[Q2.C13] Kinh ngạc, toàn bộ là kinh ngạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

Editor: Myddur

[Quyển 2: Tân lữ trình - Chương 13 Kinh ngạc, toàn bộ là kinh ngạc]

"Vân Phong, hãy để mạng lại!" Hai phó đoàn Ác Lang thấy đoàn trưởng đã tắt thở đang thê thảm quỳ trên mặt đất, hai mắt đỏ đậm, một tiếng rống giận rung trời trào ra từ cổ họng, cổ hai người nổi đầy gân xanh, vũ khí trong tay liều mạng run rẩy, đó là biểu hiện quán chú chiến khí điên cuồng!

"A!" Vô tận gầm rú phá không trung, cũng cắt qua không khí yên tĩnh lặng ngắt như tờ!

"Tiểu thư!" Vương Minh nhảy lên, nhìn hai Chiến sĩ thất cấp đồng thời đánh về phía Vân Phong, tốc độ cực nhanh khiến người ta căn bản không thể né tránh!

Vân Phong nhấc mắt, bàn tay đột nhiên vung lên, trong tay đột nhiên bắn ra một luồng ánh sáng chói mắt, chỉ thấy nam nhân mặt sẹo kêu thảm thiết một tiếng, thân mình như diều đứt dây rơi xuống, nơi ngực hắn là ma trượng của Vân Phong, thân trượng đã cắm sâu vào một nửa.

Một trượng xuyên tim!

"Ta giết ngươi!" Vết sẹo trên mặt Tham Lang dữ tợn vô cùng, một khắc này rất giống ác quỷ địa ngục, trong mắt chứa đầy sát ý!

Vân Phong không ngừng lại, thân mình lập tức cấp tốc quay về, chạm phải gương mặt dữ tợn của Tham Lang!

"Muốn giết ta?" Vân Phong lạnh lùng phun ra một câu, tránh được đao của Tham Lang, bàn tay duỗi ra hướng gã nam nhân vừa chết, ma trượng kia khẽ run rẩy, bay vụt lại từ thi thể đã chết.

"Bộp!" Ma trượng vào tay, mùi máu gây mũi mà ấm nóng truyền đến, Tham Lam lại càng cuồng nộ, tinh anh dong binh đoàn Ác Lang chết hai cái trong giây lát, đều bị tiểu thí hài nhìn như vô hại này hại chết! Điều này khiến hắn không thể tiếp thu được, không giết nàng khó diệt mối hận!

"Hỏa chi viêm." Vân Phong nhẹ giọng nói nhỏ, trong tay bốc cháy lên ngọn lửa màu đỏ tiên diễm rồi mở rộng trong lòng bàn tay, bốn phía thấy một màn như vậy đều hít một ngụm lãnh khí, ma pháp, lại là ma pháp!

"Không có khả năng! Nàng vẫn còn tinh thần lực để sử dụng ma pháp sao,... Điều này sao có thể!" Kasha nhìn một màn này, có chút bị dọa, hai cái ma pháp nghĩ hóa, còn có chiêu thức của ma pháp thủy nguyên tố, hỏa nguyên tố, tất cả chẳng lẽ không tiêu hao tinh thần lực sao! Ma pháp biến mất không phải đã chứng minh tinh thần lực của nàng đến cực hạn? Trong mấy chục giây ngắn ngủi, cho dù cường giả cao tới đâu, cũng không có khả năng khôi phục tinh thần lực như vậy, lại càng không có khả năng lại dùng ma pháp!

Trừ phi... tinh thần lực của nàng rộng lớn đến mức làm người ta khó tưởng! Kasha nghĩ thế, rồi lại lắc đầu lập tức phủ định mình, Đông Đại Lục... Trời sinh thể chất bị hạn chế, làm sao có thể sở hữu tinh thần lực khổng lồ!

"Tiểu gia hỏa này hóa ra đều là cố ý..." Chính Nhiên híp mắt nhìn động tác của Vân Phong, suy nghĩ chuyện hai cự thú đột nhiên biến mất, căn bản không giống Kasha nghĩ là tinh thần lực đến cực hạn, hẳn là nói, tiểu gia hỏa này lại muốn dùng cách khác...

Trên lôi đài Tham Lang nhìn thấy hỏa nguyên tố của Vân Phong, đột nhiên trừng lớn ánh mắt, giống như muốn rớt cả mắt ra! "Không có khả năng còn có thể dùng ra ma pháp..." khóe miệng Tham Lang lẩm bẩm những lời này, nghênh diện mà đến là cực nóng, gót chân rơi xuống đất đột nhiên xoay tròn, phía trên tạo thành hố nhỏ trước động tác này của Tham Lang, trong hai mắt Tham Lang che kín bởi kinh hãi, rất quỷ dị, rất... khủng bố!

Vân Phong nhìn Tham Lang muốn trốn, mắt lộ vẻ lạnh như băng, "Ta phải nói bao lần nữa, trên thế giới này, không chuyện gì không thể! Đi!" Vân Phong quát khẽ một tiếng, hỏa nguyên tố đột nhiên biến thành một đầu thú dữ tợn, mơ hồ tuôn ra hỏa diễm!

"A!" Hét thảm một tiếng, thân mình Tham Lang bị miệng thú dữ tợn nuốt vào, mùi thiêu khét truyền đến, lại có vài tiếng nổ rất nhỏ, ngọn lửa đỏ biến mất trong nháy mắt, làm sao còn có bóng dáng Tham Lang!

Ngọn lửa này, cắn nuốt Tham Lang tất cả hầu như không còn, ngay cả thi thể cũng mất.

Quần chúng đắng họng, một khắc hò hét toàn bộ đều biến mất, chỉ có hai mắt kinh ngạc mà điên cuồng, còn có cái miệng không ngậm lại nổi.

Vân Phong đứng trên lôi đài, bên cạnh nàng là hai cổ thi thể vô cảm, một nằm, một quỳ, còn có một đã cháy hết sạch!

"Hồng, hồng, Hồng Phong... Thắng!" Trọng tài tuyên án, khiến trận quyết đấu này hoàn toàn kết thúc, Hồng Phong bên này đều si ngốc, Vương Minh sải bước đến cạnh lôi đài, Triệu Minh Khải và Triệu Nghiêm cũng đến, vừa rồi Vân Phong lưu loát ra tay, khiến ba người bọn họ hoàn toàn choáng váng.

Cho đến khi trọng tài run giọng tuyên bố kết quả, ba người mới có loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, thắng, Hồng Phong thắng rồi!

"A a! Chúng ta thắng, thắng rồi!" Triệu Nghiêm là người đầu tiên hoan hô lên, trong nháy mắt toàn trường yên tĩnh, Triệu Nghiêm cao giọng hoan hô liền như một mồi lửa, nháy mắt, mọi người vừa rồi còn lặng im không nói lại điên cuồng gào thét!

"Hồng Phong! Lão tử xem trọng ngươi! Sau này theo các ngươi cùng lăn lộn!"

"Ta cũng vậy!"

"Ta cũng vậy a! Liền theo các ngươi lăn lộn!"

Vương Minh cùng Triệu Minh Khải cũng thoáng như tỉnh mộng, đều ha ha phá lên cười, Vân Phong nghe tiếng cười sang sảng vui vẻ của Hồng Phong, ngẩng mặt nhìn bốn phía quảng trường hò hét vì bọn họ, dâng lên một cảm giác vĩ đại hào hùng, bóng dáng mảnh khảnh cũng có vẻ càng to lớn!

"Nàng là một cái nhân tài..." Kayes nhìn Vân Phong, cúi đầu mở miệng, mắt tràn đầy kích động và hưng phấn, Tạp Lan hoàng thất nhất định phải có nàng, nhất định phải có!

Chính Nhiên cười hớ hớ nhìn Vân Phong, lắc đầu, "Không, nàng là thiên tài, là cái yêu nghiệt thiên tài..."

Kayes quay đầu nhìn thoáng qua Chính Nhiên, vạn phần phức tạp, Công hội lính đánh thuê có thể buông tay với người như vậy sap, nhất thời mây đen che phủ, Kayes vẫn nhìn Vân Phong, bàn tay lặng yên nắm chặt, mặc kệ nàng ra điều kiện gì, Tạp Lan hoàng thất lần này phải dùng mọi giá để có được!

----------------------------------------------------------------------------

Đại hội tái cấp bậc lính đánh thuê lần này cuối cùng cũng hạ màn, có người vui mừng có người ưu sầu, trận đấu hàng năm đều phấn khích, mà lần này, cũng khiến người ta cảm thấy tâm thần nóng rực!

Hồng Phong sắp bị giáng xuống 2 sao, lại xảy ra kỳ tích, có Ma pháp sư gia nhập, thực lực Hồng Phong đột nhiên tăng lên, ma trượng lục khổng lục tinh làm người ta đỏ mắt...! Một thần thoại được sáng lập, một cái tên vang lên trong lòng mỗi người, Hồng Phong!

Giờ phút này trong đại bản doanh của Hồng Phong, trên mặt mỗi lính đánh thuê là tự hào và đắc ý! Từ giờ trở đi, Hồng Phong không còn là cái dong binh đoàn 3 sao, bốn sao, Hồng Phong đã thành dong binh đoàn 4 sao!

"Tiểu thư, bên ngoài Hồng Phong có cả hàng dài người đến... đúng là..." Triệu Minh Khải nhìn đội lính xếp hàng dài ngoài cửa Hồng Phong, vui sướng lại cảm khái vạn phần, Hồng Phong tỏa sáng trên đại hội, hấp dẫn ánh mắt mọi người, mà sau khi đại hội chấm dứt, các dong binh lại như ong mật thấy mật, điên cuồng lao đến!

Vân Phong cũng không nói gì nhìn hàng dài không đuôi ngoài kia, đúng là kinh sợ trước nhiệt tình của các dong binh, hóa ra lời kêu gọi có sức mạnh như thế...

"Đều bởi vì có tiểu thư a! Hồng Phong lần này không thành danh cũng khó!" Triệu Nghiêm nhìn bên ngoài, trong giọng nói là tự hào, ngẫm lại lúc trước thái độ của mình với Vân Phong, Triệu Nghiêm đến bây giờ vẫn cảm thấy ngượng ngùng, nếu không phải Vân Phong, Hồng Phong làm sao có thể có quang cảnh như hôm nay, nếu không có Vân Phong Hồng Phong chỉ sợ đã thành cái dong binh đoàn 2 sao rồi...

"Không, Hồng Phong cũng có mị lực của riêng mình, như vậy cũng tốt, tổn thất lực lượng của Hồng Phong có thể lấy lại rất nhanh." Vân Phong cười nhẹ, Triệu Minh Khải nghe xong cũng gật đầu, đại hội vừa chấm dứt, Vương Minh lập tức mang theo những người này đi Bình Nguyên Thiểm Quang, dựa theo quy tắc, dong binh đoàn Ác Lang nếu thua, như vậy mạch khoáng bốn sao của họ tự nhiên cũng là của Hồng Phong!

Vương Minh mang theo nhân thủ đi tiếp nhận mạch khoáng, tính như vậy, trong tay Hồng Phong có mạch khoáng từ đoàn 5 sao, hơn nữa còn có hai cái của Ác Lang, đã ước chừng là 6 mạch khoáng!

Đưa mắt khắp Công hội lính đánh thuê, cho dù đoàn 5 sao không thể như Hồng Phong! Ở Bình Nguyên Thiểm Quang, có đoàn bốn sao nào dám tranh với Hồng Phong, cũng không phải ăn no rửng mỡ! Đại hội lính đánh thuê cũng khiến địa vị Hồng Phong được nâng cao, gần với các đoàn 5 sao, trên thực lực tuy không bằng, nhưng về nhân khí, Hồng Phong chính là vua không ngai a!

Hàng dài bên ngoài bỗng xôn xao, các dong binh xếp hàng đều cực kỳ tự chủ tách ra một con đường, mấy người Vân Phong tự nhiên cũng thấy một màn này, Vân Phong thấy xa xa từ từ có mấy người đến, cong khóe miệng, nâng bước nghênh đón.

"Chính Nhiên tiên sinh." Vân Phong ngọt ngào cười, khuôn mặt non nớt cười rộ lên rất đáng yêu, mặc cho ai cũng không thể tưởng được một cái tiểu nha đầu như thế, lại kéo một dong binh đoàn 4 sao xuống ngựa!

Bây giờ Ác Lang chỉ còn là danh nghĩa, vài cái chủ vị đều chết, tuy thực lực cũng không kém, nhưng với xú danh của Ác Lang, hơn nữa bọn họ cũng đã hết tài sản ban đầu, trong thế giới ngư long hỗn tạp, trở thành chuột chạy qua đường, chật vật không thôi.

Chính Nhiên cười hớ hớ tiến vào, phía sau tự nhiên là đám người Kayes, mấy người một đường đi tới thật hấp dẫn không ít ánh mắt, đều biết mấy người xa lạ xuất hiện trên đài cao cùng phó hội trưởng của họ, thân phận cũng ko thể tầm thường.

Vân Phong thản nhiên nhìn mấy người, không nhìn nhiều, rồi quay lại trên người Chính Nhiên, vào phòng, Chính Nhiên đánh giá bốn phía, "Ừ, Hồng Phong ngày mai liền chuyển đến khu vực bốn sao đi, đây cũng do các ngươi thắng được."

Triệu Minh Khải, Triệu Nghiêm vừa nghe đều vui vẻ, phó hội trưởng Công hội lính đánh thuê tự mình tới đây, chẳng lẽ là cố ý chúc mừng Hồng Phong sao? Đây là thiên đại mặt mũi a! Mà đều bởi vì có tiểu thư!

"Vài vị, lên lầu hai đi." Triệu Minh Khải nói một câu, nhìn mấy người sau Chính Nhiên, cũng biết thân phận của họ không tầm thường, Chính Nhiên nhìn vào mắt Kayes, Kayes gật đầu.

"Tiểu gia hỏa, ngươi đúng là khiến ta kinh ngạc." Chính Nhiên và Vân Phong sóng vai đi cùng một chỗ, một là phó hội trưởng Công hội lính đánh thuê, một là lính đánh thuê đăng ký tại công hội, bóng dáng hai người không ai cảm thấy khác nhau, hai người này đều vương giả!

Kasha đánh giá bài trí của Hồng Phong, có chút khinh thường bĩu môi, Triệu Minh Khải tự nhiên cũng thấy, khẽ đỏ mặt, Hồng Phong bài trí vốn rất đơn sơ, cũng luôn luôn tôn trọng tiết kiệm, tất nhiên cũng là không nghĩ đến có một ngày huy hoàng như vậy, cho nên bây giờ xem ra cũng có chút nghèo túng.

Mộ Dung Vân Thiên đánh giá, rồi quả quyết, "Nơi này không tệ."

Triệu Nghiêm vừa nghe cười ha ha, rất có hảo cảm với Mộ Dung Vân Thiên, tay vừa muốn vỗ vai Mộ Dung Vân Thiên, liền cảm thấy lưng xẹt qua lãnh ý, Mộ Dung Vân Thiên quay đầu, mắt lạnh như băng nhìn Triệu Nghiêm, Triệu Nghiêm xấu hổ kéo kéo khóe miệng, thu tay về.

Mấy người đi đến lầu hai, Triệu Minh Khải mở cửa phòng, khiến mấy người đi vào, Triệu Nghiêm cũng định theo vào thì bị Triệu Minh Khải một tay kéo ra.

"Phụ thân, người túm ta làm gì?" Triệu Nghiêm khó hiểu hỏi một câu, Triệu Minh Khải cẩn thận đóng cửa lại, kéo con hắn đến chỗ rất xa, mới thấp giọng mở miệng, "Những người đó chúng ta không thể tiếp xúc."

Triệu Nghiêm nghe xong, khẽ nhíu mày, rồi lại cười, "Phụ thân, người nói xem vì sao những người này muốn đến Hồng Phong chúng ta?"

Triệu Minh Khải nghĩ nghĩ, khóe môi cong lên, hai tròng mắt là tự hào nồng đậm, "Còn có thể bởi vì sao, tự nhiên vì tiểu thư chúng ta."

----------------------------------------------------------------------------

Trong phòng, mấy người đều ngồi xuống, Chính Nhiên và Vân Phong cười hớ hớ thấp giọng nói gì đó, Kayes và Kasha thì lo nghĩ, Mộ Dung Vân Thiên và Fitch thật bình tĩnh, dù sao bọn họ cũng không tính là người Tạp Lan hoàng thất.

"Khụ khụ!" Kayes thấy Chính Nhiên không mở miệng giới thiệu mình, không nén được thấp giọng ho khan nhắc nhỏ, Chính Nhiên nhẹ nhàng đưa mắt lại, hình như mới phát hiện hắn.

"Đúng rồi Vân Phong, còn chưa giới thiệu, vị này là..."

"Đừng giới thiệu, nếu ta đoán không lầm, vị này cũng là người Tạp Lan hoàng thất, đúng không?" Vân Phong cười nhạt nhìn Kayes, hắn bị một đứa trẻ nhìn thì có chút ngượng ngùng, "Đúng vậy, ta là thúc thúc ruột của Kasha, đệ đệ ruột của đương kim hoàng đế bệ hạ, Thân vương Kayes."

Vân Phong nghe xong thần sắc không đổi, Kayes thấy có chút buồn bực, theo lý thuyết một người nghe được thân phận cao quý như thế thì phải kinh ngạc, hẳn là cảm thấy thụ sủng nhược kinh chứ? Huống hồ còn là một tiểu hài tử?

Kasha đã sớm chứng khiến cũng không thể trách, Vân Phong biết nàng là Công chúa hoàng thất còn dám ra tay với nàng, đã đủ để chứng minh Vân Phong chẳng để Tạp Lan hoàng thất vào mắt.

"Không biết Thân vương Kayes tìm lính đánh thuê nho nhỏ này là vì chuyện gì?" Vân Phong nhẹ giọng hỏi một câu, Chính Nhiên cười hớ hớ ngồi kia, không hề mở miệng nhiều lời.

Kayes vừa nghe, chỉ cảm thấy cơ hội mượn sức đã tới, "Ta lần này tới là đại diện Tạp Lan hoàng thất, Vân Phong, với thực lực của ngươi nếu gia nhập sẽ có tương lai vĩ đại, mà không phải... ý ta là, Tạp Lan hoàng thất cần ngươi!"

Kasha đắc ý nhìn Vân Phong, như muốn thấy Vân Phong kinh hỉ, thân phận Công chúa nếu không đủ, bây giờ là Thân vương a, Thân vương tự mình đến ngươi còn cảm thấy không đủ phân lượng sao?

Vẻ mặt Kayes cũng không khác Kasha, đều là dáng vẻ tự nhiên của người cao quý, Vân Phong nghe xong không tỏ vẻ gì khiến Kayes sửng sốt, nhìn Kasha vài lần, nàng ta có chút cười xấu hổ.

"Vân Phong, Kayes thúc thúc tự mình tới đây, là đại diện hoàng thất! Nếu ngươi có yêu cầu cứ việc đề xuất a!"

Kayes tán dương gật đầu, để một Thân vương nói vậy, đúng là không tiện, Vân Phong nghe xong cười khẽ vài câu, "Tạp Lan hoàng thất đây là muốn ta đi sao?"

Kayes vừa nghe cười ha ha, "Nếu ngươi nói như vậy, cũng có thể, nhân tài như ngươi tới chỗ nào cũng tốt."

Vân Phong nghe xong một câu khen tặng này, cười nhạt không giảm, nhìn thoáng qua Chính Nhiên, "Chính Nhiên tiên sinh nghĩ như thế nào?"

Chính Nhiên cười ha ha, "Công hội lính đánh thuê không hạn chế tự do của lính đánh thuê, nếu ngươi muốn đi, tự nhiên có thể."

Kayes nghe nói như thế thì vui mừng, vốn nghĩ phải phí một phen công phu, bây giờ xem ra khá dễ dàng.

Vân Phong nhìn đáy mắt Kayes hưng phấn, vẫn lạnh như băng, đối với Tạp Lan hoàng thất, nàng chẳng có hảo cảm! Vân gia là nô tài của các ngươi? Trước kia có lẽ... Nhưng từ hôm nay trở đi, khi Vân Phong đã gánh vác cả Vân gia, Vân gia cũng sẽ không là nô tài cho bất luận kẻ nào!

Kayes thấy Vân Phong chậm chạp không mở miệng đáp ứng, ra dấu cho Kasha, Kasha hiểu ý, chu cái miệng nhỏ nói ra một chuỗi dài điều kiện, đơn giản là thăng quan tiến tước, vàng bạc châu báu, lương trạch mỹ nam, cái gì cần cũng có.

Vân Phong ngồi bất động, ánh mắt không chớp, Mộ Dung Vân Thiên thấy thế khóe miệng mỉm cười, "Nếu vẫn không lay động được ngươi, ngươi muốn gì?" Kasha hỏi một câu, Vân Phong nhìn nàng, "Thứ ta muốn, Tạp Lan hoàng thất không cho nổi."

Nghe nói như thế, Kasha và Kayes trầm mặc, cái gì mà Tạp Lan hoàng thất không cho nổi, toàn bộ Tạp Lan là của hoàng thất, chỉ có 1 thứ không thể đó là vương vị cao cao tại thượng!

"Vân Phong, đây là hoàng thất mời ngươi, chúng ta có thành ý tới đây, ngươi cũng không nên không nể mặt." Kayes lạnh mặt, ngay cả ngươi là cái thiên tài hiếm có, ngay cả Tạp Lan hoàng thất thật sự cần ngươi, nhưng cũng không thể tùy ý ngươi lung tung nói điều kiện, hoàng thất cũng có mức nhẫn nại!

Vân Phong cong môi cười, lắc đầu, "Tạp Lan hoàng thất nếu không thể cho thứ ta muốn, vậy chỉ có thể xin miễn ý tốt của các ngươi."

Ở bên Chính Nhiên nghe được mắt mang theo ý cười, lão hồ ly cong môi với Kayes khiến buồn bực thiếu chút nữa phát điên, may mà có tôn nghiêm hoàng thất đè nặng lên hắn, bằng không đã mất phong độ rồi.

"Thân vương đại nhân, yêu cầu của ngươi ta đáp ứng rồi, đây là Vân Phong chính mồm cự tuyệt, ngươi cũng nên hết hy vọng đi." Chính Nhiên khiến Kayes đột nhiên mở to hai mắt, không cam lòng nhìn Vân Phong, cuối cùng hừ một tiếng, một Ma pháp sư như vậy nhất định Ma Tang học viện sẽ không buông tha, nếu về sau nàng gia nhập Ma Tang, cũng chẳng lo Tạp Lan hoàng thất mất người!

Nghĩ đến đây, Kayes cũng buông lỏng, bây giờ quan trọng nhất là không làm cứng với tiểu hài tử này, nói cách khác... là một đại phiền toái.

Hành động cướp người của Kayes vừa mới đình chỉ, Fitch đột nhiên bật cười, Chính Nhiên nhìn hắn một cái, "Fitch, đừng nói ngươi cũng muốn cướp người?"

Fitch nghe xong lại vui vẻ cười, ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Vân Phong, tuổi như vậy đã có trình độ ấy, Võ Thần học viện làm sao có thể buông tha mầm non này!

"Ha ha, một hạt mầm tốt như thế, là ai cũng không bỏ qua!"

Kayes nghe được lại vui vẻ, Võ Thần học viện thuộc Tạp Lan Đế Quốc cũng muốn, đây vẫn là người Tạp Lan hoàng thất a! "Fitch nói đúng, tư chất của tiểu hài này sẽ rất phát triển ở Võ Thần học viện."

Vân Phong buồn cười nhìn vào mắt Fitch, "Ta đến Võ Thần học viện làm gì?"

Fitch cười ha ha, "Thế cũng phải hỏi, tự nhiên tu luyện Chiến sĩ a!"

Kasha vừa nghe có chút nóng nảy, "Không thể được! Nàng là Ma pháp sư, là thuộc Ma Tang học viện!"

Fitch nghe nói như thế thì xấu hổ, cũng bồn chồn, nhưng lại không cam lòng buông tha, Vân Phong lẳng lặng nhìn mấy người này cướp đoạt mình, có xúc động muốn trợn tròn mắt.

"Ta không thể đến Võ Thần học viện!" Vân Phong mở miệng nói một câu, Kasha đắc ý nhìn Fitch, Fitch có chút nổi giận, Mộ Dung Vân Thiên nhìn Vân Phong, "Vì sao?"

Tất cả mọi người có ngờ vực, Kasha tiếp một câu, "Đương nhiên là muốn vào Ma Tang tu luyện ma pháp rồi!"

Mộ Dung Vân Thiên không xem Kasha, chỉ nhìn Vân Phong khiến Kasha xấu hổ đỏ mặt, có chút bất mãn trừng mắt nhìn Mộ Dung Vân Thiên, mà đối phương tiếp tục lại không nhìn nàng.

"Rất đơn giản, ta không phải Chiến sĩ." Một câu, khiếp sợ bốn phía!

"Ngươi phải." Mộ Dung Vân Thiên thực khẳng định nói một câu, mấy người khác nghe thế cũng không rõ, không phải Chiến sĩ lại có lực lượng như vậy? Không phải Chiến sĩ có thể đối kháng cùng chiến khí bát cấp, một quyền đánh ra đã chết hắn? Không phải Chiến sĩ, nói ra ai tin!

Vân Phong bất đắc dĩ cười cười, "Khí mạch của ta bị phế, đây là chuyện hàng thật giá thật, không tin các ngươi có thể thử."

Vân Phong nói xong nháy mắt, vài đạo lực lượng từ bốn phương tám hướng tiến lại, Vân Phong cũng thoải mái tùy ý bọn họ thử, quả nhiên nhìn thấy thần sắc khiếp sợ.

Không có chiến khí dao động, trong thân thể chẳng có chiến khí!

"Này, này..." Fitch kinh ngạc không biết nói gì cho phải, ánh mắt nhìn Vân Phong, đánh giá cao thấp, Vân Phong cười cười, "Khí mạch bị phế, đến Võ Thần học viện làm gì? Trang trí à?"

"Vậy lực lượng của ngươi đã xảy ra chuyện gì?" Mộ Dung Vân Thiên cũng khiếp sợ, nhưng sự thật ở ngay trước mắt, hắn không tin không được!

Vân Phong nhếch môi, lộ ra một nụ cười thật to, "Đây là kết quả ta rèn luyện thân thể chăm chỉ hơn người khác."

Mỗi người nghe thế đều đen mặt, mà tiếng tổ tiên cũng vang trong đầu, "Tiểu gia hỏa này..."

Kayes lần này mời chào không thành công, nhưng tâm tình thật không tệ, bởi vì thân phận Ma pháp sư của Vân Phong, nhất định không bị Ma Tang bỏ qua, nếu đã như vậy cũng không cần lo lắng nữa.

----------------------------------------------------------------------------

Đại hội qua một ngày, mấy người Kayes đều phải trở về, trước khi đi, Kayes cố ý cười hớ hớ nói với Vân Phong, có thời gian, hãy đến đế đô đi, Vân Phong từ chối cho ý kiến, mấy người mang tâm tình hỗn loạn trở về, mỗi người sẽ cả đời khó quên thời gian ở Công hội lính đánh thuê này.

Tin tức Hồng Phong chiến thắng dong binh đoàn Ác Lang không chỉ truyền trong giới lính đánh thuê, Mộ Dung gia bắt tay với Ác Lang tự nhiên cũng biết đầu tiên.

"Ngươi nói gì? Ác Lang lại giáng cấp?!" Trong Mộ Dung gia ở Bách thành, Mộ Dung Sơ Ly nghe tin tức này thì kinh hãi, thân mình lập tức đứng dậy, thật không thể tin được.

"Dạ dạ dạ..." Người báo tin cả kinh, bị uy áp chiến khí lục cấp của Mộ Dung Sơ Ly đè đến khó thở, hồng mặt liều mạng thở phì phò.

"Tin này là thật? Có đáng tin không?" Một nam nhân mặt trắng nhã nhặn mở miệng, tuy đã qua tuổi bốn mươi nhưng bảo dưỡng coi như không tệ, trên mặt trơn nhẵn không một nếp nhăn, nếu không phải ngũ quan có vẻ thành thục lại tang thương, sẽ nghĩ hắn là một thanh niên đôi mươi tuổi.

"Dạ tin được... tin vừa nhận..."

Nam nhân mặt trắng phất phất tay, người báo tin lập tức đi xuống, trong phòng ngoài Mộ Dung Sơ Ly đang khiếp sợ còn có nam nhân nhã nhặn thâm trầm tự hỏi.

"Phụ thân, chuyện này nếu là thật..." Nam nhân mở miệng, Mộ Dung Sơ Ly lại từ từ ngồi trở lại, "Nếu là thật, Mộ Dung gia sợ là phải lo việc đổi một cây khác."

Mộ Dung gia chủ cũng có lòng dạ độc ác, Ác Lang và Mộ Dung gia tuy là quan hệ hợp tác, nhưng hai người không tin tưởng đối phương toàn phần, bây giờ Ác Lang rơi đài, Mộ Dung gia trước tiên nghĩ đến việc rũ bỏ quan hệ! Tìm cây sống khác!

Lại qua một ngày, tin tức này có căn cứ chính xác thật, Mộ Dung Sơ Ly cũng hoàn toàn trầm hạ, nam nhân mặt trắng ngồi bên mở miệng, "Phụ thân, Hồng Phong thực lực tự dưng mạnh như thế, về sau sẽ là đóa hoa tuyệt thế trong công hội, so với Ác Lang, Hồng Phong lại đáng tin hơn."

Mộ Dung Sơ Ly nhíu nhíu mày, "A Trạch, ngươi nói đúng, nhưng Hồng Phong mới đi lên thực lực chưa ổn định, vạn nhất..."

Mộ Dung Trạch cười lắc đầu, "Theo tin tức có thể biết, Hồng Phong lần này nổi bật nhất, nhân khí cực cao, hợp tác cùng dong binh đoàn như vậy, chúng ta chỉ kiếm lợi không thiệt."

Mộ Dung Sơ Ly cẩn thận suy nghĩ, Ác Lang có xú danh khiến Mộ Dung gia tổn hại không ít, hơn nữa thủ đoạn làm việc của chúng quá mức tàn nhẫn, Mộ Dung gia hợp tác mang tinh thần đề phòng phần nhiều, tuy đều dựa vào lợi ích nhưng tâm tư không đơn thuần như thế.

"Nói có đạo lý, A Trạch, ngươi liền phụ trách giật dây bắc cầu đi."

Mộ Dung Trạch gật đầu, Mộ Dung Sơ Ly lại muốn nói gì, "Nghe nói Vân Thiên lần này tham gia đại hội, đứa trẻ kia rời nhà cũng được mười mấy năm, thật chẳng biết nhớ nhà."

Mộ Dung Trạch cười cười, trong nụ cười là bất đắc dĩ cùng chua sót, "Vân Thiên từ nhỏ đã rời nhà, không nhớ cũng đúng, nam tử cũng không nên có tình cảm như nữ nhi."

Mộ Dung Sơ Ly gật đầu, "A Trạch, chuyện hợp tác với Hồng Phong phải làm đối phương vừa lòng, thể hiện ra thành ý của chúng ta."

Mộ Dung Trạch cười gật đầu, "Phụ thân, người cứ yên tâm đi"

Hết chương 13.

----------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro