2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nanon .

Thằng Ohm mới được chuyển đến lớp tôi từ học kỳ trước thôi.  

Thật ra, Ohm là một thằng khá hòa đồng và cũng có chút điên điên nên chẳng bao lâu khi chuyển đến lớp tôi , Ohm đã nhanh chóng được kết nạp vào Hội Điên của lớp. Giới thiệu luôn là Hội Điên bao gồm tôi, Ohm, Neo , Film , Love và Chimon .

Trong hội này thì Love thân với thằng Ohm nhất. Vậy mà, người bị ghép đôi với cái thằng chết tiệt đó không phải là nhỏ mà là tôi.

Đau cái đầu! Ông trời thiệt quá bất công

Nói đến chuyện đau lòng này, chắc phải kể từ chuyện thằng Ohm ôm tôi ở giữa lớp. Ừ, thì là ôm, ừ, là giữa lớp. Nhưng hai thằng con trai ôm nhau có chết ai đâu mà tụi nó phải làm ầm lên thế cơ chứ? Đâu phải đương không tự nhiên Ohm với tôi ôm nhau. Thằng đó nó nhịn đói nguyên ngày. Lúc tiết năm là cả trường chào cờ thì tôi với trách nhiệm trực nhật được phân công ở lại lớp còn thằng Ohm do mệt quá mà cũng sin cô giáo cho ở lại . Cái thằng chết tiệt ! Đói mà còn hăng, chạy lung ta lung tung, nhí nha nhí nhảnh để rồi tuột huyết áp. Tôi thấy Ohm sắp té nên mới nhào ra đỡ lấy nó thôi . Vừa mới đỡ được cái bao bố ấy dậy thì cả lớp ùa vào. Vậy đó, hiểu nhầm tai hại mà chẳng ai chịu nghĩ đó là hiểu nhầm. Đặc bịêt là cái Hội Điên kia!

Chuyện thứ nhất, đến chuyện thứ hai. Đó là vào một đêm đẹp trời. Có trăng, có sao rất chi là lãng mạng. Ohm gọi điện cho tôi, cỡ mười một mười hai giờ đêm gì ấy, phán cho một câu “ Tao nhớ mày quá “. Ờ, vậy thì thôi tôi không nói. Khốn khổ cho cuộc đời tôi là người nhấc máy không phải là tôi mà lại là thằng Chimon. Hôm đó không hiểu trời xui đất khiến thế nào mà tôi cho Chimon mượn di động, nó cũng quên trả. Mà cái câu thằng Ohm nó bảo nó nhớ tôi, thật ra có phải vấn đề gì to tát đâu? Nhà tôi mở 1 quán ăn nhỏ , mỗi lần đến thăm Ohm là tôi lại mang đồ ăn đến cho nó . Một là vì thằng này ở một mình, hai là vì Ohm cũng khoái đồ ăn nhà tui lắm . Thằng dẻo miệng ấy suốt ngày khen mới chuyển đến khu này ăn đồ ăn chưa quen chỉ có đồ ăn nhà tôi là hợp khẩu vị nó . Vậy mỗi lần Ohm ca bài ca tao nhớ mày là tôi tự biết mình nên làm gì rồi . Làm shipper không công cho nó chứ còn làm gì nữa . . . Haizz..  Nhưng mà có ai chịu hiểu nỗi khổ ấy của tôi đâu chớ? Có trách là trách miệng thằng Chimon sinh ra đã là một cái mõ làng!

Lần thứ hai rồi, đến lần thứ ba. Chuyện này là tại thằng Ohm chắc chắn luôn . Tại cái đầu óc của nó suy nghĩ đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn được. Vì chuyện này mà tôi trù nguyền nó đến hết đời. Chả là vầy, xét về mặt toàn diện để đánh giá hotboy của khối thì thằng Ohm có đủ điều kiện. Mặt nhìn cũng được, body lại càng chuẩn . Tuy Học thì đầu voi đuôi chuột, nhưng tổng cả năm lại vẫn hơn được khối thằng. Gia cảnh thì không biết, nhưng ở riêng và được chu cấp mỗi tháng, vậy cũng tốt rồi. Chính vì những yếu tố đó mà gái theo Ohm không bao giờ thiếu. Có lần, có một em ở đâu đến ngay lớp tỏ tình với Ohm. Ohm từ chối đã đành, con nhỏ kia bị từ chối rồi thì thôi đi, còn ráng hỏi thêm một câu nữa là rằng :

“ Vậy là anh có người mình thích rồi ạ ? Anh có thể cho em biết được không ? Để em thua tân phục khẩu phục 1 chút . Anh thích gì ạ? ”.

Rõ ràng là hỏi thích ai chứ không phải hỏi sở thích của nó vậy mặt Thằng ấy lại trả lời rằng :

“ Anh thích Nanon á “  - vừa nói còn chỉ tay sang tôi

Chết luôn đi ! Thằng chó ! Lời nói cũng tiết kiệm là sao? Thằng Ohm mà nói rạch ròi ra là “ Anh thích đồ ăn nhà Nanon ” hay “ Anh thích trêu chọc Nanon ” có đỡ hơn không? “ Anh thích Nanon” “ Anh thích Nanon “ … Ôi trời ơi, chuyện này làm tôi giải thích gãy cả lưỡi mà chẳng một đứa nào thèm nghe hết.

Ohm thích Nanon => Ohm với Nanon là một cặp.

Sự hiểu của lớp tôi cũng như Hội Điên là như vậy đó. Vớ vẩn đến mức không thể nào vớ vẩn hơn được. Nhưng lắm đứa tin vào cái chuyện vớ vẩn ấy. Đời có nhiều chuyện không thể nào hiểu nổi.

Người xưa có câu “ Quá tam ba bận”. Đã ba lần gây hiểu nhầm rồi thôi đi. Chơi thêm lần thứ bốn mới ghê. Lần này, mới là tai họa của đại họa. Tất cả vấn đề ở đây chính là vì: .

Như đã nói , hoặc chưa kịp nói 😅 Ohm là dân Núi , từ bé đến lớn có mấy lần đụng đến nước đâu. Vậy quẳng nó xuống nước một cái là tự nổi không cần phao phiếc gì hết. Đời nó bất công vậy đấy! Vì thế mà cách đây ba ngày, lúc tôi, thằng Ohm cùng với đám Hội Điên đi chơi đảo. Nó cứu tôi khi tôi sắp có nguy cơ không nổi được và chân tay nặng như đeo chì trong nước mà phải bất tỉnh nhân sự. Lúc nhận thức được chuyện gì đã xảy ra thì tôi thấy mình đang nằm trong nhà nghỉ của đảo, bên cạnh là Ohm . Và vấn đề của vấn đề ở đây là cả tôi với nó đều chỉ mặc áo choàng tắm và quần áo bẩn ướt vẫn bị vứt la liệt trên sàn .

Càng Ác nữa là, đúng lúc đó Hội Điên đi câu cá về. Bọn nó xô cửa vào phòng gọi 2 đứa tụi tôi . Mà Thằng Ohm mày lại quên khoá cửa phòng rồi . Đúng là : . . . 

.

.

.

Gào trời, trời không thấu.

Gọi đất, đất không thương

__còn tiếp__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro