chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh mắt Sở Tư Lãnh đáng sợ sâu không thấy đáy, nhưng tầm nhìn lại khóa vào cậu lại, tựa như đã nhìn thấu hết mọi thứ.

Tê Tử vẫn nằm mấy mảnh vải còn sót lại, che trên đầu trên ngực, lòng bàn tay che nửa trên cái bụng nhô ra, hai chỗ này khiến cậu rất ngại ngùng, thậm chí để mặc những dấu hôn tự do lộ ra. Ngực lẽ ra phải phẳng, nhưng sau nhiều lần bị đại hoàng tử xoa, cần liếm, bây giờ đã sưng lên như một cái bánh bao hấp nhỏ, tử cung chứa đầy tinh dịch, đây là hai nơi khiến cậu rất xấu hổ.

Hành vi của Sở Tư Lãnh không khác gì đại hoàng tử, trực tiếp kéo cậu lên phòng ngủ trên lầu. Điều này gióng lên hồi chuông cảnh báo cho Tề Tử.

Cậu càng giãy dụa mạnh hơn, một tay chặn ngực, một tay kéo về, co chân ngồi xổm xuống, chịu đựng cơn đau nhức trong tử cung, nói với người hầu bên dưới: "Đi mua thuốc ức chế cho thiếu gia của các người đi!"

Nhưng người phía dưới vẫn đứng như tượng, không đáp lại lời nói của cậu, cứ cúi đầu, mãi cho đến khi Sở Tư Lãnh kéo người dậy, cậu mới chậm rãi đứng thẳng lên, suốt quá trình không hề có động tác hay lời nói gì thêm.

Tê Tử gần như tuyệt vọng, vừa rồi trong đại điện có nhiều người hầu như vậy, Sở Tư Lãnh liền kiềm chế pheromone của mình một chút. Bây giờ vừa lên lầu, Tề Tử liền có thể ngửi thấy mùi pheromone nồng nặc, khiến chân tay cậu lại mềm nhũn, cơ thể bắt đầu nóng đến khó chịu.

"Đáng chết! Nhà ngài giàu như vậy, mua không nổi thuốc ức chế sao?" Tê Tử thật sự không khỏi chửi rúa.

Sở gia là gia tộc kinh doanh giàu có nhất đế quốc liên bang, họ thành công trong lĩnh vực bất động sản, giải trí, cơ khí và các lĩnh vực khác. Sở Tư Lãnh là con trai duy nhất và là người đứng đầu gia đình, từ khi sinh ra hần ta đã học được rất nhiều kiến

thức kinh doanh và các kỹ năng khác nhau, có đam mê phát minh dược phẩm từ khi còn nhỏ, đồng thời đã phát triển vô số sản phẩm công nghệ, có nhiều bằng sáng chế đến mức không khỏi được mệnh danh là "Thiên tài trí tuệ".

“Thứ tôi cần không phải là thuốc ức chế." Sở Tư Lãnh nhấn mật khẩu ở cửa phòng.

Hân ta luôn bình tĩnh và vô cảm, để người khác không bao giờ có thể đoán được hân ta đang nghĩ gì

Trang trí bên trong tòa nhà rất đơn giản mang đầy vẻ hiện đại. Cánh cửa căn phòng trước mặt rất đặc biệt, sau khi Sở Tư Lãnh bấm mật khẩu trên màn hình, cánh cửa sẽ tự động biến mất, sau khi bước vào, bức tường phía sau kín đến mức như không còn cánh cửa nào ở đó.

Tê Tử hoảng sợ, không thèm che ngực nữa, vội vàng mò mẫm trên bức tường trống trơn, nhưng lại không tìm thấy một vết nứt nào trên bức tường nhẫn nhụi.

"Đây là đâu? Tại sao anh lại đưa tôi đến đây?"

Tề Tử ở bên cạnh hắn ta thoạt nhìn rất yếu đuối. Sở Tư Lãnh và Cố Hàn có chiều cao tương đương nhau, khoảng 1 mét 96 mét, trong khi Tê Tử chỉ cao 1 mét 7, khi đứng thẳng, tối đa cậu cũng chỉ có thể vươn tới vai của đối phương, hình dáng cơ thể cũng không rắn chắc bằng Sở Tư Lãnh.

Bờ vai Sở Tư Lãnh rất rộng, hắn ta không còn muốn chậm rãi kéo người đi nữa, liền trực tiếp dùng một tay nâng Tê Tử lên, hít thật sâu mùi hương hoa hồng pheromone trên cổ Tề Tử, máu trong cơ thể lưu chuyển nhanh chóng, phần thân dưới của hắn ta đang hoạt động rất mạnh mẽ.

Từ khi còn nhỏ hẳn ta vẫn luôn rất lạnh lùng, tỉnh cách của hắn ta chính là như vậy, chưa từng có cảm giác máu huyết sôi trào bao giờ. Nhưng bây giờ, lần đầu tiên máu của Sở Tư Lãnh như đang được đun nóng, hắn ta hận không thể lập tức CÓ thể ấn Tề Tử xuống dưới đụ một cách thô bạo, trút toàn bộ dục vọng của mình vào lỗ bướm và tử cung của omega này

Một tay vòng qua ngực Tê Tử, mạch máu và cơ bắp trên cánh tay cọ xát, bóp chặt núm vú đã sưng đỏ mềm mại, Sở Tư Lãnh trực tiếp nửa nhấc Tề Tử lên, đi về phía giữa phòng.

Dù Tề Tử có giãy giụa thế nào, vẫn bị cánh tay rần chắc khỏe mạnh kia nằm lấy, tử cung chứa đầy tinh dịch của cậu vì thế càng rung lắc đau tấy. Cậu bây giờ giống như một con thú bị nhốt trong lồng, tùy ý chịu sự khống chế của người thợ săn.

Tê Tử nhìn chung quanh, phát hiện đây không phải phòng ngủ, bên trong phòng không có thứ gì cả, sau khi Sở Tư Lãnh ra mệnh lệnh, bốn bức tường và trần nhà đột nhiên sáng lên, phóng đại và chiếu ra bộ dáng hiện tại của hai người.

Căn phòng này kỳ thực là Sở Tư Lãnh dùng để rèn luyện thân thể, ở trong này có thể quan sát từng chi tiết động tác của bản thân, sau đó tiến hành huấn luyện đặc biệt, kiểm tra khuyết điểm, để cho lực lượng của hắn ta không có bất kỳ khuyết điểm nào. Chính hắn ta cũng không ngờ bây giờ nó lại được sử dụng vào mục đích khác.

Bốn bức tường và trần nhà giống như tấm kính chiếu lại, như một màn hình TV khổng lồ, hiển thị mọi thứ Sở Tư Lãnh sẽ làm với cậu.

"Sofa để nghỉ ngơi, dây đai, roi da..." Trong giọng nói trầm trầm của Sở Tư Lãnh, trên sàn nhà đột nhiên vẽ ra mấy đường, sau đó một cái hộp đột nhiên nổi lên, có người máy, cánh tay robot và các dụng cụ giống như để tra tấn để lấy lời khai.

Tê Tử nhìn thấy những thứ này, toàn thân ớn lạnh.

"Sở thiếu gia, Sở thiếu gia, tôi là bạn cùng phòng của Thích Trà Mật, anh không thế làm như vậy với tôi. Anh phát tỉnh rồi, cần uống thuốc ức chế. Nếu anh không muốn thuốc ức chế thì tôi có thể gọi Thích Trà Mật đến cho anh có được không? Anh có máy liên lạc không?"

Tề Tử vô cùng hối hận, hôm nay cậu nóng lòng muốn xem thi đấu cơ giáp, vội vàng bước đi mà không mang theo máy liên lạc. Nếu có thiết bị liên lạc, cậu có thể gọi Thích Trà Mật đến cứu, tại sao lại là cậu phải chịu đựng những chuyện này?

Vừa bị đại hoàng tử đụ, âm đạo phía dưới vẫn còn nóng rát, sưng tấy, bên trong tử cung cũng đau nhức vô cùng. Nếu như Sở Tư Lãnh nóng nảy muốn đụ cậu, cậu sẽ chết ở chỗ này mất.

Cậu cố gắng khuyên can Sở Tư Lãnh, hoặc là nhanh chóng mua hai loại thuốc ức chế, chính phủ liên bang luôn ship thuốc ức chế đến rất nhanh, bên trong trường học cũng có, không đến vài phút là có thể giao đến, hoặc là để Tề Tử nhanh chóng liên hệ với Thích Trà Mật đến phát triển mối quan hệ giữa nhân vật chính và ba công của cậu ta.

Nhưng điều cậu không ngờ tới là Sở Tư Lãnh nghe đến tên Thích Trà Mật lại không có chút phản ứng nào. Hắn ta lặng lẽ ném Tề Tử lên ghế sofa bằng da. Chiếc ghế sofa đơn sau khi được san phẳng lại biến thành một chiếc giường đơn dài hai mét, vừa vặn cho Tề Tử năm.

Cậu vốn là muốn chạy trốn, nhưng có thể trốn đi đâu được? Cậu thậm chí còn không tìm thấy cửa, pheromone của đối phương quả mạnh, Tề Từ lúc này yếu đến mức thở hổn hển, cậu như một bông hồng mong manh vô lực ngã xuống ghế sofa, sắp phải đồi mặt sự tàn phá của Sở Tư Lãnh.

Tề Tử có chút tuyệt vọng, nghĩ tới chuyện tiếp theo có thể xảy ra, sắc mặt tái nhợt.

Sở Tư Lãnh chỉ huy cảnh tay robot. Cái nhỏ hơn một chút nắm lấy tay Tề Tử, trong khi cải to hơn nắm cổ chân Tề Tử.

"Sở thiều gia, anh anh nên nên phải làm như vậy với Thích Trà Mật, anh sau này sẽ hồi hận đó."

Tề Tử kinh hãi nhìn Sở Tư Lãnh đi tới, cởi cúc tay áo, lạnh lùng củi đầu nhìn cậu. Dưới chiếc quần đã có một khổi phình to, gần như muốn bung ra.

Âm thanh "Roẹt" một tiếng. Dưới ánh mắt đang khiếp sợ của Tê Tử, Sở Tư Lãnh xé quần của cậu thành từng mảnh, lộ ra hai bắp đùi đầy vết ngón tay đỏ bừng.

Vì sợ hãi, lỗ bướm yếu ớt của Tê Tử co rút hai lần, một chút tinh dịch chảy ra khỏi đó.

Cậu cầu nguyện trong lòng, hy vọng Sở Tư Lãnh sẽ tỉnh táo lại, nghe thấy cậu liên tục nhắc tới "Thích Trà Mật", sẽ tỉnh táo, quay người, buông tha cho mình.

Sở Tư Lãnh tựa như thật sự đang suy nghĩ, nhìn châm châm vào bụng Tê Tử cùng khe hở giữa hai chân cậu một lúc, sau đó bật máy liên lạc, đặt mua thứ gì đó trên trang web y tế.

Khi Tê Tử nghe thấy âm thanh thông báo, trong lòng lúc đó dâng lên một tia hy vọng, cậu cho rằng chính vì nhắc đến Thích Trà Mật nên Sở Tư Lãnh mới bắt đầu mua thuốc ức chế, quyết định chấm dứt chuyện nực cười này.

Tuy nhiên, cậu không thể nhìn thấy Sở Tư Lãnh đang mua gì. Máy liên lạc quay ngược lại với cậu, tất cả những gì có thể nghe thấy chỉ là tiếng bíp bíp lách cách. Đối phương có vẻ như đã mua rất nhiều, sau đó hài lòng tất thiết bị liên lạc, đưa tay cởi quần lót tinh dịch của cậu ra, để cánh tay robot  dang rộng hai chân của Tề Tử.

Tề Tử nâm ở trước mặt hắn ta hoàn toàn khỏa thân, lộ ra những bộ phận bí mật nhất, khi nhìn thấy cảnh tượng trên bốn bức tường và trần nhà, toàn thân cậu xấu hổ đỏ bừng.

Thật khó mà tưởng tượng rằng hôm nay cậu sẽ bị hai người đàn ông nhìn thấy bộ dáng trần truồng một cách lộ liễu như vậy, mà tận cả hai alpha cấp S đều phát tình.

Điều biến thái nhất là dù nhìn về hướng nào trong căn phòng, trên tường hay trần nhà đều là những hình ảnh vô cùng rõ ràng, tình cờ là ở góc nhìn của Sở Tư Lãnh, hần ta có thể nhìn thấy cái lỗ bướm đã bị nới lỏng chứa đầy tinh dịch của Cố Hàn, sau khi bị tách ra lại đấy ra chất đục màu trắng, chảy vào rãnh mông, cuối cùng nhỏ giọt xuống ghế sofa.

Tê Tử nghiến răng nghiến lợi, bộ dáng muốn khóc nhưng không khóc, lòng tự trọng của một thẳng nam như cậu gần như bị xóa sạch.

Sở Tư Lãnh xắn tay áo, đưa ngón tay vào trong lỗ bướm sưng đỏ của Tê Tử, hơi lỏng lẻo nhưng đang hồi phục rất tốt, có chút săn chắc rồi.

Vừa dùng ngón tay sờ vào lỗ bướm đầy tinh dịch của Tê Tử vừa hỏi: "Bướm của cậu ăn bao nhiêu lần tỉnh dịch rồi?"

Tê Tử thật sự có chút mất cảnh giác, cần môi kim nén tiếng rên rỉ, khi Sở Tư Lãnh chạm vào con cặc nhỏ của mình, cậu nói với tiếng nghẹn ngào cầu xin: "Thiếu gia, xin hãy để tôi quay về đi. Anh và Thích Trà Mật là bạn từ nhỏ, hiện tại anh chỉ là bị pheromone kích thích dẫn đến động dục, về sau sẽ hối hận. Hãy mua thuốc ức chế hoặc kêu Thích Trà Mật tới đi."

Omega khi ở trước mặt Alpha cấp S chỉ có địa vị là bị khống chế. Sở Tư Lãnh biết nếu mình đánh dấu Tê Tử thì không ai có thể ngăn cản hân ta, mà luật pháp cũng cho phép điều đó, cho dù cậu vừa bị Cố Hàn đánh dấu.

Việc một Omega bị cướp đi khỏi một alpha khác không phải là điều lạ gì.

Có lẽ thấy Tề Tử quá ồn ào. Sở Tư Lãnh ra lệnh cho robot bịt miệng cậu lại, ra lệnh cho cánh tay robot dang rộng chân của Tề Tử ra xa hơn.

Trên bốn bức tường và trần nhà, Tề Tử nhìn thấy đùi mình bị tách ra, lỗ bướm bị nới lỏng cũng bị một khe hở ngăn cách, ở giữa có một cái lỗ to bằng ngón tay út, bộ phận kia còn chưa khép lại..

Lỗ bướm dính đầy tinh dịch màu trắng, môi sưng tấy, bên trong còn có bọt, trông như bị một con cặc rất to đụ vào, hơn nữa còn đụ rất mạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro