Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


KIẾP NÀY PHẢI CÓ ĐƯỢC EM

Ohm mơ hồ mở mắt ra, chỉ nhìn thấy bốn góc trần nhà.

Hắn vừa đưa tay ra đã chạm vào lớp vải của tấm ga trải giường xa lạ, cơn buồn ngủ của hắn lập tức tan biến, hắn nhớ lại đêm qua.

Hắn và Nanon đã có một đêm hoan lạc với nhau.

Ohm cứng ngắc quay đầu nhìn sang một bên. Quả nhiên có người nằm bên cạnh, Nanon cau mày, bị động tác của Ohm đánh thức, từ từ mở mắt ra, sau khi nhìn thấy hắn, cậu cũng sửng sốt, sau đó là sự hoảng loạn.

Nanon vội vàng trèo xuống giường, tìm quần áo của mình rồi mặc vào "Đừng nói cho ai biết, coi như không có chuyện gì xảy ra." Sau đó cậu đóng sầm cửa đi ra ngoài.

Ohm nhìn Nanon mặc quần áo, nghe cậu buông ra những lời cay nghiệt, cuối cùng không thương tiếc đóng mạnh cánh cửa lại, tựa hồ đang cảnh cáo hắn, đây chính là khoảng cách giữa bọn họ.

Trong lòng Ohm có chút nhói đau. Vốn dĩ hắn không muốn Nanon gặp rắc rối nên chỉ im lặng bảo vệ cảm xúc của mình, cho đến khi chết hắn cũng sẽ không nói ra. Vì……

Vì Nanon đã có bạn gái và mối quan hệ của họ rất tốt.

Ohm quyết định không cản trở Nanon, Nanon cũng nói sẽ coi như không có chuyện gì. Khi đó hắn đã giả vờ bình tĩnh và bình tĩnh, như thể tất cả những điều này chỉ là đám mây tạm thời trước mặt, cuối cùng sẽ tan biến. Hắn có thể đợi đến ngày chia tay, rồi bày tỏ tình cảm thật sự của mình với cậu.

Nhưng trong lòng Ohm, đêm nay chắc chắn không phải là giả. Hắn dù có phủ nhận nhưng không thể nào phủ nhận được.

Ohm thở dài, đi vào phòng tắm tắm rửa một cái rồi mới ra ngoài, sau đó đi đến quầy lễ tân khách sạn trả phòng.

Hôm nay Ohm còn có công việc chụp ảnh, và hôm nay do studio chụp ảnh của Nanon chịu trách nhiệm chụp ảnh.

Nanon có thể được coi là người đi đầu trong ngành nhiếp ảnh, cậu điều hành studio của riêng mình và đảm nhận nhiều lĩnh vực nhiếp ảnh. Công ty người mẫu nơi Ohm làm việc đã ký hợp đồng hợp tác lâu dài với studio của cậu.

Đây chính là lý do Ohm nhượng bộ, bởi vì đồng nghiệp Cher của hắn là bạn gái của Nanon. Việc vạch trần suy nghĩ của Nanon là một việc nhỏ, nhưng lại ảnh hưởng đến công việc của cậu. Suy cho cùng, sự ủng hộ của Nanon chiếm phần lớn nguyên nhân khiến Ohm có thể đạt được vị trí hiện tại trong giới người mẫu, không thể để cậu thất vọng.

Vừa bước xuống cầu thang, điện thoại di động của Ohm reo lên.

"Khrab, khrab đừng thúc giục tôi nữa, tôi sắp đến nơi rồi." Ohm uể oải nói, hắn càng trở nên cáu kỉnh hơn khi nghĩ đến việc sẽ gặp Nanon và bạn gái nhỏ bé của cậu ở studio.

"Đêm qua ngủ không ngon sao? Giọng nói yếu quá à? Nhanh lên. Sắp bắt đầu rồi. Còn phải trang điểm nữa. Tôi đã mua cà phê cho cậu rồi."

Tai là người đại diện của Ohm, dưới quyền anh ta có rất nhiều người mẫu, trong đó có Cher.

Ohm bước vào studio, ngồi trước bàn trang điểm. Thợ trang điểm lập tức nghịch ngợm đưa cho hắn cốc cà phê, hắn thản nhiên uống hai ngụm, sau đó cả người đều lạnh ngắt vì đá.

"Sao lại là cà phê đá?"

"Tinh thần thức tỉnh của băng." Anh ta ngồi bên cạnh nghịch điện thoại, thản nhiên trả lời "Tuy chườm nóng kiểu Mỹ có thể giúp làm giảm sưng tấy, máu đọng, nhưng đá lạnh thực sự có thể khiến người ta tỉnh táo. Cậu bị sao vậy? Đừng làm vẻ mặt bị thiến đó nữa! Vui lên!"

Nhưng vào lúc này, sự chú ý của Ohm hoàn toàn bị thu hút bởi hai bóng người trong góc, Nanon và Cher đều nở nụ cười ngọt ngào, ánh mắt nhìn nhau tựa như những tia lửa điện kết nối thành hình trái tim.

Những giọt nước lạnh từ cốc cà phê rơi xuống làm ướt ngón tay của Ohm, cái lạnh tràn qua kẽ hở giữa các ngón tay làm dấy lên cảm giác tê dại.

"Nào Ohm, quay mặt về hướng này đi." Thợ trang điểm nhắc nhở khi thấy hắn đang lơ đãng nhìn đối phương.

"Xin lỗi." Ohm nhìn đi chỗ khác.

Ohm vốn tưởng rằng hắn tạm thời nhượng bộ cuối cùng sẽ cho phép hắn đợi được đến ngày hai người họ chia tay, nhưng chỉ mấy tháng sau, hắn đã nhận được thiệp mời đám cưới, tuần sau hôn lễ sẽ được tổ chức.

Nanon và Cher sắp kết hôn?

Thật khó để Ohm chấp nhận được, và đây là một tia sét bất ngờ đối với hắn. Sự nhượng bộ của hắn cuối cùng đã dẫn đến một cuộc hôn nhân? Hắn vẫn chờ họ chia tay để có thể theo đuổi Nanon một cách hợp pháp, nhưng giờ đây tất cả đều vô ích.

Vào đêm nhận được thiệp mời, Nanon đã mời bọn họ đến khách sạn ăn tối, và Ohm cũng đến dự cuộc hẹn.

Hắn vốn tưởng rằng khi nhìn thấy Nanon trong hạnh phúc, hắn sẽ chân thành chúc phúc.

Nhưng hắn đã đánh giá quá cao bản thân, vì nụ cười rạng rỡ của Nanon dường như đang đâm vào tim hắn bằng một thanh kiếm.

Hắn hối hận vì điều đó, hối hận vì sự nhượng bộ của hắn. Nếu có cơ hội làm lại, dù bằng cách nào, cho dù là làm việc gì đó không có điểm mấu chốt, hắn cũng sẽ giữ Nanon ở bên cạnh.

Hơn nữa, không chỉ có Nanon, hắn còn muốn lấy được trái tim của cậu. Hắn muốn Nanon nói những lời yêu thương với hắn mà không cần suy nghĩ.

Lúc Ohm ăn xong bữa ăn này, ngoại trừ lúc đầu nhìn Nanon mấy cái, trong suốt quá trình hắn không dám nhìn lại lần nữa, bởi vì Nanon đang ôm vai Cher.

Dù ở khoảng cách vài người nhưng cũng đau đớn như bị tra tấn. Lúc này Ohm đang nghe mọi người chúc mừng cùng đủ loại tiếng cười, thậm chí hắn còn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đám cưới của bọn họ. Khi đó, Cher sẽ nắm tay Nanon, hai người sẽ vui cười hạnh phúc nắm tay nhau bước vào hôn trường, cô sẽ chỉ là một sai lệch nhỏ trong quỹ đạo cuộc sống hoàn hảo của cậu.

Sự nghiệp thành công, gia đình hạnh phúc.

Họ cũng có thể có một đứa con, nếu là con gái thì sẽ rất xinh đẹp, giống bố.

Nếu là con trai thì chắc chắn phải đẹp trai, có lẽ giống mẹ hơn.

Nếu cha mẹ dịu dàng như vậy thì con cái sẽ rất vui mừng.

Ohm rót cho mình mấy ly rượu, hắn muốn tự chuốc cho bản thật say, để có thể ngừng suy nghĩ những chuyện lộn xộn này, nhưng dù uống bao nhiêu đầu óc hắn lại hoàn toàn tỉnh táo.

"Ohm, tại sao cậu lại uống một mình? Nào, chúng ta cùng nhau cạn đi!" Sếp rõ ràng là say rượu, đặt tay lên vai hắn.

"Xin lỗi."

"Không sao, hôm nay mọi người vui vẻ!" Tay sếp mềm nhũn, cầm không vững ly rượu, toàn bộ rượu đỏ trong ly đều đổ xuống quần của Ohm. Y vội vàng lấy tờ giấy ra lau cho hắn.

"Xin lỗi, tôi hơi say."

"Không sao đâu sếp, tôi phải đi vệ sinh. Xin lỗi." Ohm đứng dậy, tiếng chân ghế cọ xát trên mặt đất đặc biệt gay gắt. mọi người có mặt đều hơi ngạc nhiên.

Nanon lặng yên nhìn hắn rời đi.

"Anh không đi xem thử cậu ấy sao?" Cher rúc vào lòng Nanon, giọng nói ngọt ngào dễ nghe.

Nanon nhìn thật sâu ly rượu đặt trên ghế của Ohm. Trong đó vẫn còn hơn nửa ly rượu.

"Anh đi rồi sẽ quay lại ngay." Nanon mỉm cười dịu dàng với cô rồi đứng dậy. Cô chưa kịp phản ứng thì cô đã vô thức nắm lấy tay cậu.

"Có chuyện gì vậy?" Nanon nhẹ nhàng hỏi.

"Không, không sao đâu." Cher buông tay ra, nở nụ cười ngoan ngoãn, "Đi nhanh đi."

Nhưng sau khi Nanon quay người đi, sắc mặt cô đột nhiên thay đổi, trở nên hung dữ và đáng sợ.

En bảo anh đi, là anh đi thật sao?

Ohm đi vào phòng tắm, nhìn mình trước gương, áo khoác và quần tây sáng màu đều bị rượu đỏ vấy bẩn, ướt sũng.

Hắn bất lực thở dài, cởi áo khoác, đi đến vòi nước, giũ và chà xát, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không làm sạch được vết bẩn trên quần áo, hắn hết kiên nhẫn khó chịu vò nó thành một cục rồi ném vào thùng rác bên cạnh.

"Vứt đi như vậy thật đáng tiếc." Nanon thanh âm ôn hòa từ phía sau vang lên.

"Giặt xong cũng sẽ để lại dấu vết." Ohm hơi quay đầu lại, chỉ nhìn thấy mũi giày của Nanon "Sao lại ra đây?".

"Để gặp cậu." Nanon chậm rãi đi tới, mỗi bước đi đều gây ra gợn sóng trong lòng Ohm.

"Cậu ổn chứ?" Nanon hỏi.

"Khun Korapat có chuyện gì muốn nói với tôi?" Ohm hỏi lại.

Hắn ở cùng Nanon lâu như vậy, đương nhiên hiểu rõ những ý đồ trong hành động của đối phương. Trong mắt Nanon hơi lóe lên, hiển nhiên đã chạm vào tâm tư của hắn, vì vậy khóe miệng hơi nhếch lên "Tôi hy vọng rằng những gì đã xảy ra giữa chúng ta sẽ mục nát trong trái tim khun Korapat đến hết đời."

"Tôi biết rõ tâm tư của cậu đối với tôi, khun Ohm."

"Đêm đó, hãy coi như là một món quà."

"Tôi hy vọng cậu có thể đến dự đám cưới của tôi."

Ohm nắm chặt nắm đấm, móng tay cắm vào da thịt. Hóa ra Nanon đã biết từ lâu, đối phương xem những hành động ngốc nghếch của hắn chẳng khác gì xem một chú hề.

Hắn thật sự rất muốn biết, muốn biết đối phương có bao giờ, dù chỉ là một chút, thật sự rung động với hắn hay không.

"Vậy cậu......"

"Tôi thật sự rất yêu cô ấy." Nanon giọng điệu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết, "Cô ấy là người vợ duy nhất của tôi."

Cậu vỗ vai Ohm "xin lỗi."

"Chúng ta đều là đàn ông, sao có thể không hiểu suy nghĩ của đàn ông? Cho dù không có tình cảm, vẫn có thể quan hệ."

"…" Ohm cũng không biết nên phản bác câu nào. Hắn muốn phản bác cậu, không phải đàn ông nào cũng như vậy, chẳng hạn như hắn. Nếu không có tình cảm, hắn thậm chí sẽ không chạm vào một góc quần áo của đối phương.

Nhưng sự việc đã đến nước này, dù hắn có nói thế nào cũng bất lực.

"Được." Trên môi Ohm hiện lên một nụ cười, "Đám cưới vui vẻ." Hắn đi ngang qua Nanon.

Nanon cảm giác được quần áo của hai người cọ xát. Cậu quay lại nhìn Ohm nhưng không thấy hắn đâu cả.

Việc Ohm rời đi sớm hiển nhiên rất đáng tiếc, nhưng hắn cũng không quá quan tâm, hắn chỉ muốn chạy trốn khỏi nơi này, vừa ra khỏi cửa, đã thoáng thấy Nanon từ đầu bên kia đi tới, nhưng chỉ một lúc rồi không ngần ngại rời đi.

Hắn không nên mong chờ.

Cảnh tượng đám cưới đúng như những gì Ohm tưởng tượng. Khuôn mặt tươi cười dịu dàng của hai người là một cặp trời sinh, không một hạt bụi nào trên đời có thể làm hoen ố khí chất trong sáng và thiên thần của họ.

Họ nói lời thề nguyện, trao nhẫn cho nhau, nhìn vào mắt nhau, tình yêu của họ sâu đậm như nước. Ohm cũng không biết làm sao mà tới được đây, lúc hắn tỉnh táo lại, Nanon cùng Cher đã tới bàn của bọn họ nâng ly chúc mừng.

Ohm cũng hùa theo đám đông nở một nụ cười giả tạo.

Họ nắm tay nhau rời đi. Hình ảnh đó như con dao sắt bén nhanh và tàn nhẫn, xé nát trái tim hắn thành từng mảnh.

Ohm hôm nay không lái xe, hẵn đã uống rất nhiều rượu, hắn thà say rượu nằm trên đường như xác chết, thậm chí còn tốt hơn nếu có một chiếc ô tô lao tới có thể tông chết hắn.

Khi màn diễn kết thúc, Nanon vẫn làm bộ mặt vô hại, mỉm cười nói với Ohm: Về nhà an toàn.

Hắn làm sao có thể nói ra những lời này dễ dàng như vậy.

Đúng lúc này, một giọt nước chợt bắn tung tóe trên đỉnh đầu Ohm, sau đó, những hạt mưa khổng lồ rơi xuống, suýt chút nữa nhấn chìm hơi thở của hắn. Hơi gió ẩm ướt của mưa quất vào mặt, lập tức kéo hắn trở lại cảnh quay đã thay đổi vận mệnh của hắn năm đó.

Ohm có lẽ đã quá say, đầu óc choáng váng, đứng không vững, trước mắt một ánh sáng của xe lớn lóe lên, như một tảng đá to đập vào đầu hắn, hắn thẳng tắp ngã xuống.

…………

"Ohm? Ohm?"

"Ohm Pawat!"

Thân thể bị chấn động kịch liệt. Ohm chậm rãi mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt ôn hòa của Nanon.

"Cuối cùng thì cậu cũng đã tỉnh, sao cậu có thể ngủ dưới cơn mưa lớn được như vậy?" Nanon bất đắc dĩ chống tay lên hông, cúi đầu nhìn hắn.

Ohm lúc này ngơ ngác nhìn cậu, lại nhìn quanh một lượt, nhìn thấy bố cục cùng khung cảnh quen thuộc, còn...

Hắn nhìn xuống quần áo của mình. Chính bức ảnh cảnh mưa mà hắn mặc bộ đồ này chụp năm đó đã khiến hắn nổi tiếng trong giới người mẫu, và cơ hội này do Nanon trao cho anh.

Ohm rất ấn tượng với bộ ảnh này đến mức hắn đã ngâm mình dưới mưa gần một tiếng đồng hồ. Nanon sau đó cảm thấy rất có lỗi với hắn, chỉ để sản xuất bộ phim, mà cậu đã để hắn làm việc quá sức như vậy. Nên Nanon đã đưa Ohm về nhà tắm nước nóng rồi thay quần áo cho hắn.

Khi Nanon ngồi bên cạnh Ohm đọc sách, hương thơm tao nhã thoang thoảng quanh người.

Một chút dịu dàng có thể trở thành liều thuốc độc chết người nếu đi quá xa.

Sữa tắm và bột giặt sau này Ohm dùng đều là nhãn hiệu mà Nanon sử dụng.

Vì vậy, khi cảnh tượng này tái hiện, Ohm cảm thấy vui mừng, nhưng cũng có chút bất an...

Có lẽ đây là một giấc mơ?

"Cậu sao vậy... Chờ cậu nghỉ ngơi xong rồi tiếp tục chụp. Tôi còn muốn chụp thêm mấy bộ ảnh khác." Nanon nghi ngờ nhìn hắn.

Ohm hoàn toàn không hiểu tình huống bây giờ. Chẳng lẽ hắn đã quay lại thời điểm trước khi nổi tiếng sao?

Hắn còn chưa xác định, nhưng ngay lúc Nanon thở dài với hắn, đang định xoay người rời đi thì Ohm đột nhiên nắm lấy tay cậu, kéo cậu lại nhìn ngón áp út.

Không có nhẫn, trống rỗng.

Nếu là mơ thì hắn không muốn phải tỉnh lại nữa.

Từ ngây ngất không thể nào thích hợp hơn để miêu tả tâm trạng của Ohm lúc này.

Những cảm xúc tích tụ lâu ngày trong lồng ngực không thể kìm nén được nữa mà bộc phát hoàn toàn.

Nanon kinh ngạc nhìn động tác của hắn, sau đó lại nhìn vào mắt hắn, tim đập thình thịch.

Trong mắt Ohm tràn ngập tham vọng cùng dục vọng, ánh mắt hắn nhìn cậu tựa như đang nhìn chằm chằm vào con mồi mà hắn đã quan sát đã lâu.

Kiếp này tôi sẽ không bao giờ để mất em nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro