Chap 10: Spirital

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3 năm sau, tại sân sau của tòa dinh thự.

"Thấp xuống xíu, chút nữa, rồi OK."

Anh Ken (cha nuôi mới) đang cang chỉnh lại tư thế cầm kiếm cho tôi.

"Wah, chị Erina trông ngầu quá đi!", cô tiểu thư Masami khen tôi

"À... uhm... em lùi ra chút đi, tiểu thư Masami."

Từ khi được ảnh và chị Natsuki (mẹ nuôi mới) nhận nuôi, tôi đã được học từ họ từ những điều hay lẽ phải, những bài học bổ ích cho đến những kinh nghiệm xương máu mà họ đã từng trải khi còn ở thế giới cũ của họ. Thêm nữa, tôi còn được họ dạy về ngôn ngữ (tiếng Nhật) và những chủ đề khác như chiến đấu, nấu ăn, làm vườn...

À, tiện nói về làm vườn, thì tôi có trồng một vườn hoa hồng máu ở góc trái của khu sân sau dinh thự. Khu vườn này là nơi để lấy mật hoa và cũng là nơi thư giãn riêng tư của tôi sau một ngày tập luyện căng thẳng (và cũng đồng thời là nơi vui chơi của cô tiểu thư Masami nữa). Và hiện tại, tôi đang học cách chiến đấu với trường kiếm, một trong số những bài khó trong môn chiến đấu do cha nuôi dạy cho tôi.

Khác với đoản kiếm và cung mà tôi đã học trước đó, trường kiếm yêu cầu thể lực khỏe cũng như độ linh hoạt cao. Và vì thể lực của tôi không đạt yêu cầu, nên tôi rất hay bị mắc khá nhiều lỗi ở khoảng xoay kiếm và kiểm soát trọng lượng do trường kiếm nặng hơn đoản kiếm nhiều.

"Úi!"

Tôi bị té nhào ra phía trước vì lỡ trớn trong lúc thực hiện động tác đâm. Đây là lần thứ... n tôi bị té vì cái thanh trường kiếm này rồi! Cha nuôi và cô tiểu thư Masami thấy vậy liền chạy lại đỡ tôi dậy.

"Có vẻ như con không thích hợp với trường kiếm thì phải?"

"À... uhm... chắc là như vậy rồi."

Sau đó, tôi trả lại thanh trường kiếm cho cha, coi như tôi từ bỏ bài trường kiếm này. Có lẽ... tôi thích bắn cung hơn là chém kiếm nhiều, với lại... cha nuôi tôi có dặn tôi rằng.

"Cố quá là thành quá cố đấy, con gái ạ."

— — — — —

Vào một buổi tối nọ, trong lúc tôi đang say giấc nồng với cô tiểu thư của tôi thì bị đánh thức một cách vô tình bởi... một giọng nói bí ẩn gì đấy, hệt như cái hôm ở trong rừng hồi tôi 5 tuổi.

"Erina Fenn Haukier, hãy đi theo tiếng gọi của spirital. Ra sân sau của tòa dinh thự."

Spirital? Spirital là cái gì nhỉ? Lần đầu tiên tôi nghe đến thuật ngữ này luôn đấy. Mà... thôi kệ, mình cứ đi theo tiếng gọi của nó đi ra sân sau, xem có giống như cái hồi đấy không thôi?

Cố gắng đi thật khẽ để tiểu thư Masami không thức giấc giữa chừng, tôi đã thành công trong việc rời khỏi phòng ngủ của mình mà không bị phác giác. Sau đó, tôi mở cửa và đi ra sân sau của dinh thự như giọng nói ấy yêu cầu.

"Bên trái.", giọng nói chỉ dẫn

Tôi quay sang trái và đi tiếp, đến được khu vườn hoa hồng máu mà giọng nói yêu cầu. Từ trong khu vườn xuất hiện... cô tinh linh Bloodrose đang tưới cây cho khu vườn của tôi. Thấy cô ấy, tôi mừng rỡ, vội chạy lại ôm cô ấy.

"Ah! Cô tinh linh Bloodrose! Đã từ rất lâu rồi cháu không được gặp cô, cháu nhớ cô lắm đấy ạ!"

"Uhm, bé ngoan của ta. Từ khi khu rừng bị đạo quân Forehne chiếm đóng, ta đã phải di dời cả khu vườn khỏi đó và... lang thang khắp nơi một cách vô vị cho đến khi bé trồng vườn hoa này.", cô tinh linh vuốt tóc tôi

Sau đó, 2 chúng tôi ngồi xuống, tôi kể cho cô ấy nghe về những chuyện đã xảy ra sau khi khu rừng bị chiếm tới giờ. Kể xong, tôi gục đầu vào người cô tinh linh mà chảy nước mắt, cô ấy vừa an ủi vừa vuốt tóc tôi nhẹ nhàng.

"Không sao đâu, bé cưng của ta. Họ đều là những chiến binh với tinh thần bất khuất và không biết sợ hãi là gì. Khi họ chết đi, linh hồn thanh khiết của họ sẽ được bay lên thiên trời, rửa hết mọi tội lỗi và chuẩn bị đầu thai kiếp sau. Nên là... À mà quên nữa!"

Sau đó, cô ấy đứng dậy và búng tay một cái. Bên cạnh cô ấy xuất hiện một... đốm sáng màu vàng cam khá là ấm áp và dịu nhẹ.

"Đây là Sphena, một spirital, là thực thể đầy quyền năng và có địa vị cao nhất của Đế quốc High Seraphiah này, thậm chí còn cao hơn cả chủng tộc cai trị đất nước này là thiên sứ nữa.", cô ấy giới thiệu

À, hóa ra đốm sáng này là một thực thể spirital có tên là Sphena, cái tên nghe có vẻ hơi...

"Xin chào cô bé tóc vàng, ta là Sphena. Như công chúa Zury có nói, ta là spirital, một thực thể quyền năng trên tất cả mọi thực thể trên thế giới này. Các spirital như ta luôn có nghĩa vụ tìm kiếm một người thực sự xứng đáng để hấp thụ sức mạnh của họ, và nhóc chính là người thích hợp với ta."

Đốm sáng này còn có thể nói chuyện được nữa kìa, mà lại là... giọng nữ nữa cơ chứ! Cơ mà...

"Công chúa Zury là ai vậy, Sphena?"

"Là cái người đứng trước mặt cô bé đấy, không nhận ra à? À, vì công chúa mang 2 thân phận nên là nhóc chỉ nhận ra công chúa ở dạng tinh linh Bloodrose thôi. Thưa công chúa Zury, ngài có thể chuyển sang dạng kia cho cô bé này biết được không ạ?"

"À... uhm... OK thôi.", cô tinh linh gật đầu

Sau đó, cơ thể của cô tinh linh bắt đầu biến đổi, xung quanh cô bao bọc một lớp ánh sáng xanh tuyệt đẹp và hoàn mĩ. Sau một khoảng, người xuất hiện trước mặt tôi bây giờ là một cô gái Elf với khuôn mặt hơi na ná mẹ nuôi cũ của tôi, tóc màu xanh lá đặc chưng của người Elf, vận trên mình bộ đầm lộng lẫy cùng với chiếc vương miện đội trên đầu.

(Công chúa Zury)

"Ta là Zury Gaar Larren, công chúa của vương quốc Elfrience, mang 2 dòng máu Elf và tinh linh. Cha ta, Zurkin Gaar Larren, quốc vương của Elfrience, đã cưới mẹ ta là tinh linh đến từ Đế quốc High Seraphiah và hạ sinh ra ta. Do đó, ta có thể chuyển đổi qua lại giữa dạng Elf và dạng tinh linh. Và đây chính là thân phận thật của ta."

"Wua! Đây... đây là công chúa Zury sao? Trông cô... nhìn giống mẹ nuôi cũ của cháu quá!"

Tôi lại chạy lại ôm cô ấy thên lần nữa, vì nhớ mẹ. Cô ấy sau đó vuốt tóc tôi, ra dáng mẹ hiền rồi... nói với tôi.

"Ah, có lẽ trời sắp sáng rồi, chúng ta phí hơi nhiều thời gian quá rồi! Giờ bé hãy nhanh hòa vào làm một với Sphena đi nào!"

Sau đó, đốm sáng Sphena nhập vào trong cơ thể tôi. Cơ thể tôi sau đó sáng bừng lên như ánh nắng ban mai, sau đó tôi dần mất đi ý thức.

— — — ◇ ◇ ◇ — — —

Ở một diễn biến khác.

"Chị có chắc là cái tai với cái đuôi này là hàng thật không vậy, chị Yuumi-idol?", Akemi bày tỏ sự thắc mắc

"Chứ nếu không phải hàng thật thì sao nó lại động đậy được? Nyan, hỏi câu gì mà thừa thãi thế?"

Yuumi đáp lại câu hỏi của Akemi bằng cách... vẫy đuôi và kêu tiếng mèo.

Sau khi gây ra hàng loạt những cuộc thảm sát vào nhà Bá tước Perg, Tử tước Hjlar và những kẻ thù khác mà Akemi phải tiêu diệt vào 2 năm trước, Akemi tin rằng mình đã trả được hết mọi thù hận nên đã vào một quán bar nghỉ xả hơi và thư giãn. Đồng hành cùng với Akemi là John, người mà đã rời khỏi hoàng cung và sống một cuộc sống vô vị trước khi gặp Akemi.

Ban đầu, John không đồng ý với việc làm của Akemi, nhiều lúc 2 bên còn xảy ra tranh cãi dữ dội. Nhưng sau khi nhìn thấy hết những việc làm man rợ và vô nhân tính của Tử tước Hjlar, John đã thay đổi thái độ, bắt tay với Akemi và cùng nhau gây ra cuộc thảm sát này. Và cứ thế tiếp diễn cho đến khi Akemi đã "thanh toán hết" mọi nợ nần.

Quay lại chủ đề khi nãy, trong quán bar, Akemi đã vô tình gặp mặt Yuumi Aoki, một idol mới nổi thích cosplay thành miêu nữ ở thế giới cũ. Nhưng khi được triệu hồi đến đây, phép thuật trong lúc triệu hồi đã biến cô ấy thành miêu nữ thực sự, thế nên Akemi đã vô cùng bất ngờ khi gặp mặt thần tượng của mình ở thế giới này.

(idol Yuumi Aoki)

"OK, em tin. Nhưng... trông chị khác quá đi. Đã từ rất lâu rồi em không được gặp chị, em là fan của chị lâu lắm rồi đấy! Nay..."

"Oh, đó cũng là chuyện thường ngày thôi ấy mà, nyan. Chị cũng vừa gặp lại bạn chị là Tatsu Fukuda sau hơn 10 năm trời xa cách luôn ấy chứ, nyan. Giờ anh ấy hình như... đang làm mạo hiểm giả và đang ở đâu đó quanh... High Seraphiah đấy, nyan."

"High Seraphiah?", John thắc mắc

Yuumi gật đầu. Sau đó cả 3 đứng dậy, rời khỏi quán bar và đi theo Yuumi tới lãnh địa High Seraphiah.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro