🍯4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ riêng việc vòm ngực tiếp xúc với xương cánh bướm của đối phương đã làm Ôn Khách Hành xúc động muốn bắn. Hắn gấp rút lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lên thì thấy được vẻ mặt tủm tỉm của Chu Tử Thư phản chiếu từ mặt gương dính vài vệt nước.

"A Nhứ." Ôn Khách Hành nhỏ giọng gọi anh, "Nhà anh... có sẵn áo mưa không?"

Biểu cảm Chu Tử Thư tự nhiên vi diệu hẳn, có thì có, nhưng bảo để Ôn Khách Hành tròng vào thì anh không có nhiều niềm tin lắm đối với độ co giãn của bao.

Anh quyết đoán khẽ lắc đầu, sau đó nói cứ giống hôm qua là được.

Trong cuộc gặp gỡ mà anh dày công sắp đặt này, ngay cả xu hướng tính dục của Ôn Khách Hành anh cũng đã tính tới, duy chỉ không đoán được gã trai thoạt nhìn cao gầy thư sinh này thế mà lại có kích cỡ "quá" khả quan.

Tự dưng khi không anh phải chịu tội.

Không gấp gáp như đêm qua, lần này Ôn Khách Hành thăm dò cắm vào nửa ngón rồi chờ xem phản ứng của Chu Tử Thư. Không thể không nói mỹ nhân kiểm soát cơ mặt quá tốt, Ôn Khách Hành phải nhìn xuyên qua từng biểu cảm thay đổi của anh để xác định vị trí nào mang đến càng nhiều khoái cảm.

Lại tiến về phía trước một đoạn, trên vách tràng có một điểm nhỏ gồ lên, Ôn Khách Hành thử cọ xát vài lượt, lực dùng cũng vừa phải, vậy mà ánh mắt của Chu Tử Thư lại biến đổi.

Trước đó bất kể Chu Tử Thư còn ngủ hay đã ngủ, Ôn Khách Hành luôn cảm thấy ánh mắt mỹ nhân nhìn mình giống như mang theo móc câu nhỏ, thế nhưng động tác nghiền ép lại khiến mỹ nhân tròn mắt, trên mặt có thêm vài phần kinh ngạc.

"Là chỗ này sao?" Ôn Khách Hành thử dồn sức xỏ xuyên thêm một lúc, qua ánh mắt Chu Tử Thư dần mê ly mà lòng hiểu rõ.

Tính ra thì đây là một cảnh tượng hiếm gặp. Ôn Khách Hành đối cơ thể con người cũng có hiểu biết một hai, nhưng trước giờ lại chưa từng đọc qua tư liệu về lĩnh vực này.

Riêng về vị trí nhạy cảm ở hậu huyệt thì Chu Tử Thư không chỉ có một: Thịt mềm chung quanh miệng huyệt - khi rút ra chỉ cần ngừng lại một chốc ở cửa động, lập tức cơ vòng sẽ tự hút hắn vào sâu bên trong; vùng tuyến tiền liệt thôi khỏi phải bàn; chỗ sâu nhất cuối đường hầm cũng có một khối nhỏ vừa chọc vào đã khiến vách thịt điên cuồng co thắt; càng không cần phải nói điểm gồ lên - phát kiến mới của ngày hôm nay.

Ôn Khách Hành nắm lấy eo Chu Tử Thư cẩn thận đưa đẩy. Hắn chưa thúc sâu ngay, trước hết lùi ra cửa huyệt, chờ đến khi Chu Tử Thư chủ động "ăn" hắn vào mới nhấp lên điểm gồ kia. Rất nhanh liền cảm nhận được vách thịt mềm mại muốn đẩy mình ra, hắn càng thêm dốc sức đâm sâu vào. Chu Tử Thư bất lực không thể dùng lực cơ vòng đẩy hắn ra, eo thon bắt đầu nhún nhảy. Ôn Khách Hành "Hít hà" một tiếng vội vàng rời khỏi lỗ nhỏ, tinh dịch bắn khắp bắp đùi Chu Tử Thư.

Ôn Khách Hành nằm sấp trên lưng Chu Tử Thư, cằm gác ở hõm vai anh rên rỉ nói: "Đại ca, anh thương em chút đi, đừng gồng lực eo kẹp em. Em có miếng kinh nghiệm nào đâu, mới ăn thịt có lần thứ hai."

"Ai bảo em cứ nhìn anh như thú lạ." Chu Tử Thư rũ mắt, trong lòng dán thêm cho Ôn Khách Hành cái nhãn "Táo bạo", tùy tiện ấn anh ở bồn rửa tay chiến luôn thì thôi đi, bộ không nhìn thấy trước bồn rửa tay còn có tấm gương à?

Ôn Khách Hành khỏi đoán cũng biết, cuộc yêu quá kích thích khiến mỹ nhân cáu rồi. Vì thế hắn ôm Chu Tử Thư trở lại giường, để anh nằm nghiêng, một chân nhấc cao để lộ huyệt khẩu, rồi tiếp tục công cuộc xâm chiếm.

Tư thế của Ôn Khách Hành là nửa quỳ ngồi, nên hắn có thể nhìn rõ nét mặt của Chu Tử Thư - đầu tiên là khuôn miệng không thể khép, hai mắt thất thần nhìn thẳng, sau đó theo lực đâm tăng dần của hắn mà mắt càng nhắm nghiền, miệng há hốc, lại cố ghìm tiếng nỉ non.

"A Nhứ, A Nhứ ngoan," Ôn Khách Hành cúi người hôn anh, "Thế này thoải mái chứ?"

Chu Tử Thư vừa muốn hỏi thế này là thế nào thì đã bị thúc sâu đến thanh âm cũng rời rạc đứt quãng, tiếng rên rỉ tràn ra từ cổ họng, da thịt cũng nhiễm màu phấn hồng mê hoặc.

Thấy cảnh tượng này Ôn Khách Hành lại cười càng gợi đòn, hắn trực tiếp bế bổng Chu Tử Thư lên, nương theo trọng lực để đâm sâu tận cùng. Chu Tử Thư run lên dữ dội, trong cổ họng bật ra tiếng rên xiết nức nở, đằng trước không cần ai an ủi cũng đã phóng thích.

Anh bắn nhiều đến không tưởng, chăn ga ướt đẫm một mảng lớn. Lúc này Ôn Khách Hành muốn rút ra thì lại đến phiên Chu Tử Thư không cho phép, thậm chí anh còn dẫn dắt tay hắn xoa nắn đầu nhũ của chính mình. Ôn Khách Hành hỏi anh còn muốn sao, anh ngơ ngác trả lời một tiếng muốn.

Ôn Khách Hành ôm Chu Tử Thư không nhúc nhích, chờ Chu Tử Thư hoàn hồn lại hỏi thêm lần nữa, đồng thời từ đáy lòng trào dâng niềm hân hoan thầm kín.

Mỹ nhân bị hắn chơi sướng đến phát ngất, nói muốn lại quất thêm một chập, cảnh tượng này chỉ nghĩ thôi hắn cũng không dám.

Có điều không biết chờ đến khi A Nhứ định thần lại, sẽ là tình huống như thế nào.



(hết chương 4)



//

"Ăn" sáng tới nửa đầu chương 7 lận quý dị ơi :))))) 

A Nhứ k phải dạng vừa, lên plan mần thịt cún lâu r hí hí. Ôn Ôn trong này quý ông thân sĩ săn sóc bạn tình damdang ấm giường ấm bếp mà còn biết nhõng nhẽo mìm tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro