[Q1.C43] Bộc lộ thực lực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

Editor: Myddur

[Quyển 1: Triệu hồi sư - Chương 43 Bộc lộ thực lực]

Trận quyết đấu giữa Vân Phong và Lâm Mông với kết quả Lâm Mông chết lan truyền khắp Xuân Phong Trấn, tin tức này làm tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi.

Mai gia tất nhiên là khỏi nói, khi Mai Băng mang tin tức này trở về, các vị chủ vị ở Mai gia chỉ có thể dùng sự khiếp sợ để hình dung tâm tình của mình, nha đầu Vân Phong của Vân gia, vừa ra tay liền trực tiếp khiến Lâm Mông chết, Lâm gia sao có thể bỏ qua chứ?

Xuân Phong Trấn mặt ngoài yên tĩnh, kỳ thật tất cả mọi người đều biết, mạch nước ngầm đã lặng lẽ hội tụ, chờ tích thành cơn sóng gió động trời, nếu là trước đây vận mệnh Vân gia không khó để dự đoán, nhưng bây giờ đã khác, có Vân Phong, Lâm gia kia cho dù mời cao thủ đến, cũng chưa chắc đả thương được nàng, nhưng nếu như Lâm gia thật sự mời tới cao thủ chân chính, như vậy vận mệnh Vân gia sẽ có nguy hiểm.

Vân Cảnh tự nhiên cũng biết tin Lâm Mông bị nữ nhi hắn đánh chết, sau khi nghe được tin tức, Vân Cảnh vội đi tìm nữ nhi, Vân Phong lẳng lặng đứng trước mặt phụ thân, cũng không nói một câu, nàng giết chết Lâm Mông, sẽ khiến cho Lâm gia điên cuồng trả thù, tất cả nàng đều biết, nhưng Vân gia không thể bị Lâm gia đặt dưới lòng bàn chân, sự cướp đoạt, mưu hại của họ, bắt đầu từ Lâm Mông, sẽ hoàn trả lại tất cả!

Vân Phong tỏ vẻ bướng bỉnh, chọc đến phiền toái nàng tự nhiên nắm chắc phần thắng, nàng không để Lâm gia làm tổn hại đến Vân gia nữa, nghĩ đến động tác tiếp theo của Lâm gia, đáy lòng Vân Phong đầy lãnh ý, đuổi tận giết tuyệt sao? Như vậy, Lâm gia cũng chuẩn bị xóa tên khỏi Xuân Phong Trấn đi!

Vân Cảnh trầm mặc, nhìn nữ nhi quật cường đứng bên cạnh, trong lòng run nhè nhẹ, không phải vì phiền toái do Vân Phong giết chết Lâm Mông, mà khí mạch nữ nhi của hắn không phải đã bị phế ư, sao có thể đánh chết Lâm Mông? Lâm Mông là cái tam cấp cao nhất đối với Vân Phong khí mạch bị phế mà nói, là thành phần nguy hiểm đấy!

Vân Cảnh sợ rồi, trong lòng cũng có hối hận, nếu Vân Phong lần này quyết đấu bị tổn thương, hắn lại nên làm thế nào, một lần nữa đau đớn khi mất đi nữ nhi sao?

Vân Cảnh không biết đã nhìn Vân Phong bao nhiêu lần, nhìn đi nhìn lại vẫn không thể khiến hắn chắc chắn được nữ nhi mình vẫn bình yên đứng đó mà Lâm Mông quyết đấu với nàng thì đã chết!

"Phong Nhi, ngươi có biết sai!" Vân Cảnh quát khẽ một tiếng khiến Vân Phong kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn phụ thân, trong lòng Vân Phong dâng lên ủy khuất, sai? Nàng làm gì sai chứ?

"Vân Phong không sai!" Dáng người mảnh khảnh đột nhiên căng thẳng, Vân Phong trả lời từng chữ, ánh mắt quật cường nhìn phụ thân, vẫn không rõ, mình đã sai ở đâu!

Vân Cảnh nhìn đôi mắt bướng bỉnh của Vân Phong, Người Vân gia luôn quật cường, không khỏi thở dài thật sâu, đi vài bước lên trước, có chút mệt mỏi ngồi xuống ghế.

"Phong Nhi, lần sau ngươi lại không thể lỗ mãng như thế."

Vân Cảnh khiến Vân Phong vừa rồi còn ủy khuất lập tức thấy ấm áp, khóe miệng mỉm cười ngọt ngào, nàng chỉ biết, chỉ biết phụ thân căn bản không phải lo lắng rắc rối mà Lâm gia đem đến, mà là lo cho nàng, an nguy của Vân Phong nàng!

Trong lòng phụ thân, không gì có thể so sánh với hai cái hài tử của hắn, nếu nàng và đại ca có nửa điểm tổn thương, phụ thân của nàng chắc chắn sẽ dùng mệnh đòi lại! Đây là phụ thân của nàng, đây là người yêu nàng đến thế!

Vân Cảnh lo lắng cũng khiến Vân Phong khẽ cảm thấy hổ thẹn, thực lực của mình chưa nói rõ cho phụ thân nên mới khiến hắn lo lắng như thế, nhưng bây giờ, một khi Lâm gia bắt đầu trả thù, phụ thân sẽ đưa mình đi, một mình đối mặt, tình thế này, nàng vẫn là nên nói rõ thực lực của bản thân!

Tâm niệm vừa động, vòng tay xuất hiện, Khế ước chi giới màu đỏ sậm trong vòng tay xuất hiện trên lòng bàn tay Vân Phong, ký hiệu hỏa diễm lục mai ở phía ngoài mang theo nhiệt độ nóng rực, khoảnh khắc Khế ước chi giới xuất hiện, không khí bốn phía khẽ rung động.

"Phụ thân, Phong Nhi có một việc muốn nói rõ với người."

Vân Cảnh giờ phút này đang cúi đầu, không thấy hành động của Vân Phong, càng không thấy Khế ước chi giới tượng trưng cho Triệu hồi sư, trong đầu hắn đang nghĩ cách đối phó với hàng loạt vấn đề sắp nảy sinh, lần này Lâm gia sẽ đuổi tận giết tuyệt Vân gia, ông phải dùng tốc độ nhanh nhất đưa Vân Phong đi, còn có Vân Thăng, Lâm gia tìm không thấy Vân Phong nhất định sẽ làm hại Vân Thăng, tuy hắn không thành vấn đề, nhưng hai cái hài tử này không được phép có mệnh hệ gì!

Nghe Vân Phong bảo rằng có việc muốn nói rõ, Vân Cảnh cũng không thèm để ý, chỉ thuận miệng lên tiếng, trong đầu còn đang suy nghĩ nên làm cách nào đưa Vân Phong đi khỏi Xuân Phong Trấn trước mặt Lâm gia, làm thế nào để đưa Thăng Nhi và Phong Nhi cùng đi...

Vân Phong nhìn phụ thân đang chau mày cũng biết hắn đang suy nghĩ cái gì, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, vốn muốn cho hắn một bất ngờ, lại cảm thấy không thể, nàng đã lấy ra Khế ước chi giới nhưng phụ thân lại chẳng thèm nhìn đến.

"Tiểu Hỏa, ra ngoài."

Vân Phong đeo Khế ước chi giới vào ngón tay, ký hiệu hỏa diễm lục mai lóe sáng trong khoảnh khắc, luống ánh sáng xuất từ Khế ước chi giới đi ra, dừng bên cạnh Vân Phong, thân hình dần dần hiện ra, cuối cùng xuất hiện một ma thú lục cấp màu đỏ sậm, Hỏa Vân Sói biến dị!

Khi Tiểu Hỏa xuất hiện, toàn bộ không gian xung quanh nhiệt độ tăng cao, Vân Phong cảm nhận được, quát khẽ một câu với Tiểu Hỏa bên cạnh có vẻ hưng phấn dị thường, "Thu khí, ngươi muốn thiêu cháy nhà ta à?"

Vân Cảnh nghi ngờ khi nghe Vân Phong nói Tiểu Hỏa đi ra, Tiểu Hỏa là ai? Trong nhà xuất hiện nhân vật này lúc nào? Không đợi ông ngẩng đầu, liền đột nhiên nhận ra không khí bên cạnh biến hóa, độ ấm chợt lên cao thiếu chút nữa châm cháy y phục của ông, nếu không phải chiến khí ngũ cấp Chiến sĩ trào ra đúng lúc, chỉ sợ Vân Cảnh đã bị hỏa thiêu.

Biến hóa chợt phát sinh khiến Vân Cảnh kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng hắn không thể ngờ được... Hỏa Vân Sói đỏ rực trước mặt không phải là ma thú sao? Ma thú làm sao có thể xuất hiện trong nhà hắn, đây... Đây lại là chuyện gì!

"Chủ nhân, ta đã nghẹn khuất một thời gian rất dài rồi, thật buồn bực!" Tiểu Hỏa có chút bất mãn oán giận, thật khiến Vân Phong buồn cười, thân phận Triệu hồi sư là bị nàng giấu, tự nhiên Tiểu Hỏa cũng phải giấu không để nó đi ra, từ khi bị Vân Phong khế ước tới nay đây là lần đầu tiên nó đi ra, nói là nghẹn khuất cũng chỉ là một phần thôi.

Triệu hồi sư có thể làm ma thú tức đến nghẹn, chỉ sợ Vân Phong là người đầu tiên.

Vân Phong cười xấu hổ, cũng là do nàng, "Lại oán giận, ta không ngại đưa ngươi trở về."

Tiểu Hỏa vừa nghe, lập tức không nói nữa, móng vuốt sói bất đắc dĩ gãi gãi sàn, có chút ủy khuất cúi đầu, nó là bị cái chủ nhân yêu nghiệt như thế khế ước, cuối cùng là may mắn hay bất hạnh a?

Vân Phong và Tiểu Hỏa cúi đầu nói chuyện, không chú ý tới phụ thân đã hoàn toàn hóa đá, trong đầu Vân Cảnh chỉ có một từ ngữ đang không ngừng tán loạn, ma thú, ma thú, ma thú, ma thú...

Nữ nhi lại cự nhiên là nói chuyện cùng cái ma thú, hơn nữa ma thú kia gọi Vân Phong là chủ nhân? Có thể khiến ma thú gọi chủ nhân chỉ có một loại người, đó là...

"Phong Nhi, ngươi...!" Vân Cảnh rốt cục cũng lên tiếng, thân mình đứng lên, mắt nhìn chằm chằm Tiểu Hỏa, giọng nói run rẩy kịch liệt, là thật sao, tất cả là thật sao!

Vân Phong ngẩng đầu, thấy phụ thân kích động nhìn chằm chằm Tiểu Hỏa, biết trong lòng phụ thân nhất định đang rất rối loạn, Vân Phong lên tiếng.

"Phụ thân, Vân Phong không phụ chờ mong của Vân gia, ta là Triệu hồi sư!"

Hết chương 43.

----------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro