chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mn ơi ý là sắp có thêm khứa xuất hiện ý. Đọc trên link hồng là anh ta tên Sở Tư Lĩnh, trên bản dịch thì là Lãnh. Mấy chap đầu ảnh ta cz tên Lĩnh giờ sửa thành Lãnh  🙂🙂🙂
Ý kiến nhiều phắn nhé
Toi ko sửa mấy chap đầu tên anh ta đâu lười lắm, chính tả cứ nói tôi sửa
__________________________________________

Giữa hai chân có cảm giác đau rát, tuy rất đói nhưng Tề Tử lại cảm nhận rõ ràng bụng mình rất trướng và nóng.

Cậu vặn vẹo mông, nởi phía dưới rất ẩm ướt, có chất lỏng nhớp nháp trơn trượt từ nơi khó nói đó chảy ra.

Không lẽ cậu vẫn còn ngủ trên chiếc giường kia sao?

Tề Tử mò mẫm xung quanh rồi bật chiếc đèn trên bàn đầu giường lên.

Nhận ra mình không còn nằm trên chiếc giường ban đầu, cậu vén chăn lên nhìn bụng và phần dưới cơ thể mình, sắc mặt vừa xanh vừa đỏ đan xen.

Đại hoàng tử chắc chắn đã lại đụ cậu sau khi cậu ngủ mê còn xuất ra rất nhiều tinh dịch bên trong mà không lấy ra ngoài cho cậu.

Trong lúc đang nằm trên giường ngủ, âm đạo của cậu tiếp tục chảy ra chất dịch màu trắng, thấm ướt ga trải giường dưới mông.

Tề Tử cố chịu đựng sự khó chịu trong lòng, không thể chấp nhận việc mình bị một người đàn ông đè lên giường và trên bồn tắm, bị đụ mạnh hơn sáu tiếng đồng hồ.

Sự khó chịu cả về thể xác và cú sốc tinh thần khiến

* cậu ngồi sững trên giường.

Cậu quay đầu nhìn chiếc bàn cạnh giường ngủ, đồ ăn bên trên được trình bày rất tinh xảo, hấp dẫn, bao gồm bít tết cao cấp, rau củ hảo hạng, món súp thơm ngon và một món tráng miệng, vừa nhìn đã biết những món ăn này vô cùng đắt tiền chỉ có người trong giới quý tộc mới được thưởng thức.

Tề Tử rất đói nên cậu chậm rãi đứng dậy, sau đó cầm chiếc nĩa bên cạnh bắt đầu ăn, khi ăn thịt mỗi miếng đều cần thật mạnh.

Chuyện này phải làm gì đây? Cậu vậy mà đã đụ nhân vật công chính Thích Trà Mật ... Hoặc là nói cậu nói ngược rồi, rõ ràng là Cố Hàn mới là người đụ cậu, nhưng cũng không đúng, là cậu có lỗi trước.

Tâm tình Tề Tử vô cùng sa sút bởi cậu biết mình là người có lỗi trong sự việc này, cậu cũng không nhớ rõ ngày động dục cũng như thời gian sử dụng thuốc ức chế. Sau khi trưởng thành, cậu vẫn luôn căm ghét cơ thể mình, luôn là hai người cha bắt ép cậu uống thuốc ức chế, sau khi vào trường và ở trong ký túc xá, cậu không còn quan tâm đến những thứ này nữa.

Cố Hàn khẳng định không muốn làm như vậy với  cậu, dù sao anh cũng là công của Thích Trà Mật, địa vị cao quý, ôn nhu hoàn mỹ, chẳng qua trong lúc cậu động dục bị ảnh hưởng bởi pheromone nên chỉ có thể làm những chuyện đó với mình.

Bác sĩ rõ ràng đã cảnh báo cậu nhiều lần rằng pheromone của cậu sẽ khiến một số Alpha cấp S mất kiểm soát động dục, có sức hút chết người, thế nhưng cậu lại vì cơ giáp mà bất cẩn.

Trên đùi trong hân lên dấu vân tay, khắp người lưu lại dấu hôn, hai đầu vú trong không khí cứng lại, hơi tê dại. Cậu cố gắng đứng dậy, nhưng khi hai chân khép lại, khe hở ở giữa bị lỗ bướm sưng tấy ép chặt, tạo ra khoái cảm nóng bỏng lại hưng phấn, khiến Tê Tử cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Cơ thể không thể kiềm chế được hồi tưởng về sự sung sướng đó, chất lỏng màu trắng cháy xuống mặt trong đùi của Tê Tử.

Trong căn phòng ngủ lớn như vậy, vậy mà không tìm được một mảnh giấy nào, Tê Tử tức giận mắng : "Đại hoàng tử cái gì, đến giấy vệ sinh cũng không có! Khốn kiếp, ngày hôm nay của ông đây thật đen đủi."

Cậu gần như không thể đứng vững được, không quan tâm nữa, bèn kéo tấm chăn ra lau tinh dịch giữa hai chân.

Cậu cảm thấy bụng mình căng chướng đến mức phình to như bà bầu, bên trong vừa căng vừa nóng, khi cúi đầu xuống thậm chí còn không thể nhìn thấy chân mình.

Tê Tử cố nhịn sự khó chịu, ấn vào cái bụng căng phồng, hơi mở chân ra thử, hình như do cổ tử cung đã đóng lại nên không có nhiều nước chảy ra, chỉ có một dòng nước nhỏ chảy ra giữa hai chân.

Tô Từ cố nhịn sự khó chịu, ấn vào cái bụng căng phòng, hơi mở chân ra thử, hình như do cổ tử cung đã đóng lại nên không có nhiều nước chảy ra, chí có một dòng nước nhỏ chảy ra giữa hai chân.

Tinh dịch của Cố Hàn đặc quánh, vừa rơi xuống thảm đã dính vào những sợi lông mềm mại.

Trong không khí thoang thoảng mùi tanh đặc trưng, lại thoang thoảng mùi thơm của sơn tuyền.

Tê Tử cảm thấy vô cùng cay cú. Cố Hàn sau khi đụ cậu xong liền rời đi, nhất định là đã giải tỏa được dục vọng, sau khi thời kỳ động dục kết thúc, lại phát hiện người nằm dưới là cậu chứ không phải Thích Trà Mật nên cảm thấy không kiên nhẫn hoặc có lẽ là chán ghét, hối hận đến mức đến làm sạch bên trong cho cậu cũng không làm.

Tề Tử không muốn nhìn chất lỏng trên mặt đất, qua loa lau tinh dịch giữa hai chân, cậu phát hiện bên cạnh mình có một đống quần áo.

Tề Tử đi tới, trước tiên tìm thấy đồ lót trong bộ quần áo đắt tiền.

Nhặt nó lên nhìn, phát hiện chiếc quần lót này khác với những cái cậu thường mặc. Những chiếc quần lót này có hình tam giác, giống tã trẻ em hơn là đồ lót, bên ngoài làm bằng chất liệu thoáng khí, không thấm nước nơi dính vào vùng kín có một lớp bông đặc biệt có khả năng hút nước cực mạnh.

Tê Tử ngơ ngác cầm chiếc quần lót lên, liếc nhìn cái bụng nhô ra của mình. Lúc này cậu đã có chút tức nghiến răng nghiến lợi, không biết Cố Hàn quá hận cậu hay là cố ý, không làm sạch tỉnh dịch cho cũng thôi đi, vậy mà lại có thể chuẩn bị sẵn một chiếc quần lót đặc biệt dành cho Omega hút ra tinh dịch như vậy.

Trước đây cậu cũng đã từng nhìn thấy loại đồ lót này.

Ở nhà, ba của cậu cũng thường xuyên sử dụng nó trong một thời gian. Loại đồ lót này là đồ dùng một lần, trước đây hai người ba có mối quan hệ rất gần gũi, cậu thường nhìn thấy loại đồ lót này trong thùng rác trong phòng tắm.

Cái này thường được alpha chuẩn bị để lưu lại tinh dịch trong tử cung của omega nhằm thỏa mãn ham muốn chiếm hữu, nếu không có sự trợ giúp pheromone của alpha, omega không thể mở cửa tử cung mà chỉ có thể dựa vào cơ thể để tự động bài trừ, từ từ giải phóng tỉnh dịch ra ngoài. Trong thời gian đó, mỗi ngày sẽ có một chiếc quần lót trong thùng rác ở phòng toilet, cậu thường nghe cha mình nói muốn sinh thêm một đứa con, đáng tiếc người trên thế giới này rất khó có thai nên một thời gian dài hai người đều không có kết quả gì.

Bác sĩ khám bệnh cho Tê Tử trực tiếp nói cậu căn bản sẽ không thể có thai, chỉ số của cậu thấp hơn nhiều so với omega bình thường. Điều này khiến cho cậu lúc này cảm thấy rất an tâm.

Mặc quần lót tính dịch vào, sắc mặt Tề Tử vẫn khó coi, khi mặc xong quần áo, mỗi cử động một cậu đều có thể cảm nhận được chất lỏng nóng hổi từ lỗ bướm chảy ra từ bên trong của mình, giữa hai chân ướt đẫm, tử cung cũng đang chuyển động, còn có âm thanh của chất lỏng khi va đập.

"Alpha đều là biến tháil Cấp S càng biến thái!" Te Từ chửi bới.

Người ba là omega của cậu trước đây cũng đã từng bị đối xử như vậy, nhưng bụng của ông chắc chân không hề phình to như vậy, lượng xuất tinh của cấp S và cường độ làm tình khiến Tê Tử cảm thấy sợ hãi.

Đôi chân run rẩy đi xuống lầu, bước vào một cung điện không một bóng người, bên ngoài trời đã tối.

Cậu bước tới cửa dựa theo trí nhớ, cửa tự động mở ra.

Bầu trời đêm bên ngoài lấp lánh ánh sao, hoa trong vườn thơm ngát, vạn vật tự nhiên khiến Tề Tử cảm thấy không còn tức giận và xấu hổ như trước nữa.

Cậu vốn muốn rời khỏi nơi này, nhưng đang đi, đột nhiên xuất hiện mấy tên vệ sĩ, chân của Tề Tử vốn đã yếu ớt, suýt nữa thì quỳ xuống trước mặt bọn họ.

Vừa nhìn thấy cậu, tất cả vệ sĩ đều cúi xuống cung kính nói: "Tề thiếu gia, đại hoàng tử yêu cầu ngài ở bên trong đợi một lát, ngài ấy sẽ sớm quay lại."

Vẻ mặt của Tề Tử vừa xấu hổ vừa tức giận, trong lòng cầu nguyện những người này không nghe thấy sự tinh xảy ra giữa cậu và đại hoàng tử.

Cậu vẫn muốn rời đi, nhưng những vệ sĩ này kiên quyết đứng trước mặt, như thế đang muốn chặn cậu lại.

"Tôi không thể rời đi sao?" Tề Tử rất bất an, bởi vì cậu sợ đại hoàng tử cho rằng cậu không từ thủ đoạn thành công dụ dỗ, muốn trả thù cậu.

Dù sao cũng là vị công thứ nhất, cậu cũng không dám làm bừa, sau đó cậu phát hiện những vệ sĩ này cũng không có trả lời mà chỉ lặp lại: "Tê thiếu gia ở bên trong đợi một lát, đại hoàng tử rất nhanh sẽ trở lại."

Tê Tử liếc mắt nhìn cảnh tượng xung quanh, gật đầu rồi quay trở lại.

Đôi chân cậu có chút run rẩy, yếu ớt bước đi về phía trước cho đến khi đến nơi trong cùng của cung điện, vậy mà không nhìn thấy ai cả.

Đại hoàng tử Cố Hàn giống như trong lời đồn, tuy rằng đối xử với người khác ôn hòa, mỗi ngày đều treo nụ cười trên mặt, nhưng bên cạnh anh ngoại trừ vệ sĩ ra thì không có người nào khác, anh không thích người khác đến gần mình.

Điều này cũng tạo cho Tê Tử một cơ hội. Cậu chịu đựng cảm giác nóng rát do ma sát ở phần thân dưới và chiếc quần ướt đầm tỉnh trúng, chậm rãi đi về phía sau cung điện, tìm được một cánh cửa, phát hiện không thế đấy ra được, cậu liền muốn từ cửa số trèo ra ngoài.

Nếu biết như vậy vừa rồi cậu đáng lẽ phải ăn thêm hai miếng cơm nữa, Tề Tử liền hối hận. Bây giờ cậu cảm thấy đến một cái cửa số đơn giản cũng không thể trèo lên nổi.

Thân thể cậu vô cùng đau nhức, một chân cuối cùng cũng có thể chạm được mép cửa sổ, chân còn lại cố gắng với theo, cũng có cảm giác rõ ràng có một ít tinh dịch từ trong lỗ rỉ ra.

"Mẹ nó chứ!" Cậu có khuôn mặt thanh tú và xinh đẹp, nhưng những lời phát ra từ miệng lại là vô cùng tục tĩu.

Tê Tử vừa phun ra tinh hoa văn hóa, mặt vừa đỏ bừng quay ra ngoài cửa số, đôi chân yếu ớt rời khỏi cung điện.

Vườn sau cũng không có người canh giữ, cậu phát hiện nơi này không có tường thành, chỉ có bụi cây rất cao.

Không ngờ có ngày cậu lại giống như một tên trộm vượt tường ở trong hoa viên của giới quý tộc.

Phía đối diện có lẽ là địa bàn của những học sinh giới quý tộc khác, nếu bị phát hiện cũng không sao, chỉ cần có thể tránh xa nam chính, Tê Tử thầm cầu nguyện trong lòng.

Cậu không muốn phải quay lại đối mặt với Cố Hàn, đối phương hoặc Thích Trà Mật nhất định sẽ trả thủ cậu. Trong truyện, những con điếm nịnh bợ cố cướp nam chính của Thích Trà Mật đều không có kết cục tốt.

Leo qua một hàng bụi cây, cậu đã đến gần một tòa nhà sang trọng khác. Tê Tứ vỗ vỗ lá cây trên người, trong bóng tối tìm đường, muốn rời khỏi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro