20. paris in love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng hôn buông xuống.

Bầu trời phía Tây đỏ rực, những đám mây ánh hồng dần tắt màu.

Tiếng xe cộ ồn ào ngoài kia cũng không làm át được tiếng cười đùa của hai chàng trai cao lớn.

Guanlin dẫn Seonho vào quán gà ngay phố, nơi mà cậu rất thích. Cô chủ quán gặp hai người liền mỉm cười vì là khách quen.

Lúc này cửa tiệm hơi thưa, Guanlin chọn chiếc bàn ngoài cùng, nơi có thể nhìn thẳng ra phố phường nhộn nhịp.

Hai dĩa gà đặc biệt được mang lên.

Theo thường lệ, Seonho chỉ việc ngồi để Guanlin xé gà cho cậu. Thú thật rằng cậu chẳng trẻ con đến thế đâu, chỉ vì người kia muốn thế nên cậu cũng mặc kệ anh, lâu ngày thành thói quen.

Theo thường lệ, Guanlin tay vừa xé gà mắt vừa ngắm nhìn Seonho ăn một cách đầy chiều chuộng. Thú thật rằng anh cũng chẳng người lớn đến thế đâu, chỉ vì ở cạnh người kia khiến anh sinh ra loại cảm giác muốn chăm sóc cậu, lâu ngày cũng thành thói quen.




Seonho phát hiện, xuyên qua cửa kính phía đối diện là một cửa hàng lưu niệm nhỏ. Đây là lần đầu cậu thấy cửa hàng này ngay đây, có lẽ vì mới khai trương không lâu.



Paris in Love



Cái tên của cửa hàng càng làm Seonho chú ý nhiều hơn.

Guanlin nhận ra Seonho đã dừng việc ăn uống lại, thay vào đó cứ nhìn chằm chằm về đối diện.

"Seonho, em nhìn gì vậy ?"

Ánh mắt Seonho nheo lại một lúc rồi giãn ra. Cậu quay sang bên cạnh.

"Guanlinie, nếu có cơ hội sau này em muốn cùng anh đến Paris."

Trời dần tối, đèn bên ngoài ngày càng được mở sáng nhiều hơn. Những ánh đèn xanh đỏ chen nhau phản phất trên gương mặt Seonho tạo một cảm giác hư ảo.

Guanlin đưa tay lên, chùi mép miệng còn sót lại vệt tương ớt của Seonho rồi mỉm cười.

"Được, bất cứ khi nào em muốn anh sẽ đi cùng em."








Những lời hứa về sau này, có xóa nhòa được sự thật đang dần vụn vỡ ra trước mắt?











---











Hơi sương lạnh của những ngày gần cuối thu bám lên những chiếc lá, những lớp của kính và trên chiếc áo choàng của hai chàng trai nào đó.

Sau bữa ăn, Guanlin kéo tay Seonho về phía cửa hàng đối diện. Seonho tuy không hiểu anh muốn làm gì nhưng cứ để vậy mặc sức cho anh dẫn đi.

Đẩy cửa bước vào. Không gian bên trong cửa hàng khác hoàn toàn với vẻ đơn giản bên ngoài. Rực rỡ đủ màu sắc, phụ kiện, và những món đồ lưu niệm nhỏ trên góc.

"Guanlin, cửa hàng đẹp thật."

"Anh biết em thích những thứ màu mè."

Guanlin lại lần thứ bao nhiêu buông lời chọc ghẹo người kia.

"Seonho, là em phải không?"

Một giọng nói quen thuộc cất lên, làm cả Seonho và Guanlin đều xoay người lại.

Có lẽ đây là lần đầu Guanlin chạm mặt người này.

"A! Minhyun hyung, chào anh."

Guanlin cầm một vài món đồ đến nói nhỏ vào tai Seonho.

"Em cứ nói chuyện với bạn, anh đi thanh toán những thứ này rồi chờ em bên ngoài."

Ánh mắt Minhyun chú ý rõ ràng từng hành động nhỏ của Guanlin. Dường như Minhyun nhận ra điều gì đó xuất hiện giữa Seonho và cậu trai này.

"Đó là bạn em sao?"

Seonho giật mình vì câu hỏi, không biết nên đáp lời thế nào. Ngập ngừng một lát, rồi lên tiếng.

"Không. Anh ấy là người yêu của em."

"Ra là em có người yêu rồi sao?"




Có điều gì kì lạ ẩn trong lời nói của Minhyun.




"HWANG MIN HYUN."

Từ một gõ nào đó, có tiếng gọi rõ là to nhưng chất giọng thì đáng yêu vô cùng.

Thân ảnh người con trai với chiều cao cân đối hiện ra. Hai gò má phúng phính và thấp thoáng trên gương mặt có chút gì đó tinh nghịch.

Người ấy chạy đến, ra vẻ rất tự nhiên mà khoác tay Minhyun. Nhưng ngay lập tức, Minhyun liền gỡ tay người này ra, liếc mắt ám chỉ có Seonho đứng đối diện.

"Kính ngữ đâu, sao cứ ăn nói trống không mãi vậy?"

"Em thích như thế."

Seonho nhận ra bản thân không nên đứng ở đây nữa, vội kéo nhẹ vạt áo Minhyun.

"Thôi, em đi đây. Tạm biệt anh."

Chưa kịp cất bước đi, một đôi tay đột ngột kéo ngược cậu về. Phát hiện người con trai cạnh Minhyun đang nắm lấy tay mình, Seonho có chút ngạc nhiên.

"Cậu bé, em đáng yêu thế. Em tên gì vậy?"

Người này bằng một sự thoải mái hết mức có thể, bắt chuyện cùng cậu. Điều này khiến Seonho cũng không cảm thấy ngại ngùng nữa.

"Em tên Yoo Seonho."

"Anh tên Jaehwan, Kim Jaehwan. Mong chúng ta sẽ gặp lại nhau lần nữa."

Khóe miệng Seonho vô thức nở nụ cười.

"Em cũng mong là vậy."










Seonho vừa rời đi, cũng là lúc nụ cười trên môi của Jaehwan tắt ngúm, đưa đôi mắt trong veo nhìn người bên cạnh.

Minhyun đứng đó, không hề quan tâm đến sự hiện diện của Jaehwan, mà cứ nhìn mãi thân ảnh Yoo Seonho.

"Minhyun, chúng ta về được chưa?"

Giọng nói nhẹ nhàng, hòa quyền cùng chút nét buồn bã, ngay lập tức kéo tâm hồn Minhyun quay ngược trở về.

"Em nói muốn mua thứ gì đó mà. Chưa mua được gì cả sao lại về?"

"Không cần nữa rồi."







Một vòng luẩn quẩn, tình cảm đẩy đưa dần tạo ra một mối liên kết gắn chặt tất cả lại với nhau. Suy cho cùng, vẫn là ngốc nghếch.










---










Guanlin đứng nép về bên trái của cửa hàng. Trên tay là một hộp quà nhỏ được gói kĩ, một túi thức ăn nóng hổi và hai cốc cà phê sữa tỏa khói nghi ngút.

Seonho nhìn thấy cảnh tượng này, vừa cảm động vừa buồn cười. Cậu không nhanh không chậm chạy đến chỗ anh.

Người kia phát hiện ra Seonho, liền nở nụ cười đáng yêu.

"Guanlinie, sao không đợi em ra đi mua những thứ này cùng anh."

Chàng trai cao lớn không nói không rằng, liền đặt mọi thứ đồ trên tay xuống, lôi từ trong túi áo ra chiếc bao tay màu xanh lục, bao vào cho cậu.

"Trời dần trở lạnh hơn rồi."

Sau đó, Guanlin dúi vào người Seonho cốc cà phê sữa, túi thức ăn và hộp quà nhỏ.

"Đi về thôi."

Mọi chuyện diễn ra, Seonho chưa kịp tiêu hóa hết, nhưng khóe mắt cậu sắp khóc vì cảm động rồi.







Guanlin, nếu em càng ngày càng dành tình cảm cho anh sâu đậm hơn một chút, sau này dứt ra không được thì phải làm sao đây ?

Guanlin, em không muốn suy nghĩ sâu xa, nhưng nếu sau này không thể dứt ra, thì em cứ thế mà dính chặt anh mãi mãi luôn có được không ?







---


P/s:

Đầu tiên, lẽ ra theo dự định mình sẽ cập nhập chương mới vào đầu tháng 11. Nhưng vì thật sự mình không muốn để mọi người chờ thêm, hoặc nói rõ hơn mình cũng khó chịu tay chân nên đành phải cầm lên và text ra tiếp =))

Thứ 2, về Minhyun, nếu các bạn biết anh ấy rõ hơn khi xem Produce thì riêng mình, mình biết anh ấy từ khi Nu'est debut. Mình không phải là LO/\E, nhưng mình support nhóm và đã chứng kiến được quá trình nhóm ra mắt đến tận bây bây giờ. Nói về ship, thì mình ship Minhwan trong Wanna One và Produce 101 season 2, nói rõ ra nhé, là chỉ trong Wanna One và Produce 101 season 2 mà thôi. Còn thiên về những mặt khác, mình ưu tiên ship BaekMin, từ lâu lắm lắm rồi mình vẫn ship BaekMin. Nhưng vì Minhyun đang hoạt động cùng Wanna One, và bản thân mình cũng thấy Chemistry giữa Jaehwan và Minhyun rất mạnh mẽ, nên mình quyết định lấy MinHwan mà không phải BaekMin.

Thứ 3, mình cưng, à không, thương Diếp lắm nha. Dù chỉ support thôi nhưng là thương cực kì thương luôn.

Thứ 4, lần này mình nói hơi nhiều vì lâu quá rồi không up truyện, mong mọi người thông cảm nhé hic.

Mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro