.Giận5.end.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiến sự tiếp tục leo thang đến tận cuối tuần, nhưng thay vì chiến tranh nóng như bữa đầu, bây giờ chuyển qua chiến tranh lạnh. Nanon đã quay về là Nanon như thường lệ, không còn xung phong gây nên những cuộc đột phá trong các tiết toán lý hóa nữa, chỉ chăm chăm phát huy tài năng trong giờ văn như muôn đời nay vẫn thế. Còn Ohm thì lạnh lùng hơn bình thường, tốc độ giải bài tập của thầy Aof có nhanh hơn, nhưng giờ văn với giờ sử thì vẫn ngủ gà ngủ gật. Cả lớp bắt đầu có cảm giác cái bữa mà Nanon cầm phấn tung hoành giải toán trên bàn và Ohm thì hùng hồn bình luận , phân tính tình yêu trong một tác phẩm văn học chỉ là một giấc mơ mà thôi. Tuy nhiên lũ con gái hết sức sẵn lòng mơ lại giấc mơ ấy nếu có thể, bởi lẽ được chứng kiến một khía cạnh khác của hai anh chàng lớp trưởng, lớp phó vốn thường ngày đã siêu kool ngầu là một điều hết sức thú vị.

.

.

.
Trong lớp học

Thỉnh thoảng một chiếc máy bay giấy lại lượn lờ đáp xuống trước mặt Ohm. Nhìn kiểu xếp hắn biết ngay ai đã xếp . Cái tên ấu trĩ này, mấy tuổi rồi mà còn xếp máy bay giấy để gửi thư không biết nữa. Nhưng Ohm phải công nhận Nanon rất giỏi trò này, chưa bao giờ để máy bay đáp trật mục tiêu.

"Huề đi" - thường thì trên cánh máy bay sẽ ghi như thế. Và Ohm chỉ nhíu mày bỏ chiếc máy bay vô ngăn bàn.

Dãy bàn bên kia sẽ có đứa cười buồn quay ra cửa sổ.

Trường bọn họ vào thứ bảy sẽ có 15 phút sinh hoạt ở dưới sân sau giờ ra chơi, chỉ có đứa nào trực nhật mới được ở lại trên lớp. Tuần này không phải lượt của Nanon, nhưng cậu vẫn thấy nhức đầu từ đầu giờ nên mấy đứa trực nhật cho cậu ở lại, thì dù gì lớp trưởng lâu lâu cũng được "thần dân" ưu ái tí chút đó mà. Nanon dựa người vào tường và duỗi chân trên ghế, nhìn qua dãy bàn phía bên kia. Ohm - kẻ luôn tìm cách trốn tập trung dưới sân - đang nằm dài ra bàn mà ngủ.

Cậu đến ngồi xuống ngay bên cạnh và ngắm tên người thương của mình . Giờ cậu đã hiểu tại sao Ohm lại có nhiều con gái theo đến vậy. Chỉ là Nanon vẫn không hiểu sao mà Ohm lại chọn cậu chứ không phải là 1 ai đó khác ...

Tự nhiên cậu thấy hết giận.

Nhìn một hồi, Nanon phát hiện mắt mình đang chăm chăm vào đôi môi nhỏ và hơi khô của Ohm . Mặt cậu nóng lên khi cậu đưa tay sờ lên môi mình và nhớ lại cái lần tai-nạn-vô-ý kia. Thực ra thì lần ấy Nanon hơi sốc, nhưng cậu không ghét cái cảm giác đó chút nào. Nếu không muốn nói là thích.

Ngẫm nghĩ một hồi, Nanon ngập ngừng đưa mặt mình lại gần, định hôn cái người đang say ngủ kia . Nói chung thì lúc bình thường chắc cậu không dám "manh động" chuyện này đâu, nhưng giờ Ohm đang ngủ nên...

Nhưng Nanon chưa kịp làm gì thì Ohm đã đột ngột tỉnh dậy, mở to mắt chăm chú nhìn cậu . Nanon hóa đá, mặt đỏ bừng. Trời ơi thiệt là ngu ngốc ngớ ngẩn mà, cậu vừa định làm cái gì vậy chứ!

- Tính làm gì thì làm tiếp đi!- Ohm cười cười nói với cậu.

Cậu bừng tỉnh, đứng bật dậy:

- Tao ... tao về chỗ... Á ! Thằng Ohm Làm gì vậy ? Buông ra coi

- Không buông ! Nhớ muốn chết rồi . . .

- Buông ! Không muốn làm lành cơ mà

Nanon cố gỡ tay Ohm đang ôm mình nhưng chỉ tổ khiến hắn ôm chặt hơn. Nhìn gương mặt đỏ như gấc của cậu , hắn phì cười. Người gì dễ xấu hổ quá chừng, mà hắn lại thích cái điểm đó ở cậu mới chết. Tiếng chuông báo hết mười lăm phút sinh hoạt vang lên, hắn vội vàng tặng cậu một nụ hôn nhẹ lên môi rồi mỉm cười hối lỗi:

-Thôi mà . Tối nay đi coi phim hén? Tao sẽ không đi trễ nữa đâu.

- ...

- Sao? Không muốn hả ? Sao người ta hỏi không trả lời

- Buông ra đi, tụi nó lên tới bây giờ... - Nanon khổ sở, trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi.

Ohm nhéo nhéo gò má bầu bĩnh của ai đó, nheo mắt:

- Đồng ý đi rồi tao thả cho về. Không thôi tụi nó vô nhìn thấy, coi ai quê cho biết!

Nanon mím mím môi, gật nhẹ đầu. Ohm vừa thả tay, nó vội chạy về chỗ, chưa kịp ngồi xuống cả lớp đã rần rần kéo vô. Hú hồn, chậm tí nữa thì có nước nhảy lầu luôn quá. Xấu hổ chết mất

Chimon nhìn thái độ kỳ quặc và bầu không khí mờ ám trong lớp, lẩm bẩm một mình: "Hòa bình thế giới đã được lập lại".

Hai thằng bạn đi bên cạnh không hiểu chuyện gì đã sảy ra bèn nghiêng người hỏi

- Chimon mày lại lẩm bẩm cái gì đấy?

- Ờ thì cảm thán về tình yêu đó mà, mấy đứa Fa như anh em hai thằng chúng mày không hiểu được đâu ! hehe ! Hehehe ! Hehehehe

AJ JJ 😤😤😤 * thề là không muốn bạo lực đâu nhưng thật sự muốn chém chết thằng Mon quá . Bộ có người yêu là giỏi lắm hả ???*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro