[Q1.C13] Sức mạnh của Chiến sĩ ngũ cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

Editor: Myddur

[Quyển 1: Triệu hồi sư - Chương 13: Sức mạnh của Chiến sĩ ngũ cấp]

Chờ thân ảnh Vân Phong hoàn toàn biến mất trong Mê Vụ Sâm Lâm, những kẻ qua đường không khỏi đều thở ra một hơi, nam nhân nằm trong hố sâu giờ phút này chỉ có thể phát ra vài tiếng vô ý thức, hoàn toàn không còn cuồng ngạo vừa rồi, hiện tại hắn đang hận mình khi không đi trêu chọc tiểu cô nãi nãi [1] này.

[1] Tiểu cô nãi nãi: bà cô nhỏ - ở đây ý muốn nói đụng phải người khó chơi.

"Tiểu cô nương kia đến tột cùng là ở đâu chui ra ra?" Vài người lính đánh thuê vừa xem kịch chụm đầu lại, ánh mắt không ngừng đảo đưa, mấy người trong vòng đã là thực lực ngũ cấp, nhưng vừa rồi nhìn Vân Phong chỉ dùng một tay, cũng khẽ cảm thấy run sợ.

"Xuân Phong Trấn ngoài người bảo hộ Vũ học viện, không còn ai sở hữu thực lực ngoài ngũ cấp, huống chi chỉ là một tiểu cô nương như vậy!"

"Người bảo hộ của Vũ học viện kia cho dù có trẻ cũng trên ba mươi, tiểu cô nương này đâu có thế!"

"Có thể ... là cao thủ thích dùng vẻ ngoài như thế, cho nên......"

Mấy tên lính đánh thuê nhất thời nhìn nhau, một chữ cũng không dám nói tiếp, chỉ cảm thấy một trận gió lạnh thổi đến, mọi người đều khẽ run rẩy, may mà vừa rồi họ không giống gã ngốc kia, rất nhiều cao thủ đạt tới cấp bậc Thống lĩnh đều có thể giữ vẻ thanh xuân của mình, tới cấp bậc Quân chủ có thể tùy ý thay đổi dung mạo, mấy lính đánh thuê không tin một tiểu cô nương có thể có được lực lượng ngoài ngũ cấp, như vậy cũng chỉ có một khả năng, tiểu cô nương kia là tiền bối cao thủ đã thay đổi dung mạo.

Cấp bậc Thống lĩnh đó, vung tay lên là bọn họ sẽ bẹp dí, nếu thật sự là cấp bậc Quân chủ còn kinh người hơn, một ngón tay cũng đủ để dí chết bọn họ!

Nghĩ đến đây, sắc mặt các dong binh tái mét, nếu thật là như vậy, một khi vị đại nhân kia mất hứng, mạng nhỏ của họ có thể bay đi lúc nào chẳng biết......Càng nghĩ như vậy càng cảm thấy sợ, may sao vừa rồi vị đại nhân kia cũng không so đo, nếu không gã ngố kia nào chỉ chịu một đòn đơn giản như thế? Có khả năng trở thành bột mịn rồi ý chứ!

Mấy người lại nhìn nhau vài lần, đều tự có chủ ý trong lòng, nơi này không phải địa phương họ có thể đến, vị đại nhân kia xem ra không thể nào vui nổi, may mà nàng đã vào Mê Vụ Sâm Lâm, vạn nhất ma thú trong Mê Vụ Sâm Lâm chọc giận nàng, bọn họ cũng không đủ cho nàng giết!

Thân hình các dong binh chợt lóe, trở lại nơi ở mình bằng tốc độ sấm chớp, nhanh chóng gói ghém đồ đạc, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của những người khác vội vã chạy mất dạng.

Động tác của lính đánh thuê lập tức thu hút nhiều ánh mắt cạnh Mê Vụ Sâm Lâm, nhất là những người nhìn thấy Vân Phong ra tay, thấy lính đánh thuê rời đi đều cảm thấy có điểm đáng nghi, nghĩ tới nghĩ lui trong lòng lại càng bất an, cuối cùng từng người một theo bước lính đánh thuê, cũng rời khỏi nơi này!

Một vài dong binh bỏ đi cũng chẳng có gì, nhưng rất nhiều người với dáng vẻ bất an rời đi thì đúng là có gì rồi! Dần Dần, cạnh Mê Vụ Sâm Lâm dâng lên một cơn khủng hoảng, khi số người bỏ đi ngày càng tăng, khủng hoảng cũng ngày lan rộng, trong phút chốc, từ Mê Vụ Sâm Lâm náo nhiệt vô cùng lại trở thành địa phương lạnh tanh hoang vắng, cuối cùng ngoài mấy cái cao thủ to gan ở lại kỳ vọng phát tài nhờ ma thú, chẳng còn ai dám dừng lại nơi đây.

Xuân Phong Trấn thành danh bởi Mê Vụ Sâm Lâm, rất nhiều người lui tới là như thế, nhưng vài ngày gần đây, người ra ngoài trấn mang về một tin giật gân, các dong binh quanh Mê Vụ Sâm Lâm đã biến mất hơn một nửa!

Tin này đối với Xuân Phong Trấn mà nói chắc chắn là một đả kích không nhỏ, vì Xuân Phong Trấn kinh doanh kiếm lời phần nhiều từ những ngoại nhân đến trấn, lần này đi gần hết rồi, thu nhập cũng giảm sút, mọi người đều hoài nghi, nhưng lại chẳng tìm hiểu được tin tức gì!

Có lúc biết một chút thông tin lại sẽ khiến người ta yên tâm, dù không phải tất cả nhưng sẽ không mờ mịt như vậy, nhưng sợ nhất là xảy ra cái gì cũng chẳng biết, chỉ có thể đoán mò, mù mờ, cuối cùng lại lầm vào sợ hãi.

Từ khi các dong binh kỳ quái rút lui u ám dần dần bao phủ trên Xuân Phong Trấn, mới đầu là oán giận giảm thu nhập, sau lại cảm thấy Mê Vụ Sâm Lâm kia dường như đã xảy ra điều gì đó kinh khủng, Mê Vụ Sâm Lâm là những dãy núi liên tiếp sở hữu ma thú sinh sống, tuy bên sườn núi Mê Vụ Sâm Lâm chỉ có ma thú vô hại lui tới, nhưng ai cũng không muốn chúng đột nhiên xông ra.

Nếu thật sự xảy ra, như vậy Xuân Phong Trấn sẽ gặp nguy hiểm bị tàn sát sạch sẽ.

Mấy gia tộc ở Xuân Phong Trấn đều nhận được tin tức hư hư thực thực này, Vân Gia cũng không ngoại lệ, tuy địa vị không bằng quá khứ nhưng cũng có vai trò nhất định, Vân Cảnh thật ra cũng không quá lo lắng, hiện tại bên ông cũng chỉ có mình Vân Phong, mỗi ngày tuy nữ nhi đều ra ngoài, nhưng sau đó đều an toàn trở về, Vân Cảnh cũng chỉ dặn nàng chú ý an toàn, không hề nói điểm dị thường ở Xuân Phong Trấn cho Vân Phong, cho nên Vân Phong không hề hay biết, nguyên nhân vì nàng lơ đãng tạo thành phản ứng liên đới như vậy, chuỗi việc này đến cuối cùng lại khiến ngay cả giáo sư của Vũ học viện cũng phải ra tay, nhưng chuyện này để sau lại nói tiếp.

Trước tiên là nói về ngày đầu tiên Vân Phong tiến vào Mê Vụ Sâm Lâm, cũng có chút kinh hãi về sức mạnh của mình, đi trong rừng rậm sương mù, chỉ thường thấy mấy con thỏ nhìn như vô hại chạy qua người, Vân Phong khẽ dùng tinh thần lực cảm nhận một chút, thỏ này cao nhất cũng chỉ là thủy hệ nhất cấp thôi.

"Tiểu gia hỏa, vừa rồi nam nhân kia là Chiến sĩ tứ cấp, người chỉ dùng tý sức đã đá bay gã, lực lượng thân thể này nếu ta đoán đúng, đã tới tiêu chuẩn Chiến sĩ ngũ cấp." Được tổ tiên phán một câu khiến Vân Phong giật mình, Chiến sĩ ngũ cấp! Nàng năm nay mới 9 tuổi, lực lượng cơ thể đã đạt tới tiêu chuẩn Chiến sĩ ngũ cấp? Nhìn bàn tay mảnh khảnh của mình, Vân Phong thủy chung có chút không tin, đưa mắt vòng quanh vừa vặn thấy trước mắt là một cây cổ thụ to lớn, khoảng bốn người hợp lại mới ôm nổi, Vân Phong nghĩ nghĩ, vận đủ khí lực, ngưng tụ vào lòng bàn tay, đập mạnh vào thân cây!

"Ầm!" Thân cây phát ra một tiếng trầm đục, tiếp theo Vân Phong chỉ thấy trước mắt có một bóng đen, thân hình nhanh nhẹn lách qua một bên...

"Rầm!!"

Cổ thụ to lớn ngã xuống, phát ra tiếng vang lớn, cả khu đất cũng rung theo, Vân Phong nhìn thân cây ngã cạnh chân mình, mở to hai mắt nhìn, cây đổ thật rồi!

"Chít chít!!" Tiếng kêu giống như có chuột phát ra từ trong cây, Vân Phong có chút không biết nên khóc hay cười, trong cây đã bị đào rỗng làm tổ, hành động của Vân Phong chẳng khác nào phá nhà của chúng, bọn chuột vẫn còn đang ngơ ngác, ánh mắt nhìn Vân Phong mờ mịt, nàng cũng chỉ biết cười xấu hổ.

"Tiểu gia hỏa, xem ra thân thể của ngươi được lực lượng thần bí kia biến đổi khá nhiều đấy."

Vân Phong gật đầu, không khỏi đưa tay chạm vào ngọc bội ở trước cổ, sức mạnh thần bí kia vẫn từ từ trào ra, trong vòng mấy chục ngày, thân thể nàng đã được cải tạo thành trình độ Chiến sĩ ngũ cấp, trong ngọc bội này thật ra là gì, lại có sức mạnh kinh hoàng đến thế!

Vân Phong hiện tại vẫn tin lời tổ tiên, nếu ngọc bội này đúng là của hắn, năng lượng quỷ dị như thế sao tổ tiên sao lại có thể không biết? Nếu không phải của người, vì sao lại xuất hiện trong vòng tay của người? Vấn đề này đúng là nghĩ mãi không ra.

Cảm nhận được sức mạnh đang cải tạo thân thể, Vân Phong chỉ cảm thấy vui sướng dị thường, lực lượng và sức phòng ngự như vậy đúng là mục tiêu của nàng, tiến bước trên con đường tu luyện Chiến sĩ, về phần chiến kỷ [2] và vũ khí cường đại của Chiến sĩ nàng chẳng bận tâm.

[2] Chiến kỷ: tương tự như Ma pháp sư sở hữu tinh thần lực, thì Chiến sĩ có chiến kỷ. Mặc dù có lực lượng tương được nhưng do không có chiến kỷ nên Vân Phong không được coi là một Chiến sĩ chân chính.

"Tốt lắm tiểu gia hỏa, hiện tại nên tản ra tinh thần lực trong người, cảm nhận sự tồn tại của ma thú, tìm một cái mà ngươi thích, rồi.... khế ước." Tổ tiên khiến Vân Phong lại có chút hưng phấn, lập tức đẩy tinh thần lực ra ngoài, sau khi tinh thần lực lan ra như thủy triều, Vân Phong liền cảm nhận được nguyên tố lực của tất cả các ma thú trong vòng mấy trăm dặm xung quanh.

Rất nhiều nguyên tố lực màu sắc khác nhau không thể ẩn nấp dưới sự bao trùm của tinh thần lực của Vân Phong, nhìn đủ màu trước mắt, Vân Phong có cảm giác... quá nhiều! Khiến nàng thật khó lựa chọn!

Hết chương 13.

----------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro