Vol 1: Trỗi dậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngọn lửa đỏ rực có thể thiêu cháy mọi thứ, nhưng lại biến nó thành dưỡng chất để những mầm sống mới vươn lên từ đống tro tàn. 

Bên dưới lớp tuyết trắng với cái lạnh giết chết mọi sinh vật lại là hàng triệu giống loài đang chờ đợi thức giấc. 

Như một quy luật tự nhiên, cái chết không phải là sự kết thúc, nó chính là khởi đầu cho sự luân hồi vĩnh hằng của sự sống. Cũng giống như loài chim phượng hoàng bất tử sau khi chết sẽ biến thành cát bụi, rồi sẽ hồi sinh một cách mạnh mẽ hơn trước gấp bội lần.

Bởi vậy mà không ít kẻ xem cái chết là vinh quang, là sự hoàn hảo cho vòng đời bé nhỏ của bản thân. Chúng cũng không gần ngại coi cuộc sống được ban phát này thật tẻ nhạt và nhàm chán. Cứ thế, những kẻ mù quáng này đã vô tình xem thường sự sống và cho rằng những kẻ nhát chết là sự ô nhục vĩnh viễn không thể rửa trôi.

Chính vì lối suy nghĩ đầy cực đoan và méo mó này, mà ngay cả trong lời răn dạy bọn chúng viết cho cả thế giới rằng: "Vạn vật trên thế gian đều phải chết để dâng lên những món lễ vật từ máu và xác. Còn những tiếng la hét và tiếng kim loại va vào nhau bởi thù hận, cũng chẳng khác gì một bản giao hưởng vĩ đại mà không một kẻ phàm trần nào có thể hiểu được. Và sau khi chiến tranh kết thúc, máu cùng những cái chết vinh quang sẽ được hiến dâng lên các vị thần vĩ đại để được ban phát cho một trận chiến vinh hằng không hồi kết."

Từ đấy mà bọn chúng - bảy kẻ đã tự xưng là bảy vị thần tối cao, đã cai trị toàn cõi Nova với những triết lý như vậy.

Nhằm giữ cho những cuộc chiến diễn ra khắp thế giới Nova không bị nhàm chán, chúng thiết lập những hệ thống cực đoan, buộc thần dân của mình phải chiến đấu nếu muốn sinh tồn trong cái nơi cực kỳ khốc liệt này. Chúng gồm:

Quang thần Sofie - vị thần bảo hộ cho nhân loại, thiết lập hệ thống nâng cấp công nghệ khoa học, buộc cả chủng tộc này phải chiến đấu để tìm kiếm tri thức từ mọi nguồn trong sự thèm khát đến điên cuồng.

Thủy thần Rene - vị thần bảo hộ cho những sinh vật có trí tuệ sống dưới biển, thiết lập hệ thống ma thuật hủy diệt bằng cách điều khiển thời tiết, giúp cho các chủng tộc này có thể thiết lập căn cứ ma thuật để triển khai tới hỏa lực tới bất kỳ nơi đầu trên toàn thế giới. Dù vậy, chúng không thể đi lên đất liền nên đã cực kỳ ghen ghét những chủng tộc có thể đặt chân lên đấy.

Hỏa thần Bren - vị thần bảo hộ cho ma thú, thiết lập hệ thống tiến hóa khi đạt được cấp độ nhất định, buộc chúng phải chìm đắm vào những trận chiến để mạnh lên nếu không muốn bị tiêu diệt bởi kẻ mạnh hơn.

Thổ thần Ryker - vị thần bảo hộ cho chủng tộc Dwarf, thiết lập hệ thống nâng cấp vũ khí ma thuật bằng ma thạch, bảo thạch và khoáng sản. Bởi vì bảo thạch và các loại khoáng sản đều rất khan hiếm, chúng lại có giá trị cao khi phát triển vũ khí ma thuật nên đã buộc chúng phải thường xuyên gây ra những cuộc chiến lớn nhỏ để kiếm tìm ma thạch, hòng nâng cấp vũ khí của mình.

Phong thần Surinder - vị thần bảo hộ tiên tộc, thiết lập hệ thống cây chủng tộc, cho phép chúng mạnh hơn dựa vào số lượng cây cối sở hữu trong lãnh thổ của loại cây đặc biệt này. Điều này đã buộc chúng phải mở ra những cuộc chiến tranh quy mô lớn để tranh giành đất đai với các chủng tộc khác, thậm chí là cả những kẻ đồng tộc.

Hắc thần Harald - vị thần bảo hộ của ma tộc, thiết lập hệ thống giúp thần dân của hắn mạnh hơn dựa vào số "nô lệ máu" và chúng cũng mạnh hơn khi ở trong bóng tối. Điều đó đã buộc ma tộc phải điên dại tìm kiếm nô lệ mà không cần phân biệt chủng tộc.

Long thần Egon - vị thần tối cao của loài rồng, ông không phân biệt các chủng tộc với nhau mà cho phép họ lập khế ước vĩnh cửu với loài rồng, thứ sẽ cho phép cả hai có thể giao tiếp, thấu hiểu và chia sẻ sức mạnh cho nhau. Ngoài ra khi một trong hai chết, kẻ còn sống sẽ thừa thưởng toàn bộ sức mạnh của kẻ chết. Đánh đổi lại với thứ sức mạnh này là sẽ bị loại bỏ vĩnh viễn khỏi hệ thống của các vị thần khác.

Ngoài những hệ thống riêng đã kể, thì hệ thống chung như cấp độ, sức mạnh thể chất và sức mạnh ma thuật đã được chấp thuận bởi cả bảy vị thần, rồi áp dụng nó lên tất cả những sinh vật có lý trí.

Bởi vậy mà nó buộc mọi sinh vật phải tìm kiếm thứ sức mạnh nếu không muốn bị chính kẻ mạnh hơn nuốt chửng. Điều đó vô tình chứng minh rằng chúng chỉ là những sinh vật quá đỗi yếu ớt trước thiên nhiên. Những sinh vật hay cá thể có sức mạnh mạnh hơn kẻ khác cũng vì vậy phải mang trên mình thứ trách nhiệm nặng nề.

Từ những con Sư Tử đầu đàn, luôn phải dùng đến sức mạnh của để bảo vệ bầy đàn, đến các chiến binh đang phải đánh đổi sinh mạng của mình để bảo vệ gia đình cùng tổ quốc. Và dù đó là ai thì kẻ đó luôn phải dùng sức mạnh đúng với lương tâm của chính mình, đúng với thứ được gọi là "luân thường đạo lí". Nếu không, chúng sẽ bị giằng xé bởi chính tòa án lương tâm, hoặc là bị thế giới trừng phạt bằng chính hậu quả mà chúng gây ra.

Những thứ đó được gọi là quy luật bất biến, không ai có thể thay đổi và cũng chẳng thể thoát khỏi nó. Tất cả sẽ phải nhận lấy những hậu quả thích đáng nhất cho việc bản thân chúng đã làm.

Tuy nhiên thì ở  Nova, thứ được gọi là "luân thường đạo lí" đã không tồn tại, hoặc là đã từng tồn tại nhưng giờ không còn nữa.

Lý do là bởi vài ngàn năm trước, vào một khoảng thời gian không xác định, một thứ sinh vật khủng khiếp đã bước ra từ cõi hư vô. Sự xuất hiện của nó khiến mọi quy luật của thế giới này tan biến, thời gian cứ thế mà ngừng trôi, mọi sinh vật mất đi lí chí của riêng mình. Bấy giờ, chỉ còn những chiến binh mạnh mẽ nhất mới có thể chiến đấu với thứ sinh vật kia, nhóm Armin là một trong số ít đấy.

Không được ghi chép lại, cũng không có một thứ gì nói về sự tồn tại của họ. Tất cả những gì sót lại chỉ là một truyền thuyết nhân gian được truyền miệng qua nhiều đời, để rồi bị méo mó đến độ coi họ như là bảy anh hùng từ bảy chủng tộc riêng biệt.

Nhưng đánh đổi cái chết của thứ sinh vật ấy là sự hi sinh của Armin, cùng tất cả những chiến binh hùng mạnh nhất. Để rồi thời đại mà các vị thần trực tiếp kiểm soát thế giới đã kết thúc, kèm theo đó sự méo mó và mục nát của cả một hệ thống tồn tại suốt từ lúc thế giới được hình thành. Điều này đã đẩy toàn cõi Nova đến sự hỗn loạn, không thể kiểm soát nổi.

Nhân cơ hội này, những kẻ tự xưng là sở hữu "huyết thần" đã lập nên giáo hội "Nhân Loại Tuyệt Đối" với triết lý đề cao nhân loại. Chúng đã làm tốt công việc truyền giáo đến nỗi đã lan tỏa hầu hết đến mọi nơi, tạo nên một thế lực có thể chi phối cả một thế giới.

Đức tin tuyệt đối vào giáo hội cứ thế ngấm ngầm trong các thế hệ, dần coi những lời truyền giáo là đạo lí tuyệt tuyệt đối, để rồi quên đi chính lí chí của riêng mình. Và khi giáo hội ngày càng lớn mạnh đến nỗi không thể kiểm soát được, xã hội cũng ngày càng mục nát bởi chính bàn tay những kẻ mặc áo quan, nay đã bị đồi bại đến nỗi không thể cứu rỗi được nữa.

Ngày càng bị tiền tài, danh vọng và quyền lực chi phối đến mức sa đọa, giáo hội đã lập hàng triệu nhà thờ trên toàn thế thế giới; các bức tượng của những vị thần dù lớn hay nhỏ cũng đã xuất hiện trong mỗi căn nhà; các nghi lễ rửa tội, ban phước hay cầu khẩn xuất hiện nhan nhản; các lễ hội được phía giáo hội lập ra để thể hiện lòng tôn kính của mình với những vị thần... 

Khác với vẻ bề ngoài đầy hào nhoáng của mình, giáo hội đã "nhân danh" Quang thần - vị thần bảo hộ của Nhân loại, để thực hiện âm mưu kinh khủng của chúng. Chúng sẵn sàng trừng phạt hay sử dụng những thủ đoạn ghê tởm nhất để đưa bản thân vào vị thế của kẻ thống trị, đồng thời dâng hiến máu và vinh quang từ những cuộc chiến lên cho vị thần của chúng.

Để đáp lại, vị thần ấy ban cho mọi chủng tộc đều có tốc độ sinh sản nhanh đến chóng mặt; hoa màu, lương thực thì luôn luôn được mùa lớn;... mà không để tâm đến hậu quả mà nó để lại. Kết quả của việc làm vô trách nghiệm này là những cuộc chiến kéo dài khiến cho tỷ lệ tử vong rất cao; hàng hóa thì thừa thãi, ứ đọng, không thể lưu thông được; xã hội thì xuống cấp và loạn lạc đến nỗi không thể phát triển bình thường; giáo hội nắm phần lớn quyền lực thì lại đồi bại đến cùng cực;...

Xã hội nhân loại giờ đây đã mục rữa đến mức không một hình thức pháp luật nào có thể khống chế và kiểm soát được. Những kẻ có sức mạnh, có quyền và có tiền luôn đứng trên tất cả mà sống. Còn những người không có trên tay gì cả đều phải sống dưới đáy của xã hội, rồi bị chà đạp không thương tiếc từ những kẻ quyền thế.

Đối với họ mà nói thì việc kiếm miếng cơm sống qua ngày còn khó hơn cả việc chết nữa rồi. Cả lãnh địa Nhân loại hiện giờ không khác gì những con bù nhìn bị giáo hội chi phối từ trong ra ngoài.

Lòng tham của chúng chưa dừng lại tại đó. Giáo hội đã hướng cơn đói khát của mình đến các lãnh địa khác rồi làm bùng lên ngọn lửa chiến tranh được luôn dưỡng bởi lòng tham và sự giận dữ không thể nguôi ngoai. Cứ thế, một cuộc thánh chiến nổ ra giữa giáo hội "Nhân Loại Tuyệt Đối" với các chủng tộc khác là một điều không thể tránh khỏi. Hậu quả để lại là những thành trì đổ nát, vùi đi tất cả những nền văn minh ngàn năm và hàng triệu cái sinh mạng ngã xuống do hàng nghìn cuộc chiến vô nghĩa gây nên.

Nhưng ngay thời khắc này ở bên trong khu rừng cấm bị che phủ bởi thứ sương mù dày đặc, một thứ sinh vật mang dáng hình con người đã thức giấc. Nó kéo theo đó là hàng loạt sợi dây chỉ số mệnh cũng biến mất theo. Kèm theo đó là sự thức giấc của những thực thể cổ xưa hơn cả những kẻ đang cai trị thế giới này ở bên trong màn đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro