[Q2.C22] Thực lực đoạt thanh danh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

Editor: Myddur

[Quyển 2: Tân lữ trình - Chương 22 Thực lực đoạt thanh danh!]

Duyên Vu tay cầm trường thương lục khổng lục tinh, chỉ thấy trường thương đột nhiên chấn động, "Ông...!" Phát ra một tiếng vang, mà sáu tinh hạch cũng tản ra ánh sáng!

Vân Phong nhìn thấy cũng từ từ đem tinh thần lực quán chú vào ma trượng, tinh hạch lục mai trên ma trượng cũng tản ra ánh sáng rực rỡ, hai thanh vũ khí lục khổng lục tinh rơi vào ánh mắt mọi người, cảm thấy vạn phần hiếu kỳ cùng hưng phấn trước thực lực của Vân Phong.

"Rít rít!" Trường thương trong tay Duyên Vu vút lên, mắt Duyên Vu tối lại, "Cho ta biết Triệu hồi sư lợi hại thế nào đi!"

Vân Phong cong môi cười, Tiểu Hỏa cúi đầu rống lên một tiếng, Nhục Cầu run lên, lại nhìn về Ngao Kim, Ngao Kim nhìn Nhục Cầu, kim đồng xẹt qua một tia khẩn trương, Nhục Cầu như có thể cảm nhận được tâm tình Ngao Kim, đầu khẽ quay lại, lộ ra một nụ cười dị thường dữ tợn đối với Ngao Kim, cái miệng nhỏ nhắn nhe răng nanh, Ngao Kim thấy thì cười gượng vài tiếng, sợ Nhục Cầu nhảy đến, phải biết rằng, nó đã cắn nát long lân của hắn, cắn nát phòng ngự cường đại nhất của hắn!

Duyên Vu nhìn thấy Vân Phong bình tĩnh cũng nhàn nhã thì rất khó chịu, cổ họng bộc phát ra một tiếng quát khẽ, trường thương trong tay đột nhiên vung lên, bí mật mang theo tiếng gió gào thét lao đến chỗ Vân Phong!

"Ăn một thương của ta!" Duyên Vu tức giận gầm nhẹ, Vân Phong linh hoạt né tránh, Tiểu Hỏa cũng như thế, thân thể ma thú biến dị bát cấp như một tia chớp, trường thương của Duyên Vu liền rơi xuống vô ích!

"Thật có điểm bản sự!" Duyên Vu thấp giọng nói một câu, Vân Phong nhẹ giọng cười, nên trả lễ thôi, ma trượng vung lên, hỏa nguyên tố tinh thuần trong khoảnh khắc tụ tập xung quanh ma trượng, rất nhanh ngưng kết thành một hỏa cầu thật lớn, chứa sóng nhiệt bừng bừng!

"Hỏa cầu thật lớn!"

"Đây là hỏa nguyên tố trời ơi...!"

Người Long tộc xem chiến cảm nhận được trong không khí phát ra sóng nhiệt, đều điều động chiến khí cùng tinh thần lực chống lại áp lực do bát cấp ma pháp của Vân Phong tạo thành, Duyên Vu nhìn hỏa cầu trong tay Vân Phong thì khinh thường cười, Vân Phong lơ đễnh, hỏa cầu trong tay càng lúc càng lớn!

"Hỏa chi cầu, đi!" Vân Phong quát khẽ một tiếng, hỏa chi cầu ngưng tụ trên ma trượng như bay đi, vẽ một đường đỏ rực trong không trung hướng đến Duyên Vu!

"Ngươi quá coi thường ta!" Duyên Vu hét lớn một tiếng, trường thương vũ khí nhất thời phát ra ánh sáng, chỉ nghe không ngừng truyền đến "Vút vút vút!" Không khí bị xé ra, hỏa chi cầu của Vân Phong hoàn toàn bị trường thương của Duyên Vu chắn bên ngoài, chẳng thể đến gần!

"Hừ!" Duyên Đình thấy một màn như vậy hừ lạnh một tiếng, nhân loại cho dù là Triệu hồi sư thì sao, tiểu nha đầu này cũng chỉ có từng ấy bản sự, buồn cười!

Hồng Long bộ tộc thấy một màn như vậy, đều khen hay, Duyên Vu, thiên tài của bộ tộc họ a, chưa từng có thua cuộc, hôm nay cũng không có khả năng thất bại!

Vân Phong đưa mắt lạnh nhìn Duyên Vu tự cho là phòng ngự thực hoàn mỹ, tay giương lên, ma trượng trong tay vung lên, "Nổ cho ta!"

"Cái gì!" Duyên Vu nghe được Vân Phong, trường thương lập tức nhanh chóng huy động, chỉ thấy hỏa cầu lớn bị Duyên Vu đỡ lại nổ mạnh, người Long tộc chỉ cảm thấy một trận sóng nhiệt bức người nghênh diện đánh tới, mà hỏa cầu thật lớn cũng nháy mắt đã biến mất, biến thành vô số mảnh nhỏ, như đá vụn rơi xuống đất, hướng Duyên Vu bay đến!

Trường thương không ngừng vung, hỏa cầu đều bị bắn ra, Duyên Vu chỉ cảm thấy mình đã xem thường nàng, tiểu nha đầu này trong một kích trọng chất không chứa bất kì trọng lượng nào, nhưng bây giờ xem ra, nha đầu kia đầu óc quá linh hoạt! Nhưng nghĩ đến như vậy có thể tổn thương đến hắn, nằm mơ!

"Rống –!" Một tiếng dã thú gầm rú vang lên, đồng tử Duyên Vu co lại, trường thương trong tay đột nhiên đánh một vòng tròn, chắn phía sau mình, "Cạch!" Duyên Vu cảm nhận được trường thương truyền đến chấn động, một cự thú màu đỏ sậm xuyên qua hỏa cầu dần dần xuất hiện, lợi trảo của Tiểu Hỏa bị trường thương của Duyên Vu đỡ, lực lượng của bát cấp ma thú biến dị không tạo áp lực quá lớn cho Duyên Vu, nhưng muốn đẩy ra cũng không dễ, Tiểu Hỏa mắt sói hiện lên một tia sáng,miệng sói há ra, Duyên Vu chỉ cảm thấy không khí bốn phía lại vặn vẹo vài phần!

Không tốt! kinh ngạc, Duyên Vu lập tức ngừng chống cự với Tiểu Hỏa, tay cầm trường thương khẽ xoay, thân mình đã lui hơn mười thước, mà ngọn lửa Tiểu Hỏa phun ra đã đúng hạn đã tới!

"Hô –!" hỏa nguyên tố đỏ thẫm mang bóng đêm hỗn loạn nhè nhẹ hướng Duyên Vu tấn công, mắt Duyên Vu trầm xuống, trường thương vươn ra, thân mình dùng sức quay về, hiểm trở tránh thoát công kích củaTiểu Hỏa, chỉ là quần áo đã bị cháy sém, mặt bị hun đen, có chút chật vật.

Người xem cuộc chiến cũng không nhìn rõ, chỉ thấy hỏa nguyên tố vây quanh, như đã xảy ra cái gì, sau khói đặc, Duyên Vu hiện thân, không thong dong cùng trấn định như trước nữa, y bào Duyên Vu bị hỏa xém, trên mặt lại mang theo màu đen loang lổ, Hắc Long bộ tộc thấy Duyên Vu như thế đều thấp giọng bật cười.

Hồng Long bộ tộc cảm thấy có chút xấu hổ, Duyên Vu tuy không thua, nhưng cũng chật vật, thiên tài Hồng Long bộ tộc sao lại chật vật như thế chứ?

"Này Duyên Vu! Đánh không lại thì chịu thua đi!" Hắc Long bộ tộc bắt đầu ồn ào, Duyên Vu nghe được thần sắc nhất thời sầm lại, Triệu hồi sư... quả nhiên không tầm thường!

"Các ngươi nghĩ cái gì! Duyên Vu đã bao giờ đầu hàng chưa!" Hồng Long bên này mặc kệ, không phục Hắc Long khiêu khích, gân cổ rống lên.

"Ta nói là sự thật! Mọi người cũng đều thấy, Duyên Vu như vậy còn không nhận thua thì làm gì!"

"Đúng thế, Duyên Vu, đánh không lại thì ngươi đầu hàng đi!" Hắc Long bộ tộc cười ha ha, Tiểu Linh cũng vui vẻ nhìn Duyên Vu, lần này, Duyên Vu ơi Duyên Vu, còn tinh vi nữa không, biết sự lợi hại của Triệu hồi sư chưa, bây giờ nhận thua còn kịp,không quá mất mặt.

Hồng Long bên này nghe đến điên người, đều gân cổ rống không ngừng, Duyên Đình đang ngồi thần sắc không tốt, thấy Duyên Vu như thế gương mặt cũng nhăn lại.

Ngao Kim nhìn hai bên hò qua hét lại không có ý ngăn cản, trong mắt có càng thêm vui sướng khi người ta gặp họa.

Duyên Vu đứng nơi đó, nhìn Vân Phong cùng Tiểu Hỏa, một tia tàn nhẫn hiện lên trong mắt, trường thương trong tay lại vù vù một tiếng, Tiểu Hỏa đã nhảy lên, định nhào sang!

"Mượn con súc sinh này khai đao trước!" Duyên Vu hung tợn gầm nhẹ một câu, trường thương đột nhiên vung mạnh, Vân Phong chỉ cảm thấy căng thẳng, ma trượng nhanh chóng huy động, "Thổ chi thuẫn!"

Tiểu Hỏa cũng ý thức được Duyên Vu ra tay, nhưng thân mình như không lui được, chỉ cảm thấy trường thương mang theo áp lực làm người ta hít thở không thông lao đến!

"Quét ngang ngàn quân!" Duyên Vu hét lớn một tiếng, trường thương như một lồng bàn, chiến khí cửu cấp chứa ngàn quân vạn mã, thực mạnh mẽ nhằm phía thân thể Tiểu Hỏa!

Tiểu Hỏa rùng mình, trơ mắt nhìn trường thương lao đến, gần tới trước mặt, nhưng nó liền thấy một tấm thổ chi thuẫn đặt sát phía trước mình.

"Chủ nhân!" Tiểu Hỏa hô một câu, thân mình nhanh chóng lùi về sau, chỉ thấy thổ chi thuẫn dưới thiên quân vạn mã, lập tức bị dập nát!

Tiểu Hỏa thoát khỏi hiểm cảnh, lòng còn sợ hãi, mắt sói nhìn Duyên Vu, cường giả cửu cấp quả nhiên có chút bản sự, so với chủ nhân, tuy né tránh có chút chật vật, nhưng cũng không tổn thương, mà đòn vừa rồi có thể nói là dùng tất cả lực lượng!

Vân Phong híp mắt nhìn Duyên Vu, hắn lại dùng chiến kĩ! Chiến kĩ, đại nhân tố của Chiến sĩ cường đại nhất, vận dụng chiến kĩ có thể khiến Chiến sĩ nháy mắt giết một địch nhân! Giống một chiêu quét ngang ngàn quân vừa rồi, nếu không phải Vân Phong dùng thổ chi thuẫn cách trở, Tiểu Hỏa chỉ sợ đã mệnh tang rồi!

Vân Phong lửa giận dâng cao, nàng tuy không thích Hồng Long bộ tộc, nhưng xuống tay cho tới bây giờ không có ý giết chóc, nhưng nào ngờ, hắn lại có ý tiêu diệt mình, ngươi đã không tốt với ta, ta cần gì phải cho ngươi thần sắc hoà nhã!

Duyên Vu ra một chiêu quét ngang ngàn quân, chứng khí có chút suy yếu, chiến kĩ tuy cường đại, nhưng cũng cần chiến khí cường đại duy trì, như ma pháp cao cấp của Ma pháp sư, uy lực càng cường đại ma pháp càng hao phí tinh thần lực lớn, Duyên Vu nhăn mặt, nhìn Vân Phong cùng Tiểu Hỏa bình yên vô sự, đúng là giận không có chỗ trú, chiến kĩ lại chẳng sinh ra mảy may ảnh hưởng đến hai người, thật tức chết!

Duyên Đình vẫn quan sát, thấy Duyên Vu một chiêu chiến kĩ lại không thương tổn đến đối thủ nửa phần, cũng có chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn sang Vân Phong, nhìn thật lâu thật lâu.

Hắc Long bộ tộc cùng Hồng Long bộ tộc cũng có chút sợ ngây người, Duyên Vu a, thiên tài a, thiên tài dùng chiến kĩ, lại chẳng sao hết? Triệu hồi sư này cũng quá... cường hãn!

Tiểu Linh giật mình, kinh ngạc! Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Vân Phong! Nàng vừa thấy gì, đó là thổ chi thuẫn sao? Đó là ma pháp thổ nguyên tố sao! Tiểu nha đầu không phải ma pháp sư song hệ sao? Khi nào lại sở hữu cả hẹ ma pháp thứ 3!

Tiểu Linh không ngừng nhìn Vân Phong, chỉ cảm thấy rung động tâm can, tam hệ... Trời ơi, nàng ta là tam hệ Ma pháp sư!

Tiểu Linh đã không thể dùng rung động để hình dung, Vân Phong chính là quái vật trong mắt nàng, tam hệ Ma pháp sư trên đời hiếm chẳng khác nào khoáng thạch cực phẩm!

Tam hệ... nhân loại Đông Đại Lục lại xuất hiện một tam hệ Ma pháp sư, cho dù Long tộc cũng thèm nhỏ dãi nhân tài như thế! Nếu Long tộc xuất hiện một nhân tài như vậy, đó là kiêu ngạo cùng quang vinh của toàn tộc!

Vân Phong nhìn Duyên Vu cũng biết chiến kĩ đối với Duyên Vu tiêu hao rất lớn, ngũ quan xinh đẹp phát lạnh, ma trượng trong tay Vân Phong nhẹ nhàng vung lên đối với Duyên Vu!

"Hỏa chi tiễn!" Mũi tên lửa đỏ thật lớn ầm ầm bắn ra từ ma trượng hướng tới Duyên Vu gào thét phóng đi, Duyên Vu thấp giọng mắng một tiếng, thân mình linh hoạt, trường thương trong tay cũng sửa công kích hóa thành phòng ngự, cản lại mũi tên hỏa của Vân Phong!

"Rống –!" Tiểu Hỏa rống đuổi theo sau, móng vuốt bén nhọn công kích, Duyên Vu chật vật lại né tránh, đối mặt Triệu hồi sư, Duyên Vu cửu cấp thực lực sao có thể đấu nổi bát cấp Triệu hồi sư! Hơn nữa còn là Vân Phong với nhiều hệ ma pháp!

Hỏa chi tiễn cùng với Tiểu Hỏa công kích, khiến Duyên Vu chỉ có thể trốn tránh mọi nơi, Hắc Long thấy một màn như vậy có chút lo lắng, ngươi còn tránh gì nữa, một chiêu diệt gọn đi.

Hồng Long bên này xem cũng vạn phần lo lắng, Duyên Vu tuy nhìn như chật vật, không thực chất bị tổn thương, chẳng qua chiến khí tiêu hao cần hồi phục, Duyên Vu đang kéo dài thời gian, chỉ cần chiến khí khôi phục, sẽ xoay chuyển được cục diện!

Duyên Đình đưa mắt lạnh nhìn, chỉ cần Duyên Vu khôi phục chiến khí, như vậy Vân Phong công kích chỉ là thừa, nha đầu nhân loại, kinh nghiệm chiến đấu của ngươi vẫn không đủ, tưởng Long tộc có thể chịu đùa giỡn uy phong à!

Tất cả mọi người có chút ngờ vực, có chút xem kịch vui, nhưng người hiểu rõ tâm tư Vân Phong, thì phải là Tiểu Linh!

Tiểu Linh nhìn Vân Phong dùng hỏa chi tiễn công kích, khiến Duyên Vu tránh né các điểm, một tia cười khổ, nhân loại kia muốn dùng chiêu ấy ư, Vân Phong lại dùng hỏa chi tiễn khiến Duyên Vu tránh né, Duyên Vu đột nhiên cuồng tiếu, "Nhân loại, ngươi chơi đã rồi chứ!"

Hồng Long bộ tộc hai mắt sáng ngời, Duyên Vu khôi phục chiến khí rồi! Xem ra con người kia sắp teo rồi!

Hắc Long bộ tộc cũng hét lên vài tiếng, Tiểu Linh lắc đầu, tràn đầy thương hại nhìn Duyên Vu, "Duyên Vu, ngươi sẽ hối hận, ngươi tuyệt đối sẽ hối hận..."

Ma trượng của Vân Phong bất động, Tiểu Hỏa cũng ngừng công kích ngoan ngoãn đứng bên cạnh Vân Phong, một người một thú có chút quái dị nhìn Duyên Vu, giống như Duyên Vu chỉ là một khốn thú, hắn có kêu gào cũng không tác dụng.

"Ngươi cười cái gì! Ta sẽ bắt ngươi trả giá đắt!" Duyên Vu bị Vân Phong cùng Tiểu Hỏa nhìn chăm chăm, vừa rồi một đường trốn tránh chật vật lửa giận lập tức phát ra, trường thương lại vung lên!

"Đúng vậy, chơi đã rồi, không chơi nữa." Vân Phong cong môi nói, nụ cười khiến Ngao Kim nhìn đến thất thần, chỉ thấy Vân Phong nhẹ nhàng giơ ma trượng lên, nhìn Duyên Vu, còn hắn thì hừ lạnh cười nhạo.

"Thế nào, còn muốn chơi tiếp?"

Vân Phong không nói lời nào, chỉ khẽ mở cánh môi, "Hỏa chi giới."

Duyên Vu thân thể toàn bộ cứng đờ, không có thời gian cho hắn phản ứng, quanh thân hắn là hỏa nguyên tố điên cuồng bao vây!

"Ngươi xem đi, ta đã nói rồi..." Tiểu Linh hai tay khoanh trước ngực, khinh thường bĩu môi, nhìn Duyên Vu bị hỏa chi giới hoàn toàn vây khốn, bản thân từng rơi vào tình cảnh như thế, nếu không phải là bán long chỉ sợ chẳng ra ngoài nổi! Hi vọng Duyên Vu này đừng quá sĩ diện, không thì...

Một khắc hỏa chi giới xuất hiện kia, toàn trường ồ lên! Duyên Đình đột nhiên bật dậy, nét mặt già nua đen thui, hỏa chi giới, người này lại sử dụng ma pháp cao như vậy, tinh thần lực của nàng không có điểm cuối sao! Sử dụng nhiều ma pháp như vậy lại còn có thể vận dụng hỏa chi giới, đây là đạo lý gì!

Duyên Vu bị nhốt trong vòng, không có đường lui, hỏa nguyên tố cuồng bạo tràn ngập, quay cuồng quanh thân, từng đợt sóng nhiệt đánh tới, như muốn cắn nuốt tất cả!

"A!" Duyên Vu bộc phát ra một trận rống giận, trường thương trong tay cũng đột nhiên vung lên, nhưng bị hỏa chi giới cản lại! Trừ phi hắn tới cấp bậc Thống lĩnh, mới có khả năng phá vỡ nguyên tố không gian này!

"Dừng lại, đầu hàng đi!" Duyên Đình lập tức mở miệng hô một câu, Duyên Vu là thiên tài Hồng Long bộ tộc, cũng hy vọng lớn nhất của Hồng Long bộ tộc, vốn tưởng rằng lần này có thể giáo huấn nhân loại cùng Hắc Long bộ tộc, cũng muốn làm Ngao Kim bẽ mặt, nhưng ai ngờ sự tình biến thành thế nào!

Duyên Vu phát hiện mình dù có thế nào đều không làm nên chuyện gì, hung hăng cắn môi, gân xanh nổi lên mu bàn tay, Vân Phong khiêu khích nghiêm trọng tự tôn cùng kiêu ngạo của hắn! Hắn là thiên tài Hồng Long bộ tộc, lại bị một nhân loại bức bách chật vật trốn tránh, lại bị buộc nhốt vào kết giới, kiêu ngạo cùng tự tôn không cho phép hắn cúi đầu, hắn tuyệt đối không cúi đầu!

Duyên Đình nhìn Duyên Vu không cử động, cũng biết Duyên Vu tính tình quật cường, nét mặt già nua lại đen vài phần, tiểu tử kia có thể quật cường có thể không nghe lời, nhưng hắn thì không được!

Duyên Đình xoay người nhìn về phía Ngao Kim, khẽ một chắp tay, "Thiếu chủ, việc đã đến nước này mọi người đều thấy thực lực của vị này, không còn gì nghi vấn, trận tỷ thí này có thể thu tay không!"

Ngao Kim miễn cưỡng nhìn Duyên Đình, "Là hắn tự khiêu khích, cũng không phải lão tử bắt buộc, cầu, ngươi đi cầu nha đầu kia mới, lão tử quản không được!"

Duyên Đình nghe xong, da mặt rút gân, quản không được? Thiếu chủ long tộc chuyện này quản không được ai tin! Ngao Kim nói thế, không phải muốn cho Hồng Long sao? Duyên Đình hóa đá, Hồng Long bộ tộc lặng người, Hắc Long bộ tộc xem kịch vui, đều dùng ánh mắt khiêu khích, các ngươi cầu không? Không cầu thì Duyên Vu chết?

Duyên Đình nhìn Duyên Vu quật cường trong hỏa chi giới, cuối cùng cũng âm thầm cắn răng, chắp tay với Vân Phong, "Vị tiểu hữu này, việc đã đến nước này, chi bằng thu tay lại, Hồng Long bộ tộc vô cùng cảm kích."

Vân Phong cười cười, lão gia hỏa này cúi đầu nhận sai đã không tệ, tin trận tỷ thí hôm nay sẽ cho Hồng Long bộ tộc một bài học, bọn tự nhận là thiên tài đều bị chà đạp trong tay Vân Phong, hôm nay tạm dừng tại đây.

"Nếu vậy thì bỏ đi." Vân Phong cười cười, cũng nên là biết chừng mực, lưu đường sống cho địch, dù sao đây là Long tộc, bản thân phải cẩn thận.

Ma trượng vung lên, hỏa chi giới biến mất trong khoảnh khắc, nếu không phải trong không khí còn sót lại sóng nhiệt, người Long tộc còn tưởng vừa rồi là mơ.

Duyên Vu chật vật đứng kia, đột nhiên thở ra, Duyên Đình nhìn thấy Vân Phong triệt hạ hỏa chi giới cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Duyên Vu, "Còn đứng làm gì, còn không trở về!"

Duyên Vu cắn chặt răng, nhìn Vân Phong, khi đi qua bên cạnh Tiểu Linh, Tiểu Linh cười khẽ nói nhỏ một phen, "Duyên Vu, hỏa chi giới mùi vị không tệ chứ."

Duyên Vu dừng bước, từ từ quay đầu, "Đừng quá đắc ý."

Tiểu Linh bĩu môi, Duyên Vu khó coi về tới trận doanh, Hồng Long bộ tộc cuối cùng chẳng nói một lời, đứng đó mặt mất tự nhiên, Ngao Kim thấy một màn như vậy, cuối cùng cũng cười ha ha một tiếng, ánh mắt màu vàng tràn ngập uy nghiêm nhìn quét bên dưới.

"Bây giờ, các ngươi còn có nghi vấn nữa không?"

Toàn trường lặng ngắt như tờ, không ai dám đưa ra một câu nghi vấn, vừa rồi tất cả đã đủ để chứng minh! Duyên Vu, thiên tài Hồng Long bộ tộc, đại diện toàn bộ Long tộc, lại bị Vân Phong bức bách thành như vậy, nếu không phải Duyên Đình ra mặt, khả năng hắn thật sự bị giết trong Hỏa Chi Giới!

Danh ngạch này, Vân Phong đã có được bằng thực lực!

Thu ma trượng, Vân Phong từ từ trở về, Tiểu Hỏa đi theo Vân Phong, đón lấy ánh mắt tò mò của người Long tộc.

Vân Phong đi đến bên cạnh Ngao Kim ngồi xuống, Nhục Cầu kêu một tiếng nhảy lên bả vai Vân Phong, vui vẻ cọ má Vân Phong, Ngao Kim nhìn thấy Nhục Cầu rời xa mình thì thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn thấy Vân Phong trở về, bàn tay vui vẻ muốn xoa đầu Vân Phong, lại thấy Nhục Cầu ngó nghiêng rồi nhe răng.

"Khụ khụ, nha đầu làm không tệ, làm đại thúc nở mặt." Ngao Kim từ từ thu tay, gương mặt tuấn mỹ như điêu khắc nở nụ cười khoa trương, Vân Phong giật giật, gương mặt đẹp lại còn lại biểu tình như thế, thật là...

Vân Phong cười gượng một tiếng, không để ý tới Ngao Kim, còn Ngao Kim nhìn Nhục Cầu, muốn chạm vào Vân Phong lại không dám đụng vào, sợ Nhục Cầu lại cắn một ngụm, Long tộc khôi phục năng lực rất cường hãn, dấu vết Nhục Cầu cắn Ngao Kim đã hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng cũng không thể động một tý lại cắn, nếu có một ngày Nhục Cầu nảy sinh lòng ác độc, cắn bị thương trái tim Long tộc, như vậy cho dù có năng lực mạnh mẽ thế nào cùng chết mà thôi.

Ngao Kim bị nghẹn không dám đụng vào Vân Phong, đột nhiên dâng lên lửa giận, "Tiếp tục trận đấu! Ra đánh tiếp!" Ngao Kim đột nhiên rống lên, Hồng Long cùng Hắc Long có chút kinh ngạc, thiếu chủ tuy tính tình có chút cổ quái, nhưng lúc này thỉnh thoảng ít thấy lên cơn mà.

Ngao Kim thở phì phì ngồi xuống, Vân Phong cũng có chút buồn bực khó hiểu, không chú ý tới Nhục Cầu đang cười đắc ý.

Trận đấu tiếp tục bắt đầu, chẳng qua sau trận giữa Vân Phong cùng Duyên Vu vừa rồi, mọi người đều có chút rung động, trận đấu kế tiếp chẳng còn bao nhiệt tình, rất nhanh đã có kết quả, bốn danh ngạch, Hắc Long và Hồng Long chia đôi, cũng xem như công bằng.

Ngao Kim gật đầu, nhìn bốn người Hồng Long cùng Hắc Long, "Ba ngày nữa, là Long Điện mở ra, nghe kỹ cho ta, đừng khiến ta phải tức giận!"

Hồng Long cùng Hắc Long tổng cộng tám người thần sắc đều biến đổi, đều trầm giọng đáp một tiếng vâng, Ngao Kim vẫy tay, "Được rồi, tan đi cho ta."

Khải trưởng lão lắc đầu, lại lắc đầu, thở dài, Vân Phong cũng có chút bất đắc dĩ nở nụ cười, Long tộc có một vị thiếu chủ như vậy, thật là bi ai nói không nên lời...

Chờ tất cả mọi người tán đi, Ngao Kim miễn cưỡng đứng lên, "Nha đầu, đến Long Điện rồi đại thúc mang ngươi đi chơi, trong đó có không ít bảo bối đâu."

Khải trưởng lão thở dài, "Thiếu chủ, Long Điện hung hiểm, người đừng chạy loạn."

"Ngươi đúng là dài dòng a, Long Điện chẳng phải tổ tông lưu lại à, hung hiểm cũng có thể khiến ta bị thương sao?"

Khải trưởng lão sửng sốt, lời này không sai, thiếu chủ thực lực đã tới cao nhất, nhưng..."Thiếu chủ, người đừng quên... Long Điện người không vào được."

Vân Phong nghe đến đó cũng sửng sốt, Sắc Kim đại thúc không vào được? Ngao Kim nghe nói như thế, mới có phản ứng, ngượng ngùng gãi đầu, "A, cái này... suýt quên."

"Sắc Kim đại thúc vì sao không vào được?"

Khải trưởng lão mở miệng giải thích, "Thiếu chủ cần mở Long Điện, hơn nữa phải duy trì Long Điện tùy thời luôn mở, tự nhiên không thể đi vào."

Vân Phong hiểu rõ, mười danh ngạch Ngao Kim chiếm một, là vì mở và bảo trì trạng thái của Long Điện, tiến vào là chín người khác, nếu Ngao Kim có thể đi vào, lập tức có thể cướp đoạt bảo bối rồi.

"Nhưng nha đầu yên tâm, nếu ai dám động vào ngươi, ta giết hắn đầu tiên." Ngao Kim hung tợn nói một câu, Vân Phong lắc đầu, Khải trưởng lão nhìn hai người, ánh mắt quét tới quét lui, Tiểu Linh phía sau đi tới, nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo gia gia, Khải trưởng lão nhìn hai người đi đến.

"Làm sao à Tiểu Linh?" Khải trưởng lão nhìn cháu gái như nói ra suy nghĩ của mình, mở miệng hỏi.

"Gia gia..." Tiểu Linh nhìn Vân Phong, hít sâu một hơi, "Vân Phong, nàng là Ma pháp sư đa hệ!"

"Ngươi nói gì? Đa hệ?" Khải trưởng lão hai mắt trợn lên, theo bản năng quay đầu nhìn Vân Phong, đôi mắt tràn ngập tang thương bắt đầu mang nét ngạc nhiên cùng áp lực, tuổi như vậy thực lực đã quá kinh diễm, bây giờ còn là Ma pháp sư nhiều hệ?!

Tiểu Linh gật đầu, "Thủy hệ, hỏa hệ, thổ hệ, ta chính mắt nhìn thấy nàng sử dụng tam hệ ma pháp! Ta hoài nghi còn không chỉ có ba loại..."

Khải trưởng lão đồng tử đột nhiên co lại, da mặt rút rút, "Không chỉ ba loại sao... Điều này sao có thể!" Khải trưởng lão nhìn chằm chằm Vân Phong, nàng là ai, nàng đến tột cùng là có thân phận gì!

Hết chương 22.

----------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro