Rubatosis

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"the unsettling awareness of your own heartbeat."


Title: rubatosis

Author: Shiroko Yuuki a.k.a Tiểu Bạch Tử

Disclaimer: Họ không thuộc về tôi.

Pairing: Todoroki Shouto and Midoriya Izuku.

Category/Genre: Angst | Romance | Fluff

Tags: Deku don't have One for All Quirk | Bad childhood |Broken heart syndrome | Mental Abuse | depression | Heartbreak | Suicidal thoughts | Suicide attemps |

Length: Long-fic

Status: On-going

Warning

- Đây là thể loại BL, tức boyxboy, ai không thích có thể click back.

- Nhân vật không thuộc về tôi. Chỉ có OC thuộc về tôi.

- Đây là truyện viết về couple Todoroki Shouto x Midoriya Izuku, nên hầu như chỉ nghiêng về 2 nhân vật này.

- Ảnh trong truyện không thuộc về tôi.

- Xin đừng mang đi khi chưa có sự xin phép.

Summary

Cậu đứng tại chỗ đó, ngửa mặt lên nhìn bầu trời xám xịt, chẳng có lấy một tia sáng, mặc cho mưa rơi rả rích lên gò má. Từng hạt lạnh lẽo đọng trên mi mắt, bên dưới là đôi mắt vô hồn vô định.

Chờ đợi trong vô vọng, cậu luôn luôn sợ hãi điều này. Cái cảm giác mà mình chẳng có thể làm được gì, bất lực tới ngạt thở, chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi, đứng chôn chân tại một chỗ mà chờ đợi kết quả.

Mái tóc bết lại, dính bệt trên gương mặt. Vết sẹo đã từng rất lâu chẳng còn đau nữa, vậy mà ngày hôm nay đây, lại nhói lên một cách kì lạ.

Đôi mắt mang hai màu, thường ngày sáng trong tới vậy, ấy tại sao ngày hôm nay lại đục ngầu tới thế.

Nhưng vẫn còn may mắn, vì anh đã bảo rằng, khi trái tim của hai ta vẫn còn đập, vậy là vẫn còn sự kết nối giữa linh hồn với linh hồn. Thiếu niên đưa tay lên, cảm nhận nhịp đập vẫn còn dai dẳng. Dẫu vậy cậu vẫn sợ, sợ rằng nó sẽ giống như là tàn lụi của lửa dưới màn mưa, không bao giờ có thể cháy lên được lần nữa.

Thiếu niên muốn khóc, nhưng cậu không khóc được, bởi cậu chưa biết được kết cục của nó ; bởi cậu vẫn còn đang chờ đợi câu nói sẽ quyết định mọi tương lai sau này đây của cậu.

Câu nói sẽ quyết định án tử hình của cậu.

Thiếu niên đặt một nụ hôn lên mặt dây chuyền. Cái lạnh lẽo truyền tới khiến cậu rùng mình. Đôi mắt nhắm lại, cả người vô lực dựa lên vật gần nhất.

Cứ như vậy mà chờ đợi.


Chờ đợi trong vô vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro