Ojamajo Doremi 16: Chương 4 tập 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa mưa đã tới sau vài ngày

"Tachibana-san sống cùng mẹ anh ấy. Vì vài lý do mà hoàn cảnh của anh ấy với Masamune giống nhau nên anh ấy mới thấy nó dễ thương. Phải nói sao nhỉ? Thật tuyệt khi anh ấy không giống như tớ nghĩ. Nó khiến tớ muốn chăm sóc và là điểm tựa vững chắc... Cậu ấy nói vậy đó" Hazuki-chan nói, bắt chước giọng của Tamaki.

"Cái gì? Cái cách nói đó không giống Tamaki chút nào. Cứ như thể đó là một người khác vậy" Ai-chan vừa nói vừa gãi đầu.

Tôi đã được nghe mọi chuyện từ thư và điện thoại.

"Chà, tình yêu mà... Nhưng dù vậy, tớ cũng thấy hơi kỳ"

"Đúng, đúng" Ai-chan đồng ý.

Có vẻ như Tamaki muốn hẹn hò với anh ấy, không phải vì con mèo mà là thật lòng. Tuy nhiên...

"Cậu ấy nói là ngay cả khi họ gặp nhau về con mèo, nhưng cả hai chỉ gặp nhau được một chút trước khi cậu đi làm thêm. Và mặc dù anh ấy có trả lời tin nhắn của Tamaki, nhưng anh ấy ngay lập tức thay đổi chủ đề bất cứ khi nào đề cập đến hẹn hò" Hazuki-chan nói.

"Tamaki đang dần mất kiên nhẫn nhỉ" Ai-chan nói. Sau khi suy nghĩ, cô ấy nói thêm, "Thật ra, điều này có thể thành công."

Ai-chan đang ám chỉ đến thực tế là không có bất kỳ cô gái nào xung quanh Tachibana-senpai giống như Tamaki, cố gắng gắn kết cả hai mà không hề ngại ngùng.

Đó là sự thật. Tamaki đã trưởng thành và không giống một học sinh trung học chút nào, cộng với việc cô ấy cũng tỏa ra một sự rung cảm liều lĩnh.

"Đó là lý do tại sao. Anh ấy lại lo sợ sẽ liên lụy đến cậu ấy sao? " Ai-chan hỏi.

"Tamaki-san có nói rằng gần đây anh ấy hay tránh mặt cậu ấy, và lo rằng bản thân vô tình gây rắc rối cho anh ấy" Hazuki-chan trả lời.

"Có phải vì vậy nên cậu ấy mới theo dõi và thay đổi cách ăn mặc không? " Tôi hỏi.

"Hmm, đó là một phần, nhưng một phần nữa vì cậu ấy nghe một số tin đồn rằng anh ấy có một cô bạn gái văn phòng xinh đẹp" Hazuki-chan nói, nghiêng đầu sang một bên.

"Có lẽ anh ấy chỉ đối xử với Tamaki như em gái. Còn người công sở đó mới thực sự là bạn gái" tôi kết luận.

"Hả, Nhân viên văn phòng? Đó có thể chỉ là thông tin giả mạo được ai đó truyền đi thôi. Quan trọng hơn là, có tin tức gì nữa không?" Ai-chan hỏi.

~~~~~

Ngày hôm sau sau giờ học, Ai-chan và tôi đến MAHO-do.

Bản năng của một cô gái đang yêu đôi khi rất sắc bén.

Ai-chan và điện thoại của tôi bắt đầu đổ chuông cùng một lúc.

"...! Là Tamaki. Cái gì? Gặp cậu ở cổng trường bây giờ sao? Ở trường trung học Misora, không phải Học viện nữ sinh Karen sao?" Tôi nói vào điện thoại.

"...! Có chuyện gì vậy, Hazuki-chan?! Cái gì, gặp cậu ở ngoài trường học?" Ai-chan cũng đang nói chuyện điện thoại.

Mặc dù lúc đó chúng tôi đang ở bên ngoài MAHO-do, chúng tôi ngay lập tức quay trở lại trường.

"Vậy là đủ rồi!" Chúng tôi đã chạy tới nơi, nhưng đó là tất cả những gì Tamaki đã nói.

"Hai người sao vậy?" Ai-chan hỏi.

"Tớ không biết. Có vẻ như Tamaki-san cần gặp Yamaki-sensei..." Hazuki-chan trả lời.

"Làm ơn đưa Yamaki-sensei đến đây. Nhanh lên!" Tamaki thúc giục.

C-c-chờ một chút.

Tại sao lại là Leon?

"D-Ù G-Ì T-H-Ì, tớ sẽ giải thích sau! Thầy ấy chắc chắn sẽ đến nếu nói đó là Tachibana-san" Tamaki hét lên trong tuyệt vọng.

Tamaki trở nên rất đáng sợ khi cô ấy kích động, và chúng tôi cảm thấy bị dồn vào chân tường, vì vậy chúng tôi đành phải lao vào phòng giáo viên và cố gắng đưa Yamaki-sensei ra ngoài.

"Mấy đứa có chuyện gì vậy?" Leon hỏi trong khi bị Ai-chan và tôi kéo theo.

"Tụi em cũng không biết..." Ai-chan trả lời.

"Bạn em nói rằng thầy sẽ hiểu nếu đó là chuyện về Tachibana-senpai... Họ đang ở cổng trường" tôi nói thêm.

Nghe vậy, Leon dừng bước. "Cái gì, Tachibana?! Tachibana bị làm sao cơ?" Nói rồi, vẻ mặt Leon lập tức trở nên ảm đạm.

~~~~~

Khi chúng tôi đưa Leon ra ngoài, Tamaki không lãng phí thời gian và ngay lập tức bắt đầu nói về tình hình hiện tại của Tachibana-senpai.

"Tachibana-san đã giữ lời hứa với Yamaki-sensei, là không nói chuyện với băng đảng cũ của mình nữa. Tuy nhiên, anh ấy nói với em rằng có một điều cuối cùng anh ấy phải giải quyết với họ..."

Có vẻ như băng đảng cũ của Tachibana-senpai đã phát hiện ra mối quan hệ thân thiết của cậu với Tamaki.

Và rồi, vì con mèo, cha mẹ của Tamaki cũng nghi ngờ, và họ cũng phát hiện ra Tachibana-senpai.

"Em đã cố gắng giải thích với bố mẹ, nhưng họ không hiểu. Gần đây, họ không để em tự đi học nữa, và cũng không được phép ra ngoài một mình. Và tin nhắn của Tachibana gần đây trở nên cộc lốc, anh ấy không trả lời cuộc gọi của em..."

Để đến đây hôm nay, cô đã phải nói dối bố mẹ rằng cô sẽ đến MAHO-do để thăm Hazuki-chan.

Cô muốn xác định địa chỉ của anh ta và biết thêm về những gì đang xảy ra.

Yamaki-sensei, người từng là giáo viên chủ nhiệm của Tachibana-senpai trong năm thứ nhất, dường như đã nói chuyện với anh ấy rất nhiều lần.

Gần đây, Tachibana-senpai đã tìm được việc mình muốn làm, vì vậy cậu đã quyết định chính thức rời khỏi băng đảng cũ của mình, và hôm nay cậu đến để thảo luận vấn đề với Leon. Leon vừa nghe vừa lo lắng, và hứa sẽ trở thành đồng minh của Tachibana-senpai, cho anh ấy vài lời khuyên về cách rời khỏi băng đảng hoàn toàn.

Tôi nhận ra rằng Leon thực sự là một giáo viên tuyệt vời, và tôi nhận ra không nên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài một lần nữa.

Từng mảnh ghép dần hoàn thiện nhưng vẫn còn nhiều mảnh, nên chúng tôi đi theo Leon và Tamaki đến căn hộ của Tachibana-senpai.

"Mấy đứa đi theo nguy hiểm lắm, về nhà đi" Leon khuyên.

"Không! Em đã vướng vào vụ này rồi" Tamaki không chịu buông tay.

"Tụi em là bạn của Tamaki. Nếu có chuyện xảy ra, thì tụi em sẽ chạy như điên, nên là hãy cho tụi em đi cùng!" Tôi nói thêm. Chúng tôi không thể để Tamaki một mình. Dù gì thì 4 cái đầu cũng hơn một cái mà. Dù bằng cách nào, Tamaki cũng đã sẵn sàng, và nếu mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát thì chúng tôi vẫn có phép thuật mà.

~~~~~

Có một người phụ nữ rất xinh đẹp đang đứng trên con đường bên ngoài căn hộ của Tachibana-senpai.

"À, bà Tachibana! Kyouhei đâu rồi?"

Ehhhh—! Leon đã gọi bà là bà Tachibana.

Vì Tachibana-senpai ở với mẹ, điều đó có nghĩa là... Tamaki hơi quay lại và thì thầm, "Đó là mẹ của Tachibana-san. Tớ cũng chỉ mới phát hiện gần đây."

"Mẹ?... Cô ấy rất trẻ và xinh đẹp. Hoàn toàn có thể bị nhầm lẫn với một phụ nữ văn phòng" Ai-chan nói trong sự sững sờ. Bà Tachibana thực sự rất đẹp, giống như người mẫu vậy.

Bà ấy thực sự rất khác với mẹ tôi. Nếu nhìn kỹ, tôi có thể đoán bà ấy khoảng 40 tuổi, nhưng tôi không bao giờ nghĩ rằng tầm tuổi đó mà đã có đứa con đang học cấp ba.

Tamaki tiến về phía bà Tachibana và tự giới thiệu. "Con là Tamaki Reika. Tachibana-san gần đây có hành động rất kỳ lạ, nên con rất lo lắng và gọi Yamaki-sensei ra đây."

Bà Tachibana có vẻ bị sốc trước lời giải thích của Tamaki. "Vậy con là Tamaki-san? Tôi vừa nhận được một cuộc gọi từ Kyouhei, nói rằng băng đảng cũ của cậu ta đã bắt cóc một người tên là Tamaki. Nên ta đang đi tìm!"

"Vậy hắn ở đâu?! Con cũng sẽ đi. Nếu biết con vẫn ổn thì anh ấy sẽ yên tâm hơn mà phải không? " Tamaki khăng khăng.

Ngay sau đó, một chiếc xe máy lớn tiếp cận chúng tôi. Dừng lại ngay trước mặt chúng tôi, một người phụ nữ mặc đồ cưỡi ngựa bước xuống và yêu cầu, "Đi thôi, Shouko."

Cô ấy cởi mũ bảo hiểm, và chúng tôi phải đối mặt với một người có vẻ đẹp giống người mẫu khác.

Chờ đã, cô ấy không phải là người mẫu. Chẳng phải đó là Yamaki Minako, người mẫu đã lên trang bìa của tất cả các tạp chí nội trợ đó trong những ngày này sao?!

"Cái gì? Đây là chiến trường của mỹ nhân sao?" Ai-chan hỏi, nhưng Leon đã bước tới.

"Minako, sao em lại ở đây?"

"Ôi, anh yêu, anh lo cho em à?"

Minako? Anh yêu? Chúng tôi nghiêng người ra từ phía sau Leon và nhìn chằm chằm vào người mẫu thần thái.

"Ehhhhh—?! Chị là vợ của sensei—?!"

Leon quay lại trước tuyên bố thô lỗ của chúng tôi, cố gắng che giấu sự bối rối của mình.

Đó thực sự là người đẹp và quái vật... Hay đúng hơn, vẻ đẹp và loài bò sát.

"Ừm, nếu chúng ta đi cùng nhau, thì mọi việc sẽ giải quyết nhanh hơn mà " Yamaki tuyên bố khi bước đến chỗ bà Tachibana. Hai người đẹp trao đổi trong một giây, và sau đó mỉm cười với nhau.

~~~~~

Đội mũ bảo hiểm, Leon lên chiếc xe phía sau vợ và hai người rời đi.

Bị bỏ lại phía sau với bà Tachibana, Tamaki tất nhiên là người cảm thấy bị bỏ rơi... "Này, tại sao họ lại bỏ tớ lại chứ?!"

Sau đó, nhìn chúng tôi, những người đang nhìn chằm chằm một cách choáng váng sau chiếc xe, cô ấy tiếp tục, "Mấy đứa nhìn chằm chằm gì vậy! Mau đuổi theo đi!"

Sau đó, cô quay lại và đi về phía bà Tachibana, có lẽ là để hỏi bà về địa điểm.

Nhìn Tamaki, bà Tachibana cười khúc khích.

"Bà Tachibana, xin hãy nghiêm túc."

"Ah! Xin lỗi. Ta chắc chắn vấn đề sẽ sớm được giải quyết thôi, nhưng chúng ta cùng đi nào" bà ấy nói khi hối hả đưa chúng tôi vào xe của mình.

Nắm chặt vô lăng, bà đột nhiên nói: "Tôi xin lỗi vì vừa mới cười."

Sau đó, cô ấy nói với chúng tôi rằng cô ấy đã biết về lời hứa của Yamaki-sensei và Tachibana-senpai vì cô ấy và bà Yamaki là anh em họ.

Trong quá khứ, bà Yamaki từng làm người mẫu khi còn là sinh viên tại Học viện nữ sinh Karen. Bà Tachibana khi đó cũng là một người mẫu, nhưng bây giờ cả hai đều là những chuyên gia làm đẹp lành nghề.

Họ thường đưa Tachibana-senpai đi học và rước về, vậy nên mới có những tin đồn là anh ấy có cô bạn gái xin đẹp

Và trong khi tôi mong Tachibana-senpai được an toàn, tôi cũng chuẩn bị tinh thần để đề phòng, tôi nắm chặt Tap của mình trong túi và sẵn sàng rút Poron ra bất cứ lúc nào.

Ah, thông qua Onpu thì tôi cũng biết rằng có thể sử dụng phép thuật thông qua Poron mà không cần thay trang phục, chỉ là nó sẽ bị giảm hiệu lực của phép thuật thôi, nhưng nhiêu đó là đủ để chạy thoát rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ojamajo