.Giận2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiết Toán.

Thầy Aof dạy Toán nổi tiếng khắp cả trường vì sở thích tao nhã: ra những bài tập khó để thử sức học sinh chơi, mà bài thầy đã ra thì hiếm có đứa nào giải nổi. Bởi vậy, lớp phó Ohm Pawat nhà ta cũng nổi tiếng khắp trường, không phải vì cái danh hiệu hotboy mà con gái cả trường nhất loạt bầu chọn, mà vì hắn là một trong số ít những đứa có thể "tiêu hóa" được những bài tập khó nhằn của thầy Aof.

Hôm nay cũng thế, sau khi sửa hết đống bài tập giao về nhà làm, thầy Aof ghi lên bảng một đề toán hình không gian. Đề chỉ có vài dòng, cực kỳ ngắn gọn, cũng chỉ có một câu hỏi duy nhất. Thế nhưng khi thầy vừa bỏ cục phấn xuống bàn là gần như cả lớp cũng đồng thanh kêu trời luôn. Nhìn sơ thôi là biết giải không nổi rồi.

Thấy cả lớp nhuệ khí tiêu tan, thầy cũng chẳng nói gì mà chỉ cười cười nhìn về phía cuối lớp, nơi Ohm đang cắm cúi ghi lia lịa lên tờ giấy nháp. Cậu học sinh này luôn gây cho thầy hứng thú với những cách giải mới lạ. Mà nhìn tình hình này thì hôm nay chắc cũng là cậu ta giải bài toán này rồi.

Bởi vậy, không chỉ thầy Aof mà cả lớp cùng bị sốc khi vài phút sau, có đến hai cánh tay giơ lên. Một đương nhiên là của Ohm , còn cánh tay kia...

- Trời ơi, không thể tin được, bạch mã hoàng tử lớp trưởng văn chương tài hoa của tụi mình hả? - AJ JJ cặp anh em song sinh không hẹn mà cùng nhau đập bàn đứng bật dậy và ré lên một tràng bằng chất giọng oanh vàng nhão còn hơn bột của mình, làm mọi người dựng cả tóc gáy. Nanon cũng vì vậy mà bị dọa cho hết hồn, xém nữa rụt tay lại luôn

- Nanon , sáng nay mày đã ăn sáng bằng cái gì thế hả? - Chimon ngồi ngay sau Nanon túm lấy cổ áo cậu lắc lấy lắc để. Thật sự thì Chimon cũng là một đứa học môn Toán rất khá nhưng chưa bao giờ giải nổi bài của thầy ra cả .

- Thì... ăn bánh mì ở căn tin chứ gì! - Nanon vất vả gỡ tay thằng bạn thân của mình ra rồi liếc qua góc lớp bên kia, thấy Ohm đang điềm nhiên nhìn chăm chú mớ giấy nháp trước mặt. Đúng là vô tâm vô tình mà. Đã vậy hôm nay nó quyết không nương tay!

- Huhu biết thế sáng nay tao cũng ăn bánh mỳ . Sao sáng nay tao lại không ăn bánh mỳ mà đi ăn hủ tiếu nhỉ ??

- Lát phải xuống hỏi mấy cô bán căn tin đã cho thứ gì vào bánh mì mới được!!! - Cả lớp nhao nhao.

Thầy Aof đập tay vào bảng dẹp loạn. Chờ mọi tiếng ồn lắng xuống, thầy chậm rãi quay về bàn giáo viên, ngồi xuống và chống cằm nhìn cả lớp:

- Có hai người giải được bài, thế cả hai cùng lên bảng đi vậy.

Vậy là !

Gần bốn chục cặp mắt trong lớp cùng chăm chăm dán vào Ohm và Nanon đang rời khỏi chỗ ngồi, đi lên bảng. Ohm, như bình thường, cầm phấn lên là ghi xoèn xoẹt, thoáng cái nửa tấm bảng đã đầy những dòng chữ và cả đống ký hiệu. Cả lớp cũng quen với hình ảnh này rồi nên giờ lại dồn hết chú ý qua Nanon, người gần như đây là lần đầu tiên chịu giơ tay phát biểu trong giờ Toán. Hết sức đúng với phong cách "bạch mã hoàng tử" mà con gái trong trường phong tặng, Nanon nhẹ nhàng thong thả vẽ hình, kẻ ngang kẻ dọc cả mớ đường cao đường trung tuyến gì đó, nhìn cứ như đang vẽ tranh phong cảnh. Khỏi nói cũng biết hơn phân nửa số "thiếu nữ đang tuổi mộng mơ" trong lớp cứ gọi là tim hồng bay loạn xạ.

(Đủ để làm soái ca chưa 😍😍😍)

Cả hai gần như hoàn thành xong cùng lúc, khi hai tấm bảng đã dày đặc toàn số là số. Thầy Aof đẩy cặp kính trên mắt, đăm chiêu ngó qua một lượt rồi quay lại nhìn Nanon vẻ tán thưởng:

- Giỏi lắm, hoàn toàn chính xác. Thầy sẽ cho em 10 điểm cột kiểm tra miệng. Còn Ohm thì đã có điểm miệng rồi nên thầy sẽ cộng 1 điểm cho bài một tiết sắp tới.

Nanon mỉm cười cảm ơn thầy rồi trở về chỗ ngồi, không để ý ánh mắt ohm vừa nhìn mình rất lạ. Vừa ngồi xuống, mấy đứa ngồi xung quanh đã bu vào, đứa thì chúc mừng, đứa thì truy hỏi tới cùng sao hôm nay nó thông minh đột xuất, nhưng nó chẳng trả lời trả vốn gì. Chập, trước giờ nó có nói là nó ngu Toán đâu . Chỉ là . . .

Hết tiết, Nanon phụ thầy đem sổ sách xuống phòng giáo viên. Xuống đến chân cầu thang, tự nhiên thầy lên tiếng hỏi:

- Trước giờ em giấu tài hả?

- Dạ?

- Qua cách em giải bài tập lúc nãy, thầy thấy em rất giỏi Toán. - Thầy Aof đã có hơn hai chục năm làm giáo viên, những chuyện thế này khó qua mắt được thầy. Lẽ ra qua những bài kiểm tra, thầy phải nhận ra từ lâu rồi mới đúng. Mặc dù điểm của Nanon không bao giờ vượt qua số 7, nhưng câu hỏi khó chiếm 1 điểm mà bài kiểm tra nào thầy cũng cố tình ra để thử tài học sinh, cậu học trò này chưa từng bỏ lỡ.

- Đã giỏi đến vậy, tại sao phải giấu?

- Không đâu thầy, em chỉ gặp may thôi. Tại... em học thêm trúng ngay bài đó. - Nanon gãi đầu cười.

Thầy Aof cũng cười:

- Em học thêm ở đâu? Chỗ đó dạy cả đề thi học sinh giỏi cấp quốc gia sao?

Nanon nói không lại thầy, đành mím môi im lặng. Chẳng qua cậu không hứng thú với mấy môn toán lý hóa cho lắm, điểm càng cao mắc công ba mẹ càng hớn hở bắt thi vô kinh tế thì phiền trong khi nó chỉ muốn sau này thành nghệ sĩ hay là một nhà văn hoặc ít nhất cũng làm một lĩnh vực gì đó liên quan đến nghệ thuật , đã xác định rõ mục tiệu nên Nanon chỉ chủ trương giữ cho điểm vừa đủ để không rớt học sinh giỏi thôi. Với lại tên kia có mỗi môn Toán là niềm đam mê và tự hào lớn nhất, cậu không muốn khiến hắn khó chịu. Biết là có làm thế hắn cũng sẽ không để ý hay cảm ơn gì mình, nhưng tại cậu thích nhìn ánh mắt hắn lấp lánh thứ ánh sáng trong vắt trẻ con mỗi khi giải ra một đề toán khó, thích nhìn gương mặt hắn ngời lên niềm kiêu hãnh khi xung phong lên giải bài tập của thầy Aof trong sự ngưỡng mộ của bạn bè. Còn hôm nay... chỉ tại nó tức quá thôi.

**Thương bé Non về đây với chị **

P/s : tiết toán nhẹ nhàng vậy thôi chứ cùng chờ tiết văn nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro