10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Iwa-chan"

"Iwa-chan"

"Iwa-channnnn"

"Nghe rồi, cậu không yên lặng được à"

"Iwa-chan chẳng chịu để ý đến tớ gì cả" Oikawa bĩu môi, rên rỉ. Cậu ta chán nản lật từng trang sách.

Iwaizumi phía đối diện lại tiếp tục dán mắt vào quyển sử thi về những vị hiệp sĩ mạnh mẽ đã bảo vệ đế chế Aoba Johsai trong trăm năm qua.

"Hiếm khi thấy Iwa-chan hứng thú với mấy cuốn sách đấy nhé." Oikawa bỏ cuộc không thèm thu hút sự chú ý của Iwaizumi nữa.

"Mm...Nó thú vị mà" Iwaizumi thuận miệng trả lời. Oikawa ậm ờ tựa cằm lên bàn tay, đôi mắt màu nâu lang thang trên gương mặt của Iwaizumi.

Oikawa để ý rằng mỗi khi Iwa-chan của cậu tập trung vào một thứ gì đó thì lông mày cậu ấy sẽ nhíu lại rồi miệng sẽ hơi vểnh lên nè.

'Đến rồi, dễ thương quá đi mất' Oikawa cười khúc khích làm Iwaizumi không thể không nhìn cậu ta: "Gì vậy?" Tự nhiên cười như dở hơi thế không biết.

"Heh không có gì đâu Iwa-chan, đừng để ý đến tớ" Oikawa che miệng xua tay.

Iwaizumi đảo mắt đúng là không lạ gì với cái tính tình thất thường của tên ngốc này nữa mà.

Oikawa nằm ra bàn ngước mắt nhìn Iwaizumi: "Iwa-chan cậu định sẽ trở thành hiệp sĩ nhỉ"

"Ừ, đằng nào thì tôi cũng là người thừa kế duy nhất mà. Gia đình tôi trước giờ người thừa kế đều sẽ luôn phục vụ cho người đứng đầu hoàng tộc" Iwaizumi trả lời như một lẽ hiển nhiên. Cậu không để ý rằng ánh mắt của Oikawa có chút gì đó thay đổi, nó nhanh đến mức chính bản thân Oikawa cũng không nhận ra.

"Đủ rồi~ Iwa-chan tối nay phải đến chỗ này cùng với tớ!" Oikawa giật lấy quyển sách từ tay của Iwaizumi.

"Này! Tôi vẫn còn đang đọc..."





...

Sột soạt, sột soạt

"Có thật sự là nó ở đây không"

"Bình tĩnh chắc chắn nó chỉ ở đâu đó quanh đây thôi"

Vài tiếng sột soạt nữa vang lên hai bóng đen có vẻ khả nghi dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.

"Đây rồi" Oikawa reo lên gạt đi lớp dây leo, bên dưới là một cánh cửa cũ kĩ đã đóng từng lớp rong rêu. Oikawa dùng sức để đẩy cánh cửa ra một chút chừa ra một khe hở đủ để một người có thể đi vào.

Iwaizumi và Oikawa cải trang bằng trang phục của thường dân bên ngoài khoác thêm một lớp áo choàng màu xám đen. Cả hai lách người qua cánh cửa.

Khi cánh cửa được đóng lại Oikawa đã châm xong ngọn đèn trong tay, hai người bắt đầu đi theo lối đường mòn, Oikawa dẫn trước: "Chà không ngờ nó thật sự có thật"

Không biết là vô tình hay cố ý mà trong một lần đã Oikawa tìm được một mảnh giấy  được kẹp ở trong cuốn sách ở thư viện. Bên trong viết rằng có một con đường bí mật dẫn từ khu vườn thứ ba ra bên ngoài cung điện.

Oikawa ngay lập tức đã chạy đến khu vườn thứ ba để kiểm chứng quả thật cậu ta đã tìm thấy đúng như những gì trong mảnh giấy ấy viết, nhưng Oikawa chưa từng bước vào.

Cho đến hôm nay Oikawa muốn kéo Iwaizumi xuống thị trấn để chơi vì tối nay thị trấn đang tổ chức hội chợ.

Cả hai thành công ra khỏi lâu đài. Bên dưới trấn bây giờ vô cùng nhộn nhịp với vô số hàng quán từ thức ăn đến đồ dùng và tập trung chủ yếu là người dân cùng các thương nhân đang bày sạp để chào mời hàng hoá của họ. Giới thượng lưu hầu như sẽ không để mắt đến những lễ hội hay hội chợ cỏn con, bọn họ chỉ quan tâm đế những bữa tiệc xa hoa giúp ích cho mối quan hệ xã hội và địa vị của bọn họ mà thôi.

Vì thế Oikawa với Iwaizumi mới cần phải cải trang một chút, nếu ăn mặc giống quý tộc sẽ gặp một vài rắc rối.

"Iwa-chan nhìn nè"

"Oi chờ chút"

"Cái này ngon dữ thần luôn á Iwa-chan"

"Cái này cũng không tệ"

"Tớ muốn thử cái kia"

"Cậu là con nít à"

"Thế thi xem không?"

"Chơi thì chơi sợ gì!"

Oikawa và Iwaizumi dạo khắp nơi, từ gian hàng này đến gian hàng khác thử đủ thứ trò cùng đồ ăn. Cuối cùng cả hai dừng lại vì bị thu hút bởi một sân khấu kịch tuy nhỏ nhưng vô cùng chỉnh chu. Một vở kịch đồng quê vui tươi và lãng mạn.

Ban đầu chỉ có vài người đứng xem, nhưng dần dần khi vở kịch gần đến cao trào thì dòng người bắt đầu nhộn nhịp kéo đến.

Có thứ gì đó va phải Iwaizumi khiến cậu loạng choạng, cũng may là Oikawa kịp thời nắm lấy cánh tay của Iwaizumi kéo cậu lại. Cả hai bị xô đẩy một chút cho đến Iwaizumi nhận thấy điều bất thường sờ vào thắt lưng thì túi tiền của cậu đã không cánh mà bay.

Iwaizumi nhanh chóng ngẩn đầu lên nhìn một vòng thì ánh mắt dừng lại ở một gã đàn ông đang cố tình kéo thấp chiếc mũ của hắn xuống, cách bọn họ không xa. Hắn ta liên tục dáo dác trông vô cùng khả nghi.

"Này!" Iwaizumi kêu lên một tiếng khiến gã ta cảm thấy tình hình không ổn bắt đầu luồng lách qua dòng người nhanh hơn. Iwaizumi cũng nhanh chóng đuổi theo ngay sau đó.

"Khoan đã Iwa-chan!!"

...

Oikawa lúc này cũng tách được ra khỏi đám đông: "Thiệt tình mình lạc mất Iwa-chan rồi" cậu ta gãi đầu thở dài.

"Mà đây là đâu nhỉ?!" Oikawa nhìn quanh một hồi, đoạn đường cậu đang đứng khá vắng chỉ có ánh đèn vàng chiếu rọi một góc phố vắng lặng.

Đi được vài ba bước Oikawa dừng lại ở trước một con hẻm, một cửa hàng nhỏ trông khá xập xệ, bảng hiệu chữ mất chữ còn nằm sâu trong con hẻm tối tăm trông khá quỷ dị, không biết là có cái gì thôi thúc Oikawa nhìn vào cửa tiệm đó rất lâu, cuối cùng đôi chân không tự chủ và rẽ và con hẻm.

Leng keng

Cánh của gỗ cũ kĩ được đẩy vào theo sau là tiếng chuông. Bên trong bày đủ thứ đồ trông khá kì dị cộng với ánh sáng xanh tím mờ ảo càng làm tăng thêm sự huyền bí.

Thậm chí còn có cả đá quý, bị thu hút bởi một chiếc khuyên tai làm bằng Emerald, bất giác Oikawa đã nghĩ rằng nó thật hợp với Iwa-chan.

Còn đang mãi chìm đắm trong suy nghĩ thì một bóng người xuất hiện trước mắt Oikawa.

"Hoan nghênh quý khách" người đó nói bằng một chất giọng trung tính, bên ngoài khoác áo choàng tím gương mặt được che đậy kín mít bởi mũ trùm đầu của chiếc áo choàng Oikawa chỉ có thể nhìn thấy nửa gương mặt của người đó, có vẻ là chủ của nơi này.

"Xem nào, ngài có vẻ đang hứng thú với chiếc khuyên tai này nhỉ?!"

"À, vậy tôi có thể xem thử nó một chút được không?"

"Tất nhiên là được" chủ cửa hàng bày chiếc khuyên tai trước mặt Oikawa.

"Ngài đúng là có mắt nhìn đó nha, đá phong thủy chỗ chúng tôi là loại tốt nhất, đặc biệt nó rất hợp để tặng người trong lòng" giọng của hắn đầy ẩn ý như thể hắn ta biết được Oikawa vừa nghĩ cái gì trong đầu.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro