên.

"Mộc Thần." Mộc Ngôn nói.

"Ngôn Ngôn, cậu điên rồi à? Sao lại mở trói định đồng bọn?" Ngũ Hào nỗ lực ngăn cản, nhưng bất kể nó nói gì Mộc Ngôn vẫn không dao động, vẫn theo sự hướng dẫn của hệ thống từng bước hoàn thành việc trói định đồng đội.

"Ngũ Hào, A Thần là bạn đời của ta, bọn ta sẽ sống cùng nhau suốt đời, ta không thể giấu anh ấy mãi được, điều quan trọng nhất giữa vợ chồng không phải là sự chân thành sao?" Mộc Ngôn bình tĩnh nói, nhưng lòng cậu lại không yên.

Từ khi kết hôn với Mộc Thần, Mộc Ngôn luôn bị giày vò bởi bí mật về hệ thống. Cậu đến từ một thế giới truyền thống, nơi đó, hán tử là tất cả với ca nhi, ca nhi sẽ không giấu giếm bất cứ điều gì với người đàn ông của mình. Ngược lại, hán tử cũng sẽ không phản bội ca nhi, một khi kết hôn là sẽ ở bên nhau suốt đời.

Vì vậy trong lòng Mộc Ngôn, việc chia sẻ bí mật về hệ thống với Mộc Thần là điều tất nhiên. Trước đây, vì tôn trọng ý kiến của Ngũ Hào cậu mới giấu đến bây giờ. Nhưng A Thần đối xử với cậu quá tốt, mỗi lần nhận được sự chăm sóc của A Thần, cậu cảm thấy ngọt ngào nhưng cũng hổ thẹn vì không thể thật lòng với hắn.

Hôm nay, khi cậu trói định Mộc Thần làm đồng bạn, cảm giác giày vò ấy mới biến mất, lòng cũng nhẹ nhõm hẳn.

Ngũ Hào lần đầu thấy Mộc Ngôn như vậy, không biết nên nói gì.

"Thôi, trói cũng đã trói rồi. Sau này nhiều việc sẽ tiện hơn, khi vào rừng có thể lấy đồ bếp từ hư không cũng không sợ bị nghi ngờ nữa..." Ngũ Hào tự thuyết phục bản thân.

Trong khi đó, Mộc Thần ngoài sân cũng không kém phần kinh ngạc. Hắn nghe một giọng nói vang lên: "Bạn đã được trói định làm đồng đội của ký chủ Mộc Ngôn, có được một phần quyền hạn hệ thống."

Giọng nói này khiến Mộc Thần cảnh giác, mắt nhìn quanh, cuối cùng nhận ra giọng nói phát ra từ trong đầu mình. Mộc Ngôn từ phòng bước ra, kể mọi bí mật về hệ thống và thân thế của cậu cho Mộc Thần nghe. Ngũ Hào không hài lòng, liên tục nhìn Mộc Thần.

"Hừ, Ngôn Ngôn, cậu cần gì phải kể chi tiết như vậy? Các ký chủ trước đây của tôi không ai trói định đồng đội cả. Cậu thật là..." Ngũ Hào chưa nói xong, nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của Mộc Thần làm câm nín.

Ngũ Hào lúc này mới nhớ tới, đối phương đã được Mộc Ngôn trói định làm đồng bạn của cậu, tức là có thể nhìn thấy nó.

Ngũ Hào: Z(°△. 丨 丨 |)|

Nima, nó như thế nào lại đem chuyện quan trọng như vậy quên mất tiêu, trước kia Mộc Thần không nhìn thấy nó đã có thể bắt chuẩn vị trí của nó, bây giờ hắn có thể thấy nó rồi, về sau nó còn có ngày lành không vậy? Ngôn Ngôn, đáng ra cậu không nên trói định đồng đội huhuhu!!!

Ngũ Hào hiện tại càng thêm hối hận lúc ấy không kịp ngăn cản hành vi của Mộc Ngôn, chuyện này chính là nó tự đào hố chôn mình rồi.

Mộc Thần lạnh lùng nhìn cái cục lông bay trên không trung kia, trước đó hắn đã cảm thấy giữa khoảng không có vật gì đó, không ngờ đúng là có thật. Dựa theo lời Mộc Ngôn thì thứ này là tinh linh của hệ thống, từ khi Mộc Mộc vừa đến thế giới này nó đã đi theo em ấy, so với hắn còn sớm hơn!

Nghĩ đến đây, Mộc Thần hơi ganh ghét trong lòng, tầm mắt nhìn về Ngũ Hào cũng sắc lẹm hơn hẳn. Nếu ánh mắt có thể giết người, chắc Ngũ Hào đã bị phân thành trăm mảnh rồi. Nó sợ hãi lập tức bay vào lòng Mộc Ngôn kiếm tìm niềm an ủi, lại không ngờ rằng hành động này của nó về sau càng khiến Mộc Thần ghim nó hơn.

"A Thần, anh...anh có trách em không?" Mộc Ngôn lo sợ bất an trộm ngó Mộc Thần, không dám trực tiếp nhìn thẳng hắn, dù sao cậu đã giấu hắn lâu như vậy.

Mộc Thần thu hồi ánh mắt trên người Ngũ Hào, nhìn Mộc Ngôn với ánh mắt ôn nhu, ôm cậu vào lòng và nhẹ nhàng nói: " Anh không trách em, ngược lại, anh rất vui vì em đã chia sẻ việc này với anh."

"A Thần, anh là tốt nhất." Mộc Ngôn ôm eo Mộc Thần, đầu nhỏ dựa vào ngực hắn, mặt rạng ngời hạnh phúc.

"Mộc Mộc, gặp em mới là may mắn của anh." Mộc Thần tự đáy lòng nói.

Mộc Thần ôm Mộc Ngôn ngồi trên ghế đu, cùng mở giao diện hệ thống. Mộc Ngôn giải thích các chức năng hệ thống, hai người hoàn toàn không để ý đến ai khác.

Ngũ Hào nhìn hai người ôm nhau, cảm thấy tủi thân, bay vào phòng ngủ tránh mặt bọn họ

"A Thần, cái này là nhiệm vụ để thăng cấp hệ thống." Mộc Ngôn chỉ vào tiến độ nhiệm vụ.

"Nhiệm vụ tăng cấp?"

"Ừm, là làm bánh bao. Trên này yêu cầu làm một nghìn cái, nhưng không có bột mì nên phải dùng bột dinh dưỡng, thế nên có thể phải làm mấy nghìn cái mới được." Mộc Ngôn giải thích.

" Vậy nên em muốn tiếp tục bán bánh bao để hoàn thành nhiệm vụ?" Mộc Thần đột nhiên hiểu ra nhiều điều.

" Vâng ạ" Mộc Ngôn gật đầu.

"Vậy bánh bao phải do em làm mới tính à?" Mộc Thần nhớ đến việc Mộc Ngôn cố dậy sớm để làm bánh bao.

"Trước đây thì phải, nhưng giờ anh làm cũng được tính, nhưng có thể phải làm nhiều hơn mới được ghi nhận." Mộc Ngôn nói, tuy không rõ ràng, nhưng Mộc Thần hiểu.

Như vậy cũng được, sau này để hắn làm nhiệm vụ thăng cấp, Mộc Mộc sẽ không mệt mỏi.

"Mộc Mộc, tại sao đột nhiên em muốn chia sẻ bí mật này?" Mộc Thần tò mò.

"Bởi vì chúng ta đã kết hôn rồi, phải thẳng thắn với nhau. Trước đây Ngũ Hào nói trói định đồng đội rất nguy hiểm, không cho em trói định. Nhưng A Thần đối với em quá tốt, em thích A Thần." Mộc Ngôn rúc vào lòng Mộc Thần.

Dù lời nói không hoa mỹ, nhưng sự đơn giản lại càng làm Mộc Thần rung động.

Ngũ Hào tuy không đáng tin cậy, nhưng có lúc nó cũng nói đúng.

"Mộc Mộc, sau này không được nhắc tới hệ thống với ai, càng không được trói định đồng đội. Ngũ Hào nói đúng, trói định rất nguy hiểm." Mộc Thần dặn dò.

Một phần vì lòng người khó đoán, một phần vì hắn muốn bản thân là ngoại lệ của Mộc Ngôn.

"Trừ A Thần, em không nói với ai, ngay cả dì Lâm và chú Dương cũng không. Trói định đồng đội chỉ có một người, mà A Thần là bạn đời của em." Mộc Ngôn ngượng ngùng nói.

Mộc Thần nghe mà hiểu ngay. Hắn may mắn vì có được bảo bối này.

"Mộc Mộc, em là cục cưng của anh." Mộc Thần ôm chặt Mộc Ngôn, nâng khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì thẹn, đặt một nụ hôn lên môi cậu, hai người dây dưa trao đổi nước bọt với nhau, cảm nhận sự tồn tại của đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro