gjkkh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Everyday With My Books

"THẾ GIAN NÀY CÓ NHIỀU CHUYỆN LỮNG LƠ NHƯ MÂY TRỜI…"

Menu

SKIP TO CONTENT

[Dramione Fanfiction] A Familiar Place (Nơi chốn thân thuộc) – Part XXXIII – Hermione Granger Và Draco Malfoy (18+)

Author: AnnaM. Oliver

Translated by Ha Tien Nguyen

P/s: Vấn đề là mình không muốn dịch cảnh nóng nữa đâu =))))))))))))

——————-

♥ Part XXXIII ♥

♥ Hermione Granger Và Draco Malfoy (18+) ♥

Cô quay đầu lại và ngước mắt nhìn Draco. Cô từ từ quỳ thẳng người rồi đặt cuốn sách xuống. Sau đó, cô ngập ngừng đứng dậy nhưng rồi lại cúi người để sắp xếp lại mấy cuốn sách. Trông cô có vẻ như đang muốn kéo dài thời gian trước khi mở miệng nói chuyện với cậu. Cuối cùng cô cũng xong việc với đám sách vở rồi đứng người dậy và một lần nữa nhìn vào mắt cậu. Cậu không biết liệu mình có nên nói “xin chào” hay không, hay làm theo bản năng là ôm cô vào lòng, hôn cô, rồi không bao giờ để cô rời đi nữa. Nếu Draco thành thật với chính mình thì cậu sẽ nhận ra ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cậu chính là quay người bỏ chạy chứ không phải là ôm lấy cô. Nếu cậu là Draco Malfoy của ngày trước thì chắc chắn cậu sẽ quay người bỏ chạy và không bao giờ nhìn lại. Nhưng may mắn là Draco Malfoy đó đã không còn tồn tại nữa.

Cậu chọn lên tiếng chào cô trước. “Chào em Hermione.”, rồi lại thêm vào “Em sao rồi?”

Cô làm sao ấy hả? Cô làm sao ư!!? Cậu đang nghiêm túc khi hỏi câu đó sao? Thế là cô trả lời “Em khỏe, còn anh thì thế nào?” Nếu cậu đã hỏi những câu vô nghĩa và ngớ ngẩn như thế thì cô cũng không ngại tiếp chuyện đâu.

“Anh đã chết rồi.” cậu cố gắng đùa một câu. Cậu sẽ gặp rắc rối lớn nếu cô thật sự nổi giận.

“Trò đùa đó không vui lắm đâu.”, cô đáp. Ít nhất thì cô cũng không hét ầm lên. Cô cũng chưa đánh mắng cậu, hay yểm bùa cậu. Như thế cũng được xem là khá lắm rồi.

Cậu nhìn xuống đôi bàn tay đang siết chặt của cô và như thể phát hiện ra ánh nhìn của cậu, cô lập tức cho tay vào túi quần. Đó cũng là lúc mà cậu để ý đến cách ăn mặc của cô. Cô mặc một chiếc quần short jeans trông rất ngớ ngẩn và một chiếc sơ mi màu trắng đơn giản và cậu không thể nhớ nổi lần gần đây nhất cô trông đẹp hơn bây giờ là lúc nào nữa rồi. Cậu với tay nắm lấy bàn tay vẫn để yên trong túi quần của cô, cố kéo nó ra rồi nắm chặt lấy. Cậu đưa bàn tay lên gần mặt mình rồi kiểm tra từng ngón tay cô, cậu còn săm soi cả lòng bàn tay nữa. Cậu lật tay cô lại để ngắm nghía từng đốt ngón tay, sau đó nhẹ nhàng hôn chúng. Cậu khẽ ngước mắt nhìn cô bởi vì cậu muốn xem cô phản ứng như thế nào nhưng lúc này trông cô hoàn toàn hờ hững. Liệu biểu cảm đó là tốt hay là xấu đây? Ít nhất thì cô cũng đã không rút tay lại.

Thế là cậu nghĩ “Đã đến lúc tấn công rồi”, cậu lập tức buông tay cô ra rồi kéo cô vào lòng. Ngay khi cảm nhận được cơ thể cô, cậu không thể nào kìm chế bản thân mình thêm được nữa. Và những nụ hôn dồn dập rơi lên mặt, lên tóc, lên má cô, cậu hôn cô ở bất kỳ vị trí nào mà lúc này cậu có thể hôn được. Cậu đã thôi không còn ôm eo cô nữa, một tay giữ lấy gương mặt cô rồi nhìn cô say đắm. Giờ là lúc ngắm kĩ cô hơn vì thế mà cậu rời bàn tay khỏi mặt cô. Đôi tay một lần nữa ôm lấy eo cô rồi nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất sau đó hôn cô bằng tất cả sự đói khát và đam mê mà cậu đã kìm nén bao lâu nay. Cậu không chỉ chờ đợi giây phút này hai tuần qua đâu, mà là đã chờ đợi suốt cuộc đời mình rồi.

Hermione cuối cùng cũng đã đáp lại sự nồng nhiệt của cậu. Đôi tay cô giữ lấy mặt cậu rồi luồn vào mái tóc bạch kim và hùa theo nụ hôn cuồng dã của Draco. Cô ấn môi mình vào môi cậu mạnh đến nỗi cô nghĩ là đôi môi họ sẽ bầm dập vì hành động đó. Bầu trời cuối cùng cũng đã thôi không còn dọa dẫm bọn họ bằng những đám mây đen nữa mà là cơn mưa đã thật sự kéo đến rồi. Nhưng những hạt mưa mát mẻ đó không thể nào làm giảm bầu không khí hừng hực đầy đam mê này được. Thay vì vậy, chúng bắt đầu trộn lẫn với nỗi khát khao của họ và khiến họ càng ham muốn nhau hơn. Cậu ôm cô xoay một vòng rồi bật cười vì niềm vui gặp gỡ. Niềm hạnh phúc đó đến với cậu mạnh mẽ đến nỗi chưa bao giờ cậu hạnh phúc được đến như thế trong suốt quãng thời gian cậu tồn tại trên cõi đời này. Cậu đặt cô xuống tấm thảm, cả hai cùng quỳ gối rồi nhìn lẫn nhau.  Cậu đặt tay mình lên trái tim của cô rồi hôn cô thêm lần nữa, sau đó cậu nói “Làm ơn, hãy tha thứ cho anh.”

“Không có gì để phải tha thứ cả.”, cô đáp lại lời cậu. Đó chính là phản ứng mà cậu chờ đợi. Họ cùng nhau nằm xuống tấm thảm và đều có cùng một ý nghĩ trong đầu. Họ sẽ làm chuyện đó ngay lúc này, ngay khu vườn phía sau trang trại hang sóc, ngay trên tấm thảm này và ngay dưới cơn mưa với xung quanh vẫn đang còn ngổn ngang sách vở.

Cậu xé toạc chiếc áo sơ mi cậu đang mặc ra rồi xé luôn cả chiếc của cô. Cậu bắt đầu với cần cổ nõn nà xinh đẹp của cô. Mà thật ra là phần nào trên cơ thể cô cũng đều xinh đẹp. Cậu mút lấy phần xương quai xanh hấp dẫn rồi kéo dần nụ hôn lên phía dái tai cô và tiếp tục liếm nó. Sau đó cậu tìm lấy đôi môi cô, mơn man môi dưới và quay trở lại đùa giỡn với miệng cô thêm lần nữa. Môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi, chúng quấn lấy nhau như đang bắt đầu cho một vũ điệu đầy mê say. Cậu dần cảm thấy chỉ có những nụ hôn thôi là không thể nào đủ được.

Tay cô vẫn đang vuốt ve lưng cậu khiến cho làn sóng ham muốn trong cậu càng bừng lên dữ dội. Mỗi nơ ron thần kinh của cậu đều như đang căng ra và muốn bùng cháy. Cậu hạ thấp nửa người dưới của mình, bắp đùi len vào giữa hai chân cô. Cảm nhận được sức nặng từ cơ thể cậu càng khiến cho từng mạch máu trong cơ thể cô sôi lên, cô siết chặt lấy vai cậu như thể cầu xin cậu tiếp tục hành động của mình.

Cậu ngồi thẳng dậy và để cô quỳ gối ngay trước mặt cậu. Cậu tháo áo ngực của cô ra rồi cứ thế nhìn chằm chằm vào cô. Cậu dùng một tay nhẹ nhàng xóa bóp một bên ngực rồi đùa giỡn với hạt đậu đáng yêu đó cho đến khi nó dựng đứng lên đầy quyến rũ. Tay kia đặt lên một bên ngực nãy giờ vẫn chưa được chăm sóc trong khi cậu cúi đầu xuống để hôn lên hạt đậu đang dựng đứng kia, say mê với nó, đắm đuối với nó. Theo bản năng, cô uốn cong lưng của mình rồi ấn đầu cậu vào sát người cô hơn.

Đầu gối cô không thể chịu đựng được thêm nữa, thế là cô ngã ra phía sau rồi kéo theo cậu nằm lên người mình. Cậu vẫn hoàn toàn bị bờ ngực quyến rũ của cô thu hút, cậu hôn nó, liếm nó rồi ngấu nghiến nó. Cô cũng hoàn toàn đắm chìm trong sự nóng bỏng mà cậu khơi lên, cả người râm ran vì từng cái vuốt ve của cậu. Draco bắt đầu tấn công xuống phía dưới. Cậu để tay mình trượt xuống eo, chiếc quần cô đang mặc rộng đến mức cậu có thể luồn một tay vào. Trong lúc cậu vẫn đang say mê chăm chút cho phần đẫy đà mềm mại của cô thì bàn tay đã chạm vào nơi nhạy cảm nhất. Hermione gần như muốn nổ tung ngay lần đầu tiên cậu chạm vào chỗ đó.

Cậu vuốt ve bên ngoài phía quần lót của cô, cho đến cuối cùng khi cậu đã không còn kiểm soát được nữa, cậu rút tay ra rồi kẹo tuột chiếc quần của cô mà không cần kéo khóa hay mở nút quần gì nữa. Cậu tiếp tục kéo chiếc quần lót cotton màu trắng ra khỏi chân cô (trời ơi, cô đang giết chết cậu). Cậu hôn phần bụng rồi luồn chân mình vào giữa hai chân cô. Cậu nhấc một chân cô lên và hôn phần da thịt phía sau đầu gối rồi bắt đầu rải những nụ hôn lên phần bắp đùi. Sau đó cậu lại nâng chân kia lên, nhưng lần này, cậu tập trung vào phần bắp đùi trắng nõn của cô trước, sau đó mới quấn quýt với đầu gối cô rồi một lần nữa quay trở lại nâng nĩu chỗ bắp đùi với những nụ hôn say đắm. Cậu đặt chân cô xuống tấm thảm rồi dùng một ngón tay để tiến vào cô, và không hề dừng lại ở đó, cậu cho ngón tiếp theo vào. Cậu dịu dàng hôn lên khe hở nóng bỏng đó của cô, chơi đùa không biết mệt mỏi khiến hơi thở cô ngày càng trở nên nặng nhọc nhưng cô vẫn cố gắng kìm tiếng thét của cô lại. Cậu trườn lên phía trên và bắt đầu cởi quần ra, cậu vội vã đến mức không có đủ thời gian để kéo toàn bộ chiếc quần ra khỏi người mình. Thế là cậu kéo tạm chiếc quần jeans rồi quần đùi của mình xuống gần hông và tiến vào cô ngay lập tức. Lần này cậu là người cắn lấy môi dưới của mình chứ không phải cô nữa. Bởi vì cậu cực kỳ chắc chắn và quyết đoán với hành động của cậu, cậu chắc chắn đang làm chuyện đó với cô. Không, không chỉ đơn thuần là làm chuyện đó, mà còn là một mối quan hệ xác thịt đầy mê mẩn, cảm giác tuyệt diệu như kéo dài vĩnh viễn, đắm đuối và khiến cậu như chết chìm trong đó.

Môi cậu lại tìm kiếm môi cô và trong khi họ hôn nhau, cô đạt đến cao trào của khoái cảm. Cậu vẫn đang chờ, chờ cho đến giây phút cô rời khỏi môi cậu để khóc thét lên và thế là cậu cũng đến cùng với cô. Ai đó hãy giúp cậu bởi vì cảm giác vẫn tuyệt diệu như từ trước đến giờ.

Và mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó.

Cậu lật người lại, phần lưng nằm lên tấm thảm để đặt cô nằm ở phía trên mình. Cậu lại muốn cô thêm một lần nữa. Hiện giờ cậu đã không thể nào kiểm soát nỗi hành động của mình rồi và cô cũng thế chứ? Nhưng sau đó đột nhiên, Hermione quyết định tự cô sẽ làm chủ tình thế và quả thật chưa có một quyết định nào có thể tuyệt vời hơn vậy. Cô ép người ra phía sau, hai tay chống lên bắp đùi cậu, và cô vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn dù đã đến một lần. Cậu dùng khuỷu tay chống người mình lên và rồi dùng cả cánh tay để chống đỡ sức nặng của cả hai người, lần này cậu gần như đã ngồi dậy. Đôi tay cậu vẫn chống ra phía sau lưng và chúng đang không ngừng run rẩy. Cậu nhìn vào khuôn mặt đầy đam mê không thể kiềm chế của cô, bắp chân cô cũng đang run bần bật và toàn bộ cơ thể cô vẫn đang nắm lấy quyền kiểm soát. Giây phút đó cậu nhận ra rằng cậu sẽ không bao giờ để cô rời khỏi cậu.

Cậu ngã người xuống tấm thảm và hét lớn lên. Hermione gục xuống người cậu và thở hổn hển. Cậu vòng tay ôm chặt lấy cô, hai chân vẫn dạng ra hai bên đùi cậu nhưng cặp ngực đẫy đà đã yên vị ngay lồng ngực của cậu rồi. Những tiếng rên rỉ, ngâm nga thoát ra khỏi miệng cô mà không cần kìm nén nữa. Cảm giác vừa đau đớn vừa tuyệt diệu vì cô vừa trải qua cơn cực khoái chưa từng có trong đời. Ngón tay cậu vẫn đang vuốt ve sống lưng cô, cả người cô vẫn đang phập phồng theo từng hơi thở. Rồi cô bật khóc. Cậu đã làm cho cô khóc. Nhưng đó là những giọt nước mắt vì vui sướng hay đau khổ thì cậu cũng không quan tâm. Cậu chỉ quan tâm đến giây phút này mà thôi. Cô đang nằm trong vòng tay cậu, họ yêu nhau và mọi thứ đã quay trở lại như nó vốn phải như thế.

Cậu lại lật người để cô nằm bên dưới cậu, tay phải gạt hết đống sách vở của cô qua một bên khiến chúng rơi ra mặt đất ẩm ướt. Trời vẫn đang mưa, cơn mưa không lớn lắm nhưng những hạt mưa nóng hổi vẫn đang rơi trên cơ thể nóng rẫy của họ, gần như muốn gột rửa và tái sinh họ thêm một lần nữa. Cơn mưa bắt đầu như thể muốn rửa tội và xóa nhòa hết những tội lỗi mà họ đã gây ra.

Cậu kéo chăn quấn lên người họ và vẫn ôm chặt lấy cô. Họ cứ nằm như thế rất lâu rất lâu sau đó. Thông thường giấc ngủ sẽ nhanh chóng kéo đến với cậu nhưng lần này cậu không đủ thời gian để thư thái như thế. Không phải hôm nay. Ngón tay cô vẽ những vòng tròn lên ngực cậu, cuối cùng cô cũng mở miệng phá tan không gian yên ắng “Anh có nhận ra là từ lúc anh đến đây, chúng ta mới chỉ chào nhau, nói một vài lời nhàm chán, xin lỗi rồi làm chuyện đó mà chưa hề bàn đến những vấn đề quan trọng không?” Cô ngẩng đầu lên để nhìn vào mắt cậu “Chúng ta phải quyết định xem mình cần làm gì tiếp theo.”

Cậu ngồi dậy và bắt đầu mặc quần áo. Cô không hiểu lắm hành động của cậu nhưng vẫn bắt chước cậu ăn mặc chỉnh tề trở lại. Sau khi cả hai đã tươm tất với đầy đủ quần áo trên người, cậu giúp cô nhặt mấy cuốn sách lên rồi gấp chăn và cả hai đi vào trong bếp. Họ để đồ đạt của cô lên bàn và ngồi đối diện nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro