bốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


TOPIC: MỌI NGƯỜI MAU GIÚP TÔI!! THAY VÌ CHỌN TÔI THÌ CRUSH TÔI LẠI NGHE THEO NGƯỜI TA TÁN TỈNH MỘT TÊN ẤT Ơ NÀO ĐÓ!?

chủ topic: dưa hấu không hạt

--

1L dưa hấu không hạt

hỏng thật rồi mọi người ạ..

thật sự quá mức vô vọng rồi

2L

lại là dưa hấu không hạt sao?

tôi theo dõi cậu đến bây giờ cũng hơn 2 năm rồi mà thấy cậu với người cậu thương vẫn cứ lênh đênh lận đận như vậy 🙁

3L

tôi đây cũng không khác lầu trên là bao

bài nào cậu ấy lên tôi cũng theo dõi hết

đã vậy còn đọc không sót bình luận nào

4L dưa hấu không hạt

không ngờ mọi người ủng hộ tôi đến vậy

nhưng thật sự bế tắc quá mọi người ạ 😞

5L

lần này tôi sẽ không hỏi gì cả mà khuyên thẳng cậu nhé

nếu hai người kia chưa đến với nhau thì tôi nghĩ cậu cứ tiến tới đi đừng ngại ai làm gì

6L dưa hấu không hạt

thật ra tôi cũng để ý mà

tôi cảm thấy em ấy với đối phương chả có chút nào có thể coi là tình cảm mặn nồng cả

nhưng mà tình hình biến chuyển xấu ở chỗ em ấy đăng bài lên đây, rồi nghe theo lời khuyên của người ta, coi tôi là người tệ hại, còn cho rằng tôi đã có người yêu rồi chứ?

7L

cậu làm gì mà lại để đối phương nghi là có người yêu rồi thế?

8L dưa hấu không hạt

em gái tôi học cấp 3, năm nay là cuối cấp, mẹ muốn tôi quan tâm tới con bé một chút để con bé không bị áp lực học hành

nghe lời mẹ nên sáng nào tôi cũng dậy sớm đưa con bé ăn sáng, xong lại đưa con bé tới trường

có hôm do thiếu ngủ nên tôi lỡ lớn tiếng với em ấy, sáng hôm sau em ấy lại bắt gặp tôi và em gái tôi cùng nhau đứng trước cổng ký túc xá, chắc là hiểu lầm từ đó rồi 😞

9L

tình tiết này quen quá

như kiểu tôi từng đọc qua ở đâu rồi ấy?

10L

lầu trên nói đúng ý tôi lắm

chuyện do chủ topic kể nghe cứ quen quen thế nào ấy ...💀

11L dưa hấu không hạt

người ta bảo tôi vì người yêu mà khó chịu với em ấy, em ấy cũng tin lời người ta nói là thật, ngay lập tức đá thẳng tôi ra khỏi tâm trí luôn chứ 😞

12L

người cậu thương thật sự nghe theo dân cư mạng mà đi tán tỉnh người khác sao?

13L dưa hấu không hạt

đúng là như vậy đấy 😞

tôi hiện tại đang ở nhà ăn của trường, thấy em ấy luôn rồi

cảm giác như em ấy sắp ra mời người ta đi ăn rồi đấy

14L

chủ topic à, tôi nghĩ, giờ người ta không chọn cậu thì cậu tự đề cử mình cho người ta đi thôi ʅ(◞‿◟)ʃ

15L

tôi cũng nghĩ thế đấy

cậu có thể ra mời người ta đi ăn bằng bất cứ lí do nào cũng được mà

cậu thích người ta nên mới mời, nhưng đâu nhất thiết phải để người ta biết đâu chứ?

16L dưa hấu không hạt

thôi được rồi nghe lời mọi người, tôi mời em ấy đi ăn đây 😔

17L

dũng cảm lên chứ

18L

đúng rồi đấy tôi tin ở cậu!!!

..

25L dưa hấu không hạt

ôi thế mà 😭

em ấy đồng ý mọi người ạ 😞

thật ra tôi có chút ép buộc nhưng mà em ấy chịu ăn cùng tôi rồi

trông em ấy ăn ngon miệng lắm nhưng tôi thấy không khí cứ ngượng ngùng thế nào ấy 😞

26L

cứ ăn đi thôi ngại ngùng tính sau

nhớ để ý đến người ta chút nhé!!


--


Nhà ăn càng về trưa càng trở nên đông đúc, người qua lại nhiều vô kể, dần dần chật tới mức không còn chỗ lách. Lee Donghyuck đứng một góc, mắt nhìn cậu bạn cùng lớp mới nãy còn đi ngay phía trước, bây giờ đã tìm được chỗ ngồi, yên vị ăn bữa trưa vừa mới xếp hàng lấy về. Trông người ta ăn được gần một nửa phần ăn rồi, Donghyuck lúc này mới bước đi, đứng vào vị trí cuối hàng, bắt đầu xếp hàng lấy bữa trưa.

"Em bây giờ mới xếp hàng sao?" Mark từ phía sau chạy đến bên cạnh, cầm lấy khay đồ ăn Donghyuck đang cầm, cau mày hỏi.

"Dạ vâng." Donghyuck không muốn nghĩ nhiều, vội giật lại khay đồ ăn từ tay anh, cọc cằn đảo mắt.

"Bỏ đi, em định chờ tới bao giờ, đi ăn với anh." Donghyuck còn chưa kịp lắc đầu phản kháng, tay đã bị Mark nắm lấy thật chặt, anh kéo cậu chạy ngược lại với dòng người, chạy ra khỏi đông đúc cùng ngột ngạt.


"Em muốn ăn gì?"

"Anh còn nhớ tới em sao? Còn không để em trả lời là có hay không mà đã kéo em đi rồi cơ mà?"

"Em cứ nghĩ anh phải ghét em mới đúng?" Bản thân Donghyuck vô tình trở nên cọc cằn một cách khó hiểu, tay phải tự động đặt lên tay trái, chậm rãi xoa đi vết hằn ở cổ tay chỉ vì Mark siết tay cậu quá mạnh.

Nắng trưa mùa này gay gắt và chói chang, Donghyuck đứng đối diện với Mark, nhưng chẳng tài nào nhìn được anh, hai mắt nhăn lại chỉ có thể tìm cách né tránh ánh nắng cứ liên tục chiếu đến. Mark càng nhìn cậu, càng nhịn không được, vừa cảm thấy có lỗi, vừa thấy xót bởi vết hằn nhỏ xíu ở trên cổ tay đối phương, một tay nâng cổ tay của Donghyuck lên, tay còn lại nhẹ xoa đều.

"Tại sao anh lại phải ghét em?"

"Ban đêm em ngủ muộn thì anh khó chịu với em. Lần đầu gặp nhau anh thậm chí còn không mở lời chào đón em."

Nắng ngập tràn trên đường dài rộng lớn, vết hằn lưu lại trên tay cậu mãi vẫn chưa chịu phai đi. Mark đưa mắt nhìn lên vết hằn ấy, trong lòng không kìm được vẫn muốn cầm lấy tay Donghyuck, cuối cùng vẫn là dũng cảm đan tay mình vào tay cậu, để lòng bàn tay của đối phương chạm vào tay mình.

"Thôi được rồi, anh dẫn em đi ăn kimchi jjigae."

Hai người cùng nhau chạy ngược lại với nắng trưa, Donghyuck cuối cùng cũng có thể nhìn rõ dáng hình của đối phương, anh trước mắt cậu, không chỉ có vai rộng, mà còn cả eo thon cùng chân dài. Cùng mặc một bộ đồng phục mà nhà trường phát cho sinh viên, nhưng tại sao người phía trước mắt cậu mặc vào lại có thể đẹp tới như vậy.

- t.b.c
- 22.5.5
#roximelon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro